Cơn buồn ngủ lại ập đến, lúc nãy muốn ngủ thì không được, giờ thì không muốn ngủ thì nó lại đến. Ây, đành ngủ tiếp vậy.
Đang mơ mơ màng màng, tôi cảm giác được con nào khều tôi ấy nhở? Chẳng lẽ là Nhi lợn? Ây, nó đâu ngu đến nỗi giờ lại khều tôi. Vậy là ai nhỉ? Phải thức thôi.
Tôi mắt nhắm mắt mở, ngước mặt lên nhìn. Nhìn trông quen vậy trời, rất giống cô chủ nhiệm. Ờ, HẢ, CÁI GÌ?!! CÔ CHỦ NHIỆM?!! Rồi xong đời tôi, huhu. Lập tức đến dậy, không lẽ lại ngồi trong khi đang nói chuyện với cô à, tôi là người rất biết phép tắc.
“ Ờm... ahihi, em chào cô. “
“ Ờm, ahihi, cô chào em. Dạo này thấy em tươi tỉnh nhỉ?! Ngủ ngon không? “
Cô nghiến răng kèn kẹt, tay vỗ lên vai tôi 1 cái đau điếng. Cái câu ' ngủ ngon không ' của cô nghe mà lạnh xương sống. Tôi im lặng, cuối gầm mặt xuống. Giờ phút này mà cãi với cô thì coi như hôm nay là ngày chôn của mình đi
“ Lần này nữa thôi nhá, cô thấy 1 lần nữa thì cô sẽ gọi về thông báo cho ba mẹ em biết ngay đấy. Ngồi xuống đi “
Cô đi về phía bàn giáo viên, tôi mới thở phào nhẹ nhõm mà an tọa.
Cô cầm cây thước gõ xuống bàn, ra lệnh:
“ Im lặng! Hôm nay lớp chúng ta sẽ có 1 học sinh mới chuyển đến, mời em vào “
Cô dứt lời, 1 học sinh nam đi vào lớp, bước lên bục giảng, đứng nghiêm trang, cuối đầu chào cô.
Cô lại cất lời, e hèm, sao nói lắm thế nhỉ.
“ Em giới thiệu về bản thân mình đi “
Cậu ta ' vâng ' với cô 1 tiếng rồi quay xuống lớp, tôi nhìn cậu ta, sao trông quen thế, thôi kệ. Cậu ta bắt đầu giới thiệu:
“ Mình tên Ngô Thiên Minh, mọi người cứ gọi mình là Minh là được rồi. Mình mong mọi người trong lớp giúp đỡ. “
Nói xong, cậu ta cười 1 cái. Ơ, cái nụ cười ấy, sao lại có cảm giác quen thuộc đến như vậy. Hay là hám trai quá, thấy trai nào đẹp cũng thấy quen. Cả lớp nhìn thấy nụ cười của ta thì, ờ, đứa nào cũng ngất lên ngất xuống, có đứa thì nhìn cậu đắm đuối rồi cười cười như mấy con điên trốn trại tâm thần.
Tôi thì đâu bằng chúng nó, tôi không thích mấy thằng đẹp trai ở ngoài đời đâu, tôi chỉ thích mấy anh đẹp trai trong phim thôi. Ngoài đời, mấy thằng đấy vừa chảnh vừa có độ phủ vô cùng cao và chưa chắc là... trai chính hiệu vì tôi thường tự nhủ với mình rằng ' mấy thằng đẹp trai ngoài đời thực nó chắc chắn là THỤ '. ( Mấy đứa mê thể loại đam mĩ, boy love như tớ thì chắc cũng hiểu THỤ là gì)
Cậu ta giới thiệu xong, cô lại tiếp tục mở miệng:
“ Vậy em chọn chỗ nào trống mà ngồi đi “ Hở, cô đúng là hay thật. Trong lớp này, chỉ có duy nhất chỗ tôi là trống. Thiên ạ, sao ông lại đối xử với con như vậy.
Cậu ta nhìn quanh lớp, đảo mắt đến chỗ tôi và cậu ta lủi thủi đi xuống cái mà còn trống 1 chỗ - ây là bàn tôi rồi ngồi xuống bên cạnh tôi. Quay sang đưa bàn tay phải ra rồi nhìn tôi mỉm cười, nói:
“ Chào cậu, tớ tên Ngô Thiên Minh. Mong cậu sẽ giúp đỡ tớ. Cậu tên gì nhỉ? “
Tôi đưa tay trái ra bắt tay cậu ta, theo phép lịch sử thôi, chứ tôi nhìn là thấy không ưa, nể tình cậu ta là Thụ nên tôi mới trả lời:
“ Tôi tên Lương Tú Vy, cứ gọi Vy là được, cậu cũng không cần tôi giúp đỡ, có cần thì tôi cũng không giúp đỡ “
Nói xong, tôi bỏ tay cậu ta ra, rồi quay lên phía bảng, không thèm liếc cậu ta 1 cái.
Tôi nghĩ, chắc giờ này cậu ta bị tôi cho ăn bơ sẽ ngon lắm. Tôi không thích nói chuyện với người lạ, nhưng đối với cậu ta thì khác, cậu ta đem lại cho tôi cảm giác gì đó rất kì hoặc, rất quen thuộc. Và cái cảm giác ấy, nó càng làm cho tôi sợ cậu ta hơn.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Au thật sự, thật sự rất rất xin lỗi mấy nàng rất nhiều ạ
Chap này Au viết tới đây đã bí, nên thành ra nó ngắn như vậy, mong các nàng thông cảm cho Au đi ạ ~~~
Và điều thứ 2 muốn xin lỗi mấy nàng yêu quý là:
Từ nay, Au sẽ không viết trailer của chương mới được nữa.
Lý do là Au đang rất rất là bận 1 số việc gia đình và 1 số việc học.
Cho Au xin lỗi ạ!!! ~~~
Au sẽ cố gắng hết mình để viết truyện thật hay để cho mọi người đọc ạ ~~~
Vì muốn chuộc tội, Au sẽ tặng chương sau cho 1 đọc giả nào vote truyện này cho Au ~~~
À, mấy nàng này ~~~ Ta đang viết truyện mới có tựa đề là: 'You Are My Everything', nhưng chưa xuất bản. Và khi truyện này xuất bản Au sẽ thông báo ạ ~~~
Kamsa các nàng đã ráng sức mà đọc những dòng tự kỉ này của Au ạ ~~~