*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Em cảm thấy được có chút kỳ quái?” Harry nhìn thấy Snape nắm cậu đi không ngừng, “Trước đây chung quanh có tối tăm như vậy sao?”
Snape trầm mặc quan sát, lắc đầu lui đi ra ngoài, “Thực lực của hắn lớn mạnh rồi.”
Harry duỗi lại thắt lưng, dùng ánh mắt ‘cái này không phải thực rõ ràng sao’ nhìn đối phương, “Em gần đây luôn cảm thấy được mệt chính là bởi vì hắn hấp thu ma lực của ta.”
Snape lặng im, lần đầu tiên lúng túng muốn tìm kiếm một vị bề trên dựa vào, nếu chỉ là chính mình, vô luận loại thống khổ nào anh đều có thể nhẫn nại. Chính là Harry...... Anh một chút cũng không muốn cho đứa trẻ này bị gian khổ gì.
Hồn phiến tiêu trừ không được mà còn có được ý chí của mình, đứa bé chưa thành hình cũng giống như tảng đá lớn đặt ở ngực anh, thực lực bản thân nhỏ bé làm cho Snape lâm vào vòng lẩn quẩn tự ti bất lực, toàn bộ dựa vào một nghị lực ở kiên trì.
Dumbledore hoặc là Grindelwald, có ai có thể giúp anh không?
“Đừng mày ủ mặt ê.” Harry nâng đầu lên hôn hai má Snape, “Anh chưa bao giờ là một mình.”
“Em nói đúng, chúng ta đi trang viên Grindelwald.” Snape thu dọn đồ đạc Harry mang bên mình, kêu Fawkes hiện tại ở Đức xa xôi.
Gellert trước tiên chỉ biết có khách đến đây, lão kỳ quái nhìn thấy hai người giữa trưa mới rời khỏi, “Xảy ra chuyện gì?”
Snape quay đầu nhìn Harry, tỏ vẻ hy vọng gặp Dumbledore một lần.
Harry rất muốn đi theo, nhưng bị hai người khuyên ngăn, bắt đầu thu dọn căn phòng sắp vào ở.
“Làm sao vậy?” Gellert mang theo Snape đi vào phòng ngủ chính mình, Albus đã muốn thay đồ ngủ nằm ở trên giường.
” Hồn phiến trong cơ thể Harry thức tỉnh.” Snape nhận thấy được tay Gellert đột nhiên co rút nhanh, hung tợn trừng mắt anh, “Nếu lão muốn dùng phương pháp tiêu diệt hồn khí để bỏ hồn phiến, như vậy trước hết giết tôi!”
Gellert nhíu mày, tà ác cong khóe miệng, “Ta nghĩ đến cậu lần này tới là muốn khẩn cầu ta trợ giúp?” Dark Lord đời thứ nhất tấm tắc ra tiếng, “Ta còn nghĩ đến cậu sẽ quỳ gối trước tai, chỉ cầu một kết quả khả thi?”
Đồng tử Snape mạnh mẽ co rút lại một chút, sau đó hoàn toàn không để cho đối phương phản ứng quỳ xuống, nhìn thấy biểu tình Gellert giật mình cũng không xem trọng.
Gellert chột dạ nhìn Albus, lão chính là đối Snape đi theo người trong lòng rất nhiều năm có một chút tức giận mà thôi, cũng không muốn thật sự làm khó dễ anh. Nhưng Harry là người Albus yêu thương, lão không ngại vì cháu trai của mình khảo nghiệm chồng nó một chút.
“Tự tôn Slytherin của cậu đâu?” Gellert cười nhạo, “Hơn nữa chuyện phiền toái như vậy, cậu có thể lấy cái gì làm điều kiện giao dịch cho ta?”
Mặt Snape không chút thay đổi nhìn chằm chằm tấm thảm, trong ánh mắt hiện lên cảm xúc phức tạp. Tự tôn kiêu ngạo của anh và an toàn của Harry so là cái gì? Anh khinh thường kẻ kể ra cảm tình của mình, đối với Slytherin mà nói, không có gì so với tự mình làm càng có thể chứng minh.
“Anything.” (c â u n ó i c ủ a Alan trong flim) Snape nói xong khóe miệng lặng lẽ cong lên, bởi vì anh nghĩ tới cái tên nhóc yêu mà cười, “Chỉ cần Harry có thể bình an, anything.”
Gellert vừa lòng nhìn Snape, sau đó tiến lên nâng anh dậy. “Liên quan đến chuyện này, ta cùng Albus đã thương lượng ra một khả năng.”
Snape lặng lẽ nghe Gellert giải thích, tính đặc biệc của hồn phiến hoàn chỉnh tạo thành hắn không thể bị hoàn toàn tiêu trừ một mình, chỉ có Voldemort tự mình thi triển Avada Kedavra mới có thể.
“Như thế nào cam đoan đến lúc đó linh hồn bị giết chết không phải bản thân Harry?!” Snape phẫn nộ đứng lên, trong lúc Gellert lắc đầu định nắm áo Dumbledore, “Không thể cam đoan?! Chẳng lẽ nuôi lớn em ấy chính là vì cho em ấy đi chịu chết sao! Nếu thật là như vậy lại vì sao không để cho em ấy một tuổi thơ hạnh phúc!”
“Cậu là rõ ràng nhất, Severus.” Gellert cau mày, “Cuộc sống hạnh phúc khiến người yếu đuối, cậu hiện tại —— chính là như vậy.”
“Vậy phải làm như thế nào có thể nâng cao tỷ lệ này?” Snape không muốn nhằm vào vấn đề này tranh chấp, anh thừa nhận chính mình từng nảy sinh nếu hồn phiến vẫn yên ổn ở trong cơ thể Harry, cứ như vậy cả đời cũng không gọi là ý tưởng.
“Chăm sóc tốt đứa nhỏ của các người, nó có lẽ là cán cân thắng lợi quan trọng nhất.” Gellert giải thích một lý luận tình yêu chính mình đều mơ hồ, “Gần đây có tin tức, Death Eater sức cùng tiến công đánh tàu tốc hành Hogwarts, nếu cậu quyết định đi đường này, như vậy chúng ta tương kế tựu kế.”
Snape muốn lo lắng suy nghĩ, cho nên về tới phòng ngủ cùng Harry ở cùng nhau. Trừ bỏ Độc dược dinh dưỡng cần thiết, anh không lãng phí thời gian nghiên cứu Độc dược diệt trừ hồn phiến. Hiện tại Harry và hồn phiến luyện tập chặt chẽ như thế, đã không thể làm gì.
Trong thời gian hai ngày, mỗi khi Harry đi vào giấc ngủ, hồn phiến có con mắt màu đỏ xuất hiện, hắn tự xưng là Harvey, có được tất cả trí nhớ cùng tình cảm của Harry, hơn nữa thực học thuật giải thích chính mình là nhân cách thứ hai của Harry.
Gellert cùng Harvey này tán gẫu vài lần, thời gian hắn mỗi lần xuất hiện đều thực ngắn, sẽ không vượt qua năm phút đồng hồ, nhưng lời nói sắc bén trong lời nói luôn có thể ở giữa hồng tâm. “Các ngươi muốn cho ta chết, chỉ để lại Harry ngu ngốc kia. Ta so với hắn vĩ đại hơn đám ngốc các ngươi!”
Snape mới đầu còn có thể diễn trò ứng phó Harvey hành động, nhưng cho dù thân thể này là Harry, anh cũng sẽ không chấp nhận đối phương dâng tặng nụ hôn cùng cầu xin tình yêu, càng miễn bàn người nầy luôn muốn cho anh liên tục nói thương hắn. “Vĩ đại?” Snape cười lạnh, “Nếu ngươi yêu một người, sẽ biết vô luận hắn là nghèo khổ hay là tật bệnh, vô luận hắn ngốc hay gặp rắc rối, ngươi đều thương hắn.”
“Nhưng em yêu anh.” Harvey âm ngoan nhìn Snape, giống như chỉ cần Snape vừa nói ra lời cự tuyệt, hắn sẽ thương tổn Harry cho anh xem.
“Cám ơn.” Snape vừa lòng cong khóe miệng, “Ngươi bởi vì có được trí nhớ của Harry, mới cảm thấy được chính mình yêu ta, cho nên thực tế người yêu ta chính là Harry.”
Harvey kinh ngạc nhìn chằm chằm nụ cười của Snape, hắn trốn ở chỗ sâu trong nhìn trộm cuộc sống Harry, sau đó đắm chìm ở trong ôn nhu giả dối, lừa mình dối người cảm thụ được tình yêu chưa từng tồn tại.
“Nhưng em yêu anh......” Thanh âm thật nhỏ không có phát ra, Harry cả đầu mồ hôi đấu tranh thức dậy, “Cút ngay!”
“Harry, em ổn chứ?” Snape lau vệt mồ hôi trên trán Harry, trấn an vuốt bụng thiếu niên, “Gặp ác mộng?”
“Anh tên khốn kiếp này!” Harry hung tợn há mồm cắn mũi Snape, gặm hai cái cảm thấy được không thể ăn lại dời trận địa, hấp thu chất lỏng ngọt ngào. “Nếu không phải hôm nay cảm xúc hắn rất kích động làm em phát hiện, anh không phải muốn giấu em cả đời!”
“Ta chỉ là không biết mở miệng như thế nào.” Snape lập tức giải thích tranh thủ giảm tội, “Bởi vì hắn hiện tại hoàn toàn không có trí nhớ trước đây, thoạt nhìn giống như là anh em song sinh của em.”
“Anh lo lắng em không chịu xoá bỏ một sinh mệnh?” Harry suy nghĩ chốc lát, vừa rồi cậu bị phẫn nộ áp chế lý trí, mà hiện tại cậu quả thật có một chút khủng hoảng, “Em không...... giết người được.”
“Không cần bẩn tay em.” Snape vuốt ve bàn tay Harry, “Hơn nữa chúng ta cũng hại hắn không được.”
Nghe đến đó Harry cũng nhíu mày, “Nếu chúng ta giết chết người kia, Harvey này....”
“Lớn nhất có thể là hắn tiếp thu tất cả trí nhớ cùng tình cảm của chủ hồn, sau đó hoàn toàn khống chế thân thể của em.” Snape thúc ép chính mình lạnh lùng nhắc lại, nhẹ nhàng vuốt lưng Harry run rẩy phía sau.
“Em không có lựa chọn nào khác?” Sau khi Harry ở biết chính mình là hồn khí, lần đầu tiên lộ ra biểu tình dở khóc dở cười, “Cho em một lọ độc dược đi, tôi sẽ tìm nơi giải quyết chính mình.”
“Không!” Cánh tay Snape siết chặt, làm cho Harry cảm thấy đau đớn, chính là cậu cũng không có phản kháng ngược lại thích loại đau đớn này.
“Đừng như vậy, trước khi chết có thể lại cho em ‘làm’ một lần không?” Harry có chút xấu hổ gãi tóc, “Anh có biết gần đây anh đều bận bịu, chúng ta thật lâu không có ‘làm’.”
“Ta sẽ không cho em chết! Em đừng hòng đi uống độc dược gì!” Snape nôn nóng nói, “Còn có một cách......”
Harry kỳ quái nhìn lại, không rõ biểu tình không chắc chắn này của Sev là bởi vì cái gì, “Nói đi, đến bây giờ còn có cái gì em không thể biết?”
“Là Avada Kedavra, tự tay Dark Lord dùng Avada Kedavra mới có thể tiêu diệt hồn phiến.” Snape nhanh chóng nói, anh sợ hãi chính mình sẽ thay đổi quyết định.
“Có mấy % cơ hội?” Harry cố chấp nhìn Snape, thẳng đến anh không lưu loát nói ra, “Không đến 1%.”
“Dù sao so với em uống độc dược giết chết hồn phiến có thể xác xuất cao a.” Harry cố ý vô tư nói, “Chúng ta còn chờ cái gì, nhanh đi tìm Voldemort đi.”
“Không được phép, bên người Dark Lord có rất nhiều Death Eater.” Snape lập tức cự tuyệt, “Những người khác Avada Kedavra khẳng định sẽ giết chết em!”
“Được rồi được rồi, em sẽ không làm loạn.” Harry cảm thấy được Sev gần đây xác thật là tinh thần sụp đổ, “Chúng ta đây chờ hắn phát động chiến tranh, sau đó ở đến trước mắt hắn?”
Snape bị Harry cười đùa tí tửng đánh bại, anh quyết định trong chốc lát đi tra sách đây không phải là trạng thái bình thường của đàn ông có thai.
Thời điểm Gellert ở bữa tối liền chú ý tới trạng thái hai người kia, lão biết Harry quyết định tiến lên chịu chết chưa nói cái gì, chờ đợi cuối cùng là không uổng phí, lão có thể tiếp tục kế hoạch kế tiếp.
Buổi tối Snape vẫn cự tuyệt nhu cầu của Harry, làm cho sư tử nhỏ nổi cơn phát hỏa, cậu sâu sắc tỏ vẻ chính mình không phải là thủy tinh.
“Hắn có thể nhìn thấy.” Snape dùng những lời này hoàn toàn dập tắt tâm tư của Harry.
“Nói đúng, giết hắn hai ta sẽ làm. Em cũng không thể để cho người khác nhìn thấy thân thể khêu gợi của Sev.” Harry ôm bánh ga-tô chocolate dồn sức ăn, “Nói em gần đây đói như vậy, nguyên nhân thật sự chính là ma lực giảm bớt sao?”
Vẻ mặt Snape lo lắng nhìn Harry, “Ta kiểm tra quá, thân thể của em thực khỏe mạnh. Có nơi nào không thoải mái sao?”
Harry kỳ quái lắc đầu, đem nghi hoặc ném tới một bên. “Em lại muốn ăn Lemon pie.”
“Pipi, đi làm.”
“Còn có Strawberry shortbread!” Harry liếm môi.
“Kreacher, đi hỗ trợ.”
Snape thỏa mãn tất cả ý tưởng của Harry, hoàn toàn cưng chiều thiếu niên. Mỗi khi Harry ngủ sẽ đọc thơ Shakespeare cho cậu nghe, cho dù Harvey xuất hiện cũng không nỡ cắt ngang thanh âm. Mà Harvey mắt đỏ giống như là bị thương phiên bản Harry, nhất là thời điểm hắn dịu hiền xuống chính là an ổn nghe thanh âm của Snape.
Nếu không phải mỗi lần Harvey trước khi rời đi sẽ tràn ngập phức tạp dùng ánh mắt giận trừng Snape, anh đều nghĩ đến trước kia hết thảy đều là ảo giác, một Harry có được bản tính Voldemort, sẽ im lặng nhu thuận như vậy sao?
Ngày yên tĩnh trôi qua đến ngày khai giảng, Harry cho phép Hedwig bay lên làm cho cô bé đem Bánh Pie cùng sandwich tự làm cho các bạn, lại ở thời điểm giữa trưa nhận được tin tức Death Eater tiến công.
“Thực tử đồ cướp tàu tốc hành Hogwarts.” Ngữ khí Gellert trầm ổn, “Voldemort yêu cầu nhóc ở trước năm giờ tới trường học, ở trước mặt toàn thể học sinh cùng hắn quyết đấu.”
“Em lại không cần ngồi xe lửa, cần lâu như vậy sao không?” Harry giở giọng xem thường, “Hắn đây là cho em thời gian sắp xếp hậu sự?”
“Xe lửa cho dù tăng tốc cũng sau bốn giở mới có thể tiến vào nhà ga Hogwarts.” Snape trầm mặc bổ sung, sau đó xoay người nhìn về phía Gellert, “Lão gần đây đều làm cái gì?”