Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

Chương 24: Đến gần chân tướng



“Thầy không thể tìm lý do trừ điểm!” Harry dựng lông kháng nghị.

Snape cho Harry một ánh mắt ‘trò hiểu được’. “Ta muốn đi bệnh thất đưa Độc dược, trò cầm sách đi.”

Harry nghe sự nhẹ nhàng trong lời nói của đối phương, gật đầu chuẩn bị rời đi, đứng ở cạnh cửa, cậu nhóc cố lấy dũng khí hỏi. “Giáo sư, người có thể trao đổi thông qua vật phẩm nhất định là từng tồn tại sao?”

“Đúng vậy. Tựa như u linh và bức họa của Hogwarts.” Snape chỉ điểm mở miệng. “Không cần tin bản thân có suy nghĩ đó, phía sau chúng nhất định là người từng tồn tại thật sự.”

Tâm lý Harry lộp bộp một tiếng, lung tung gật đầu rời đi.

Phòng ngủ an tĩnh chỉ có tiếng hít thở của bạn cùng phòng, giường ngủ gần bên là Ron còn nằm ở bệnh thất, Harry ngủ không được liền đi đến bệ cửa sổ, như là lúc vừa tới đến Hogwarts ngồi ở trên cửa sổ như vậy, nhìn bên ngoài đã ánh trăng lên cao, lấy ra sách Độc dược cậu để ý.

[Prince, anh thật sự có thật sao?] Harry do dự thật lâu mới đề bút viết. Cậu lúc trước vẫn cho rằng Prince sở dĩ là Prince, nguyên do là cậu đem sách Độc dược của Hoàng tử lai làm cái đệm lót. Nhưng hiện tại xem ra là một người thật sự thông qua quyển sách này cùng cậu trao đổi, mà không phải như cậu nghĩ lúc trước, thông qua thần chú mà bản thân hình thành nhân cách.

[ ngươi hôm nay mới phát hiện sao?] Severus hữu khí vô lực, hôm nay anh đã bị một năm bảy đánh lén, sau khi bị thương có chút mệt nhọc thân thể còn không có hoàn toàn khôi phục lại. Anh đã sớm từ lời nói vô ý của cậu nhóc đoán được cậu cho rằng anh chỉ là một ‘sản phẩm ma pháp’!

[ Anh là ai? Anh ở nơi nào?] Harry hỏi thẳng.

Severus nhỏ có ý viết [ vậy ngươi là ai, lại ở nơi nào?] bút lông chỉ lưu lại trên giấy đường nét lộn xộn.

[không thể nói sao?] Harry nhớ tới Peeves như thế nào cũng không chịu nói ra cuộc đời của mình, phải biết cặp song sinh cùng hắn hợp ý như vậy mà hắn cũng chưa để lộ ra chi tiết.

[ ta là Prince.] Severus nhỏ nhíu mày, [chỉ là Prince.]

[ anh chính là…… Hoàng tử lai.] Harry đột nhiên đã hiểu, [cho nên tôi lấy đến sách là anh ……]

Severus nhỏ lúc trước có suy đoán, lúc này cũng chỉ là khiến Harry lại một lần nữa chứng thực mà thôi. [ ta là chỉ Prince tồn tại ở quá khứ]

Những lời kì lạ này của Severus nhỏ có nghĩa anh hiện tại là Prince, chắc chắn tương lai vốn sẽ là người ở thời đại Harry. Mà những lời này tại bên trong Harry hiểu lại biến thành, Prince là chỉ người sống ở quá khứ, bởi vì anh đã chết, giống như là thời điểm quyển nhật kí năm hai, là một đoạn ký ức hoặc là tồn tại như bức tranh. Quan trọng là Harry không có nghi ngờ Prince cũng là sản phẩm hắc ma pháp như quyển nhật kí vậy, hôm nay lúc Snape đem sách Độc dược trả lại cho cậu hành vi và tình cảm chính Harry có liên quan.

[ tôi chỉ là viết nhật kí để khoay khoả mà thôi, không nghĩ tới sẽ tiếp xúc anh.] Chữ viết của Harry bắt đầu hỗn độn, [bất quá tôi thật vui khi có anh là bạn nghe tôi tâm sự.]

[ hừ.] Severus nhỏ mặt tái nhợt cũng có tươi cười, [có lẽ là Merlin chỉ dẫn.] từ nhỏ, anh đã chờ mong có một người có thể thật sự tiếp nhận anh, cùng anh thổ lộ tình cảm song song. Không ai từ nhỏ là mất đi hy vọng, mà hiện tại anh đã có một người như vậy.

[ những lời này thật không giống như là anh nói.] Harry nghịch ngợm nháy mắt mấy cái.

Severus nhỏ gượng gạo cong khóe miệng, [ngươi nói đúng rồi, đây là một câu nói Huynh trưỡng của ta thường nói.] tuy rằng Lucius trách móc từ nhỏ hắn đính hôn với Narcissa.

[ Prince, tôi hôm nay khiến lão giáo sư dơi già đồng ý với tôi tiến hành rèn luyện.] Harry vẽ một con doi thật to, trong tay cầm đũa phép, đối với nhất chỉ tiểu sư tử khoa tay múa chân.

[phải tôn kính giáo sư.] Slytherin tôn sư trọng đạo viết lên, [xem ra về sau ngươi sẽ bề bộn nhiều việc.]

[tôi dù đang bận cũng sẽ không quên mỗi ngày viết cho anh hai câu.] Harry dẫn đầu viết lên, [về phần lão dơi già, tin tôi đây là tên thân mật, là tên thân mật.] Harry lại tùy tay vẽ một con dơi béo bay lượn đầy trời.

[ vậy ngươi gọi tên thân mật của ta là gì?] Severus nhỏ ma xui quỷ khiến viết.

[……] Harry phát giác mặt mình bắt đầu nóng lên, trên tấm da dê chấm vài chấm sau đó, viết lên một từ đơn [ Hoàng tử.]

“Hòang tử…… của tôi.”

Slytherin còn non nớt nhìn từ đơn này chỉ cảm thấy cả người ấm lên, ngay cả lúc trước uống Độc dược vô mộng công dụng cũng giống như đồng thời nảy lên đầu óc anh, anh đề bút trở lại một câu. [ngu xuẩn.]

Harry lại cảm giác cậu có thể nhìn thấy mặt Prince đối diện đỏ bừng và giấu ngượng ngùng ở bên trong lời nói này. [ngủ ngon, Prince của tôi.]

[ ngủ ngon.] Severus nhỏ nhẹ nhàng nhớ kỹ. “Harry.”

Harry hiện tại đã quen từ trong trang sách truyền đến thanh âm, cậu trải qua vài lần sau liền đoán được đây là thanh âm từ bạn qua thư không được tự nhiên của cậu, anh giống như là bức tranh chưa hoàn chỉnh, rót vào nhân vật cảm tình và ký ức, bằng vào việc cùng Harry trao đổi chứng minh bản thân còn tồn tại.

Nghĩ đến đây, Harry đối với bạn qua thư này của mình vô cùng đau lòng, cũng kiên định về sau sẽ đối với anh tốt hơn một chút. Mà trải qua hôm nay cùng Snape đàm phán, Harry cũng chứng minh cách thức đối xử của người này không được tự nhiên, mong mỏi hướng về cuộc sống tương lai liền ngủ.

Ngày kế tiếp rất là bình thản, Ron tại bệnh thất trụ vài ngày liền xuất viện, Hermione trước sau như một quan tâm bài học của cậu nhóc, chỉ là lúc đối mặt Ron nhẹ nhàng rất nhiều, có đôi khi còn có thể đỏ mặt. Mỗi khi phát sinh loại tình huống này cậu liền sẽ phủ thêm áo tàng hình tản bộ Hogwarts, sau đó liền sẽ không cẩn thận đi vào gõ vang cửa hầm người nào đó.

“Trò như thế nào lại tới nữa, Potter.” Snape vì người nào đó không mời tự đến buông tha cho cái vạc đã điều chế đến một nửa, nhìn trạng thái trước mắt coi như ổn định nhịn xuống xúc động mà Scoungify.

“A, mùi gì vậy?” Harry sau vội vàng che cái mũi. “Thật khó ngửi.”

Snape mặc kệ cậu, anh một lần nữa mở cửa ra quan sát có người phát hiện nơi này dị thường hay không. Ngày đó anh đồng ý sẽ dành thời gian huấn luyện cậu nhóc, sau đó trên lớp học Snape tìm lý do trừ Harry năm điểm, cũng phạt cậu cấm túc. Vì thế buổi tối ngày đó Harry vẫn hầm hừ, ngoài vấn đề quan trọng hoàn toàn không để ý tới cậu. Hoàn toàn trẻ con trên mặt viết ‘Con rất tức giận, thầy nói không giữ lời, thầy đồng ý sẽ không trừ điểm!’. Merlin biết nếu trên lớp anh không có trừ điểm, lão ong mật nhất định sẽ vọt tới chỗ anh không ngừng ‘A a a a!’ Sau đó còn có thể bị người theo Dark Lord chú ý báo cáo anh khác thường.

“Giáo sư, thầy có dùng thần chú tạm thời phong bế khứu giác không?” Harry vọt tới phòng Độc dược phía sau gào lên với Snape, mùi này rất dễ người chết!

Snape hoàn toàn không cảm giác mùi này có cái gì kỳ quái, xuất hiện tình huống này còn không phải trò đột nhiên xuất hiện tạo ra sao?! Nếu không phải trò cắt đứt điều chế, mới sẽ không xuất hiện phản ứng quá lửa, tuy rằng có thể làm lại nhưng Độc dược này trong mắt anh đã không hề hoàn mỹ.

Tuy rằng trong lòng là nghĩ như vậy, nhưng là đã quen đối với Harry thỏa hiệp Snape vẫn là tùy tay cho cậu một thần chú, nhìn cậu nhóc vỗ ngực biểu tình ‘Rốt cục sống lại’, Snape trong lòng lắc đầu thở dài, cũng vì cậu ở trước mặt anh có một ít tính trẻ con mà vui vẻ. Dù sao cũng là đứa trẻ mới mười mấy tuổi, dù là vì bù lại thơ ấu không tốt của anh.

Harry ngày đó quan sát qua Snape một lần chế tác loại Độc dược này, cho nên lần này biết được kế tiếp nên làm như thế nào, cậu rất thuần thục đứng ở cái bàn dự bị bên cạnh, lấy dược liệu đã được làm sẵn phân loại, cậu có thể từ một trong đống dược liệu nhanh chóng tìm ra thứ Snape cần mà còn có thể phân lượng kỹ thuật một chút đều không sai.

Hai người phối hợp ăn ý đem này vạc Độc dược hoàn thành, Harry nhìn màu sắc Độc dược và mấy ngày hôm trước giống nhau từ đáy lòng bội phục, cậu hiện tại biết vừa rồi lúc mở cưa ra sắc mặt Snape vì cái gì đặc biệt tệ. Có chút xin lỗi đồng thời lại thực may mắn chính mình có chút thành thạo để bù lại.

Snape nhìn cổ tay Harry run run, bắt chước cách thức của anh quấy vạc, ma xui quỷ khiến liền đem bàn tay to lớn của mình trùm lên, hơn nữa còn thật sự nghiêm túc dạy dỗ. “Chỗ này thời gian tạm dừng phải tăng 0.3 giây, sau đó quấy mạnh một chút liên tục theo vòng, chú ý độ cong phải phải mượt mà.”

Harry hoàn toàn không phát hiện người nào đó không yên lòng, cậu hi vọng người đàn ông cao lớn lặp lại một lần, sau đó dùng mắt ghi lại.

Snape dạy lại một lần sau trong lòng không muốn buông ra, tay Harry có chút khô ráo, buổi tối điều chế thuốc bôi tay hay không? Vẫn là đoán chừng cậu nhóc tính Gryffindor không thích Độc dược mà Lucius đề cử này. Nghĩ đến bạn tốt đang ở Azkaban, ánh mắt Snape mịt mờ vài phần, bởi vì thân phận đặc biệt anh cũng không thể đi Azkaban thăm viếng, nhưng vì tình bạn với Lucius mà trước đó đã hạ lời thề Bất khả bội, bảo vệ Draco cũng là sứ mệnh của anh.

Chỉ là gần đây con đỡ đầu của anh và Harry rất qua lại, nhóc Draco kia sẽ không âm mưu cái gì đi. Ngày đi Hogsmeade đó lại uống thuốc Đa dịch cùng Harry hẹn gặp! Thật sự là…… Không biết sống chết. Nó chẳng lẽ không biết tình huống trước mắt của mình cũng so với Kẻ được chọn không tốt bao nhiêu sao?

Lucius cũng là gia chủ lúc thiếu niên, tên đó quy phục Dark Lord để cầu được bảo vệ. Mà Draco hoàn toàn bị tên đó làm hư có thể có năng lực đột nhiên trưởng thành bao nhiêu?

“Giáo sư, chắc là không còn mùi nữa, giúp con cởi bỏ thần chú đi.” Harry không muốn Snape cho rằng chính mình quá mức khủng hoảng, hỏi nhỏ vớ thối rất nhiều cậu cũng giặt quá, quả nhiên là lâu rồi không đã trải qua.

Snape lấy ra đũa phép trong không khí quăng vài cái Scoungify sau mới khôi phục khứu giác Harry.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv