*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
1.
Tôi tỉnh rồi.
Tôi phát hiện một cánh tay đang vắt trên eo mình, sau lưng có một người đang nằm.
Tôi nhắm mắt lại.
Có thể là do tôi thức dậy không đúng cách, tôi muốn thử lại một lần nữa.
Tôi lại tỉnh rồi.
Cánh tay vẫn còn, người cũng vẫn còn.
Tôi chết lặng.
Để tôi sắp xếp lại đầu óc một chút.
Tình một đêm, loại chuyện này rất thường gặp, cũng giống như bạch nguyệt quang của tôi có pháo hữu* của y vậy, tôi cũng có nhu cầu cần được phát tiết sinh lý chớ.
Nhưng mà việc tình một đêm còn ngủ lại như này, tôi vẫn vẫn chưa có trải qua.
Cái loại chuyện vuốt ve chăm sóc sau khi làm không giống với với phong cách của tôi, dẫu sao cũng đã có trường hợp chăm sóc chăm sóc lại ngoài ý muốn chăm luôn ra tình cảm.
Nhưng mà tôi có một câu hỏi……
Tại sao sau tình một đêm, cái mông tôi lại đau như vậy chớ?
* Bạn chijch
2.
Là một tên cất giấu bạch nguyệt quang trong tim, thuần gay thế kỷ 21 dốc lòng bảo vệ đóa cúc non nhỏ bé, tôi chính là cái loại 1 sừng sững không ngã, thẳng tăm tắp*.
(ý bảo là anh thẳng như số 1 = still gayy =)), chứ ko phải giới tính của anh là thẳng đâu nha)
Vì yêu làm 1, chính là NÓI ĐẾN TÔI.
Thế nhưng hiện tại việc ấy lại thời khắc nhắc nhở tôi rằng, đóa hoa tôi đau đáu bảo vệ hai mươi sáu năm trời trong buổi tối hôm qua đã bị hái đi rồi.
Quan trọng nhất chính là, con mẹ nó tôi còn không nhớ nổi chút nào rằng có sướng hay không nữa.
Tôi chỉ biết, bây giờ toàn thân trên dưới của tôi sắp tan ra mất rồi.
Khó chịu vờ lờ.
Mẹ nó.
T Ứ C G I Ậ N.
Tôi muốn xẻo thịt tên bên cạnhhhh.
3.
Tôi nhẹ chân nhẹ tay xoay người, toàn bộ quá trình tôi đều có thể cảm nhận nhận được cái mông tôi đang kêu gào kháng nghị với chính mình.
Sợ người phía sau tỉnh lại, ngay cả đến cái tay đang đang đè lên người mình kia cũng không có nhấc ra.
Sau đó tôi nhìn kỹ một phát.
Ố ồ, đối tượng 419 này tôi đã gặp qua, đây chẳng phải Giáp phương ba ba ở trong bữa tiệc tối qua sao.
*甲方爸爸- Giáp phương ba ba: Ngôn ngữ mạng TQ. Trong công việc, người bỏ tiền hay còn là khách hàng chính là Giáp phương aka bên A, Giáp phương ba ba là một từ do nhóm Ất phương aka bên B – người làm việc, cung cấp dịch vụ cho bên A đặt ra. Giáp phương ba ba ý cũng có nghĩa là khách hàng thượng đế, các gọi dí dỏm hơn
Lúc ấy vừa gặp mặt radar tôi liền kêu lên tít tít, đáng tiếc kết quả phân tích lại nói tôi biết rằng, người này là 1, giống với mình.
Hai 1 là không có kết quả, ngoại trừ thưởng thức khuôn mặt kia cùng dáng người ấy ra, nội tâm tôi chỉ có thể phát ra tiếng ai thán ngắn ngủi, rồi đành mau chóng thu hồi lại tất cả tâm tư kiều diễm.
Nói cho cùng tôi phải vì bạch nguyệt quang của mình thủ cúc như ngọc.
Tôi đúng là số 1 tuyệt vời nhất thể kỷ.
Đệch mợ, đợi đã, cho nên là tôi bị Giáp phương ba ba ‘ngủ’ rồi?
Vậy cái hạng mục này tôi có thể trở thành lão gia, nằm bẹp trên ghế ngồi chờ chia tiền rồi?
Sau đó tôi đợi bạch nguyệt quang phá sản, lấy ra chỗ tiền này để bao dưỡng y, thành công đi tới đỉnh cao nhân sinh?
4.
Câu chuyện này phải bắt đầu kể từ ngày hôm trước.
Trong công ty tiếp đón một vị khách lớn, muốn thiết kế một căn biệt thự bốn tầng.
Dựa vào giao tình nhiều năm làm anh em với ông chủ, hắn quyết đoán ném công việc béo bở này cho tôi.
Con số trên hợp đồng làm cậu nhìn đến đỏ mắt, sau này lấy được đặt làm vài con búp bê cao cấp tôi và bạch nguyệt quang cũng vẫn dư xài.
Vì thế hôm qua tôi mang theo các tiểu đệ thuộc hạ cấp dưới trong tay mình, tới đến tiệm cơm trước nửa tiếng, chờ kim chủ ba ba của tôi tới nêu yêu cầu của hắn.
7 giờ đúng Giáp phương ba ba đẩy cửa vào, không muộn một phút, không kém một phút, có thể thấy quan niệm thời gian vô cùng mạnh.
Nhìn thấy năm, sáu gương mặt đồng loạt cười như hoa hướng dương của bọn tôi, hắn còn ngẩn người, như là bị dọa sợ.
Tôi cũng ngẩn người, bởi vì não tôi lúc ấy nói với tôi một cách rành mạch rằng, đây không thể nghi ngờ là mặt hàng tốt nhất tôi từng gặp từ ấy đến giờ.
Phi, là số 1 đẹp trai nhất tôi từng gặp.
5.
Tôi và bạch nguyệt quang của tôi biết nhau gần hai mươi năm.
Y là trúc mã của tôi, tên là Đồ Trần.
Hai người bọn tôi chơi với nhau hồn nhiên vô tư, từ lúc quần còn thủng đáy đã ở cạnh nhau, mãi đến thời điểm lên đại học mới bị ngăn cách.
Tôi mười lăm tuổi lần đầu tiên mộng tinh đối tượng đều là y, đáng tiếc y lại thẳng đến không thể thẳng hơn, trong máy tính đầy một đống phim A.V làm tôi héo đến không có bạn bè.
18 tuổi năm ấy, kỳ thi đại học kết thúc, cũng đồng nghĩa bọn tôi buộc phải tách ra.
Hai đứa tôi đã hẹn sẽ ra ngoài du lịch, trước ngày xuất phát y tới nhà tôi ở.
Từ năm 16 tuổi sau khi bọn tôi ngủ chung giường với nhau, sau khi tôi cứng đến không khống chế nổi mình mà đá y từ trên giường xuống, y liền từ chối tiếp tục nằm cùng tôi.
Cái này thật sự không thể trách dáng ngủ tôi xấu được, rõ ràng tư thế ngủ của tôi rất là ngoan đó nha.
Nằm yên đúng tiêu chuẩn, hai tay còn đan vào nhau xếp ngay ngắn trước ngực.
Dựa theo bạn đại học của tôi miêu tả, mỗi ngày bọn họ tỉnh dậy đều sợ tôi đã toi rồi, bởi vì vừa mở mắt đã thấy tôi nằm ngay ngắn bày ra tư thế ‘đã an táng xong xuôi’ nằm ở đó, không thèm nhúc nhúc nhích.
6.
Hai người bọn tôi đi Lhasa*, tất cả ảnh đã chụp đều được tôi cất trong ngăn kéo phòng mình.
*Lhasa: thủ phủ Tây Tạng
Mặc dù ảnh chụp tôi bởi vì nguyên do ở trên cao nguyên mà mặt đỏ như cái mông, nhưng đây sẽ là cuộc hẹn hò đầu tiên và duy nhất của tôi và bạch nguyệt quang trên đời này.
Nói đến chua xót.
Muốn hỏi nguyện vọng lớn nhất đời này của tôi là gì, đó chính chuốc say y.
Sau đó để y đem tôi làm pháo hữu của mình, hái được đóa cúc non của tôi, ngày hôm sau không nhớ gì cả, từ đó về sau an phận làm huynh đệ cả đời.
Đương nhiên, tôi vẫn sẽ đặt trong lòng mà tự mình ngẫm nghĩ, sau đó thuận miệng nói cho y nghe.
Tình huống thật sự là, tôi nhát chết, hơn nữa tôi quý trọng y, tôi căn bản không nỡ kéo y xuống vũng nước đục này.
Trong bữa tiệc tối hôm qua, Đồ Trần gửi cho tôi một tin nhắn.
Khi ấy tôi đang tươi cười rạng rỡ, kính chức kính nghiệp mà mời Giáp phương ba ba rượu.
Nội dung trong tin nhắn rất ngắn, một hàng chữ, nói giữa trưa ngày mai y về nước, muốn tôi đón y.
Phải biết rằng ban đầu trước khi y xuất ngoại tôi vẫn còn tiếc nuối nguyện vọng cả đời này sẽ không có cách nào thực hiện nổi, bây giờ không phải chính là cơ hội tốt trời ban hay sao? Vì vậy tôi vui vẻ, tôi uống rất nhiều.
Tôi vừa uống nhiều, liền tự chuốc say chính mình, còn thuận tiện dựa theo kế hoạch mà anh dũng dâng ra đóa cúc non.
7.
Tôi lại một lần nữa quan sát gương mặt đang ngủ của Giáp phương ba ba.
Thật sự rất đẹp, nhắm đúng chuẩn gu thẩm mỹ của tôi.
Đáng tiếc, là 1. Nếu hắn không phải là 1, vậy có thể tôi sẽ ưỡn mặt hỏi hắn có muốn làm bạn giường lâu dài của mình hay không.
Trách thì phải trách vị trí tối hôm qua không có đúng lắm.
Vậy hiện tại tôi nên làm thế nào giờ? Tiếc tục rúc trong ngực hắn đợi hắn tỉnh lại rồi tặng cho hắn một nụ hôn buổi sáng???
Ọe, loại chuyện này quá buồn nôn, tôi làm không nổi.
Việc tôi cần phải làm là nhanh chóng mặc quần áo lặn mất, sau đó chắp tay trước ngực, cầu nguyện Giáp phương ba ba của tôi ngày hôm qua mất trí nhớ, cái gì cũng không có nhớ được.
Vì thế tôi lê từng chút lê từng chút chui ra từ trong ngực hắn, thuận tay với quần áo từ dưới đất lên, dùng nước lạnh hất lên mặt một cái, nhanh như gió khép cửa chuồn ra ngoài, không lưu lại một đám mây.
Tôi cho rằng mình chuồn một phát là chuồn được mấy cây số, thế nhưng sau khi tôi khép cửa lại xong liền không nhịn nổi mà đỡ tường.
Mẹ nó, mông của tôi thực sự đau quá.
Kỹ thuật người này thật là kém!!
8.
Tôi mặt không biểu cảm dựng thẳng vòng eo yếu ớt, bắt xe tiến thẳng đến sân bay quốc tế.
Trên đường tôi hận không thể nằm lăn ra ngay trước mặt tài xế, nhưng mà tôi chỉ có thể nín nhịn chống lên cửa sổ ngắm nhìn phong cảnh nơi phương xa.
Lần đầu tôi tiên cảm thấy đường đến sân bay lại xa xôi như vậy, xa xôi đến nỗi tôi muốn gọi ngay một cuộc điện thoại, để Đồ Trần tự mình bắt xe trở về.
Đột nhiên tôi đối với những phụ nữ vừa sinh con xong ngày hôm sau đã xuống đất làm việc cảm thấy vô cùng kính nể.
Di động tôi rung lên, cậu móc ra nhìn xem.
Ô hô, chú thích ba chữ vô cùng rõ ràng___Yến tiên sinh.
Hôm qua tôi cười xán lạn muốn xin phương thức liên hệ với Giáp phương ba ba như thế nào, hôm nay liền đau khổ mở tin nhắn như thế đó.
Yến tiên sinh: Đi đâu vậy?
9.
Liên quan cái đếch gì đến anh!
Tôi không ngừng tẩy não chính mình, đây chỉ là chủ đầu tư muốn tìm nhân viên của mình mà thôi.
Tôi nhớ lại một chút hồi trước cùng nhóm khách hàng hung thần ác sát kia đánh thái cực với nhau như thế nào, sau đó run run tay nhắn trả lời.
___Thân, hôm nay là thứ bảy, thứ hai mới khởi công ^^
Tin nhắn gửi đi xong, tôi luôn cảm thấy có chút chột dạ.
Giống như sau khi tôi ấn người ta làm một đêm xong, ngày hôm sau liền phủi mông chạy lấy người vậy.
Nhưng là thực tế là người bị ấn xuống làm là TÔI.
___Trong nhà có việc, hơi vội một chút ^^
Như vậy tôi có thể cho đối phương biết rằng mình gần đây không có rảnh, tối qua lên giường nhất định không phải là ảo giác của tôi.
Hoàn hảo.
Di động lúc này lại ‘brừ’ một tiếng, rung đến mức cả người tôi run lên, thiếu chút nữa thì rời tay.
Yến tiên sinh: Ừm, thân.
thân cũng có nghĩa là hôn, chắc anh tưởng bở nên gửi lại như vầy:)))
10.
…… Không đúng, sao lại cảm thấy có chút kỳ quái.
Tôi lại không nói rõ được.
Tôi nhìn khung giao diện tin nhắn, từ trên xuống dưới tổng cộng có hai cái ‘thân’.
Một cái tôi gửi, một cái Giáp phương ba ba gửi.
Đó là câu cửa miệng đã được chỉnh sửa kỹ càng của tôi, chính là tinh hoa được ngưng kết từ lòng tôn kính của tôi đối với toàn bộ khách hàng chí cao vô thượng.
Nhưng lời này của Giáp phương ba ba, nhìn thế nào cũng như là đang đùa giỡn tôi.
Nhớ đến tôi ngày thường là một tên 1 thẳng tăm tắp trong mọi quán bar, thế mà lại bị đùa giỡn?
Ha, chuyện nực cười.
Vì thế tôi lạnh mặt, tay cũng không run lên nữa.
Tôi cố gắng không ngừng nhắn lại cho hắn.
Tôi cũng không phải tên hiền lành gì, giữ vững đạo lý bị ăn hiếp liền phảiải ăn hiếp lại, tôi cũng đã bị đùa giỡn rồi, vậy tôi nhất định phải đùa giỡn lại người ta.
___Cảm ơn ngài hiểu cho, tin rằng từ nay về sau chúng ta sẽ sống chung rất vui vẻ.