Cùng anh trai yêu nhau, đã là 15 năm về trước.
Bởi vì quá mức xa xôi, cho nên hiện tại hồi tưởng lại, hình ảnh cũng đã mơ hồ.
Vẫn rõ ràng như ngày nào, nhớ anh trai mặc áo sơ mi màu lam, đứng trên thảm cỏ xanh, bộ dáng nhìn tôi tươi cười.
Thiếu niên gầy yếu, ôn hòa tươi cười. Tinh khiết như bầu trời, như mây uốn lượn trên không. Tóc của thiếu niên đó mềm mại bị gió cuốn bay.
Nhiều năm như vậy, tôi cũng không dám cùng bất kỳ người nào đề cập tới.
Bao gồm cả người chồng hiện tại, và cả bạn bè chơi với nhau đã nhiều năm.
Loại cảm xúc này, dù chỉ chạm vào bên cạnh một chút, cũng có thể lập tức làm tôi lệ rơi đầy mặt.