"Thực huấn? Nghe nói bên khoa quân đội hình như cũng vừa bắt đầu tập huấn, ta có quen một anh alpha khoá trên, hai ngày ba bữa phải chạy loăng quăng bên ngoài, thảm không tả được."
Tôi nhấp một ngụm trà sữa, thoả mãn nuốt xuống.
"Thích thật. Beta đậu được khoa quân đội hiếm mòn răng. Mà bọn họ đi thực huấn là phải làm gì vậy?"
Bạn cùng phòng vừa chọt điẹn thoại vừa trả lời: "Sinh tồn dã ngoại này, vật lộn đập nhau đầy ra. Ờ đúng rồi. Nghe đâu hình như còn phải huấn luyện kháng độc nữa, vừa nghe đã thấy giống hàng cao cấp."
Huấn luyện kháng độc?
Nghe hình như cũng có lý...
Đừng nói German thật sự là alpha nhá...
Thực huấn luyện tập, lúc trở lại mệt như vậy, chẳng lẽ cũng là do đó?
Tin tức tố trên người cũng là do độc gây ra?
Nếu không... Nói thật, từ thời cha sinh mẹ đẻ tới giờ tôi còn chưa thấy omega nào đô con như vậy đâu...
Tôi vừa trình bày ý kiến của mình ra, bạn cùng phòng cũ đã cười nhạo: "
Không phải thế giới có nhiều người gen gia đình cao lắm à? Hơn nữa làm gì có loại độc nào lại có thể đem tin tức tố từ alpha chuyển thành omega được. Thừa nhận đi, ta thấy là do mi ghen tị con họ lớn lên cao hơn mi thì có."
Thì vậy....
Thôi mệt quá, chờ German về rồi đi hỏi cậu ta là được rồi.
Chẳng ngờ German nói mười ngày sau gặp lại, năm ngày sau tôi đã thấy được cậu ta. Buổi chiều hôm đó tôi đang ngồi trong ký túc xá ăn đồ, cậu ta liền vác theo bộ mặt đầy tử khí lết vào phòng, cả gương mặt chả có tí máu, gật đầu mấy cái với tôi, cả người dính giường liền ngủ.
Tôi ngu người ngồi trước bàn, trên người German có một mùi alpha rất mãnh liệt, nhưng mà cũng có mùi omega quen thuộc, đem tên beta tôi đây hun tới choáng ván.
.... Ủa là sao?
Chẳng lẽ đây là... kỳ động dục trong truyền thuyết?
Vậy năm ngày German đi ra ngoài là để tìm ngươi đánh dấu?
Cho nên trên người mới... Ai nha xấu hổ chết bảo bảo rồi~~!!!!
Tôi dọn lại bàn, lát nữa còn có tiết, buổi tối trở về hỏi cậu ta cũng được.
Dù sao nếu cậu ta quả thật là omega, thời điểm suy yếu này phải nên ở cùng với alpha nhà cậu ta nha, tin tức tố kết hợp sẽ đẩy nhanh quá trình tái tạo, xúc tiến vết thương khép lại, hơn nữa còn tạo cho cậu ta cảm giác an toàn.
Không phải là đụng trúng tra công chớ?
Tôi không nhịn được quay đầu lại liếc nhìn cậu ta, nửa người trên German lộ ra bên ngoài, khuôn mặt anh tuấn, ngũ quan thâm thuý đẹp đẽ, lông mày hơi nhíu, tóc mái rác rải, mang theo cảm giác mỹ nhân bệnh, như ma cà rồng trong truyền thuyết kia.
Nhìn một chập, tay ngứa nhịn không được kéo chăn kín lại cho cậu ta... Nhìn khó chịu quá đi!!
Đắp xong còn tiện tay nhét luôn chăn vào góc giường! Phi thường cẩn thân, là phong cách thường ngày của tôi!
Có lẽ là cảm thấy được, vào lúc tôi đang nhét chăn lạ, German hơi mở mắt ra nhìn tôi.
Đôi mắt màu lam bụi đẹp đến nghẹn thở, cậu ta chậm rãi mấy cái, mới nói với tôi: "Cảm ơn."
- - Quả nhiên là đụng trúng tra công rồi!!!!
Tôi vỗ vỗ đỉnh đầu cậu ta để an ủi, cậu ta tiếp tục nhìn tôi thêm một lát, rồi mới từ từ mê man lần nữa.