Mặt hắn sa sầm xuống, quả nhiên Bạch Từ Lăng có cảm tình đặc biệt với cô, hai tay hắn bất giác muốn siết chặt nhưng vẫn miễn cưỡng thả lỏng ra: "Đó là người phụ nữ của anh, không khiến em phải để tâm đến."
Bạch Từ Lăng đứng lặng ngay lập tức, thang máy đã đóng lại mà anh ta vẫn không có động tĩnh gì. "Người phụ nữ của anh". Giữa hai người, nhanh như vậy đã xảy ra chuyện đó rồi sao?
Vậy mà Bạch Từ Lăng vẫn cứ nghĩ, Bạch Hàn Phong cố tình tiếp cận cô để đẩy cô cho Amony. Cô từng là giúp việc của hắn, giờ đã trở lại làm tiểu thư lá ngọc cành vàng, hắn liền có tình cảm với cô ư?
"Thời gian qua, chắc ở nhà tôi bức bối lắm nhỉ, để tôi đưa hai người đến một nơi khác để thư giãn nhé."
Sau khi thanh toán viện phí xong, Bạch Từ Lăng liền mang bộ dáng mập mờ, nham hiểm đi vào phòng bệnh của Tôn Cửu Vi. Hai mẹ con cô ta không khỏi hoảng sợ, mặt mày tái xanh, nhưng nhớ đến lời nói trấn an trước đó của Chu Thiên Như: "Dù có chuyện gì xảy ra, hai người cũng không được có lấy nửa điểm bất thường, tôi sẽ giúp hai người sắp xếp ổn thoả."
Hai mẹ con cô ta liền bình tĩnh trở lại, Tôn phu nhân nói: "Từ Lăng, không cần phiền vậy đâu, cháu đưa bác và Cửu Vi về nhà là được rồi."
Khoé miệng anh ta bất giác cong lên, ánh mắt lộ vẻ nguy hiểm. Không nói gì, chỉ ra hiệu cho vệ sĩ. Kế hoạch anh ta nhận định sẽ xảy ra vào ngày hôm nay, còn có thể chiều theo ý muốn của mẹ con họ sao. Đừng hòng!
"Từ...Từ Lăng, cháu đưa chúng ta đến khách sạn làm gì vậy?"
Bạch Từ Lăng thong thả đẩy xe lăn, còn Tôn phu nhân khúm núm đi phía sau: "Cháu đưa hai người đến đây để hưởng thụ, hôm nay, hai người sẽ được tự do, muốn làm gì cũng được, mọi thứ đều rất thoải mái."
Tôn Cửu Vi một bộ dạng run sợ, mới hôm trước Chu Thiên Như vừa đến tìm họ để nói về chuyện này, nhanh như vậy cô ta sắp bị trở thành món hàng dâng lên cho Amony rồi sao?
"Tôi đang ở phòng Tổng thống, khách sạn C."
Vừa nhận được tin nhắn, sự bồn chồn trong Chu Thiên Như liền được dập tắt. Hôm trước cùng Bạch Hàn Phong đi gặp Amony, cô chẳng hề thu thập được thông tin gì, hắn định hẹn ông ta ở đâu và giao dịch như thế nào cô cũng không biết.
Thật may mắn Tôn Cửu Vi đã tin tưởng cô. Cô liền nhắn lại: "Cô cứ yên tâm ở đó, chờ tôi sắp xếp một chút, hiện tại Amony vẫn đang ở Bạch thị, chưa thể đến đó ngay được."
Amony và Bạch Hàn Phong đang ở trong phòng họp nội bộ bàn công việc gì đó, còn cô đang đứng ngồi không yên ở trong phòng làm việc của hắn. Đột nhiên cô đứng phắt dậy, tiến thẳng ra cửa. Đúng lúc Bạch Từ Lăng xuất hiện.
"Tối nay cô rảnh không?"
Vẫn là câu hỏi đó, rốt cuộc anh ta có ý đồ gì với cô.
"Để làm gì?"
"Bất luận tối nay cô có rảnh hay không, tôi đều muốn ở cạnh cô, bảo vệ cô."
Anh ta nghĩ lại rồi, chưa chắc Bạch Hàn Phong và cô đã phát sinh quan hệ. Hắn chỉ nói vậy để đánh lạc hướng, để đưa cô cho Amony một cách dễ dàng, chứ không thì hôm đó, hắn đưa cô cùng đi gặp Amony làm gì.
Chu Thiên Như bất giác đứng lặng trước ánh mắt si tình, mềm mỏng của Bạch Từ Lăng, quả nhiên anh ta đã có sự rung động với cô.
Cô rút từ trong túi ra một tấm thẻ phòng, đưa cho anh ta: "Tôi sẽ về khách sạn lúc tám giờ tối, anh có thể đến bất cứ lúc nào."
Khoé môi cô cong lên một nụ cười yêu mị, sau đó đi lướt qua anh ta, rời khỏi Bạch thị, lên một chiếc taxi rời đi.
Bạch Từ Lăng lập tức hoá đá, ánh mắt ngờ nghệch nhìn theo bóng lưng của cô, tay cầm tấm thẻ vẫn chìa ra phía trước, thẻ phòng, khách sạn, cô tự nguyện đưa cho anh ta, người phụ nữ này đang có ý gì?
Xe taxi tấp vào lề đường ở phía không xa, cô đưa ánh mắt nhìn về toà nhà Bạch thị. Khoảng hai tiếng sau, chiếc siêu xe sang trọng cuối cùng cũng lăn bánh rời khỏi tập đoàn. Khoé miệng cô hơi nhếch lên, nhẹ nhàng nói với tài xế: "Chặn chiếc xe kia lại giúp tôi."
Tài xế hoảng hốt, quay lại nhìn cô: "Chuyện này...chiếc xe kia..."
"Tôi sẽ đền tiền nếu như xảy ra xây xát."
Mặt người tài xế tái mét, xế hộp tiền tỷ đó làm sao ông ta có thể liều mạng chặn lại được, chỉ cần một chút xây xát nhẹ, ông ta có bán cả sản nghiệp cũng không đền nổi.
Tay người tài xế run rẩy, không thốt lên nổi một thanh âm nào. Cô lạnh lùng mở cửa xe bước xuống, mở ghế lái, đẩy người tài xế sang bên cạnh: "Nếu ông không làm được thì để tôi làm."
Người tài xế hoảng hốt, dây an toàn bị tháo ra, cả người ngã nhào sang ghế lái phụ, còn chưa kịp ngồi hẳn hoi, cô đã giẫm mạnh chân phanh, đảo cua vòng vòng vài cái rồi phanh gấp, xe dừng lại vang lên tiếng ma sát chói tai.
Người tài xế lập tức ngồi bật dậy, nhìn về phía trước. Cô gái này thật to gan, quả nhiên cô dám chặn đường chiếc xe kia, khoảng cách còn gần tới mức sắp đụng chạm vào lớp sơn đến nơi.
Amony Frank nhíu mày nhìn phía trước, cô hiên ngang mở cửa bước xuống, mỉm cười xuất hiện trước mặt ông ta. Ông ta quả nhiên bị thu hút bởi sự xinh đẹp của cô, liền mở cửa bước xuống.
"Bạch phu nhân, có chuyện gì thế?"
Cô nệm gót giày, từng bước tiến về phía ông ta, đưa ra một tấm thẻ phòng giống hệt tấm thẻ khi nãy cô đưa cho Bạch Từ Lăng: "Tôi thực sự mê mẩn nét phong độ của ngài, bảy giờ tối nay, hy vọng sẽ có cơ hội được thưởng thức."
Nói xong, cô lập tức trở lại chiếc taxi, tự mình lái thẳng đến quán rượu. Amony đứng giữa đường quốc lộ, ngây ngốc nhìn tấm thẻ phòng có ghi địa chỉ rất cụ thể. Cô gái xinh đẹp này chẳng phải là phu nhân tương lai của Bạch Hàn Phong sao, cô cư xử thế này rốt cuộc là có ý gì?