"Cửu Vi, con lại đi gây hoạ gì rồi?"
Tôn lão gia gầm lên, mặt mày ông nhăn nhó một cách khổ sở.
Cô ta ra về chưa được bao lâu, thì Tôn thị được thông báo là, Bạch thị sẽ chấm dứt tất cả các mối làm ăn với Tôn thị, còn cương quyết muốn rút vốn. Tôn thị xưa nay đều dựa giẫm vào Bạch thị để kiếm lợi nhuận, bây giờ bị Bạch thị đá ra thì Tôn thị biết phải duy trì làm sao?
"Ba à, ba sợ gì chứ, chẳng phải Tôn thị cũng to ngang hàng Bạch thị..." Tôn Cửu Vi vốn dĩ chẳng biết gì về công việc làm ăn của ra đình. Cô ta chỉ biết cả ngày dong chơi, tiêu tiền xả lảng, mà không hề biết ba mẹ cô ta kiếm tiền như thế nào. Cho đến bây giờ, cô ta vẫn mạnh miệng nghỉ Tôn thị to lớn lắm.
"Con thì biết cái gì mà ngang hàng." Tôn lão gia mất kiên nhẫn mà cắt ngang: "Thị trường chúng ta quản lý, đa phần đều là thị trường của Bạch thị, lợi nhuận dồi dào cũng từ đó mà ra, bây giờ mất Bạch thị, chẳng khác nào như rắn mất đầu, không nay thì mai sẽ phải đổi chủ."
Tôn Cửu Vi ngay lập tức hoá đá: "Ba nói gì cơ?"
Tôn phu nhân ảo não: "Rốt cuộc con đã gây ra chuyện gì, lập tức đi đến xin lỗi Hàn Phong ngay, cầu xin nó tha thứ, bằng không, con chuẩn bị cùng ba mẹ ra đường sống đi."
Nhắc đến Bạch Hàn Phong, còn cả câu bắt cô ta đi xin lỗi, khiến cô ta không khỏi nhớ đến vụ việc vừa rồi, cô ta tức giận hét lên: "Xin lỗi cái gì chứ, đừng có mơ, mẹ có biết vừa rồi giúp việc riêng của anh ta làm gì con không, người cần xin lỗi phải là bọn họ mới đúng."
"Con im đi." Tôn lão gia bị thái độ của cô ta làm bức bách tới nỗi, chỉ thiếu nước lao đến bóp cổ cô ta tới chết: "Đã là lúc nào rồi mà con còn cứng đầu cứng cổ cãi."
Chuyện làm ăn của gia đình chuẩn bị tan tành, mà cô ta vẫn còn cố nói bản thân mình không sai.
\~\~\~
"Chart Lee, đi họp thôi."
Bạch Hàn Phong liếc cô một cái, rồi lạnh lùng nói: "Ngoài ban công rất nắng, cô cứ ở bên trong này đi."
Lần trước cô đến đây, hắn chỉ thấy cô loay hoay ở ngoài ban công mà không dám vào trong này. Nên bây giờ hắn đích thân lên tiếng nhắc nhở, không thì cô lại ra ngoài đó hứng nắng cả buổi mất.
Cô chỉ có thể gật đầu nghe theo. Nhìn theo bóng lưng của hắn cùng rời đi với Chart Lee. Nói là họp, nhưng không phải họp cổ đông, mà chỉ họp nội bộ trong phòng làm việc của chủ tịch, chỉ có "người nhà" tham gia.
"Vu thị từ chối hợp tác đồng thực hiện dự án, nhưng lại muốn rón vốn đầu tư, làm một cổ đông lớn trong hội đồng quản trị." Bạch lão gia không khỏi hoài nghi.
Đôi mắt của Bạch Hàn Phong trở nên thâm trầm: "Hôm trước, con thấy Vu Dịch Dương trò chuyện cùng với Chu Kỳ Khiết ở bệnh viện, con nghi ngờ Chu Kỳ Khiết nhân cơ hội chúng ta mở lời với Vu thị mà xúi giục Vu Dịch Dương chấp nhận làm đối tác của Bạch thị, trước nay Vu thị còn làm ăn rất dứt khoát, không hợp tác là không hợp tác, chưa từng thấy muốn rón vốn đầu tư rồi ngồi vào vị trí cổ đông lớn bao giờ, không biết chừng bọn họ có âm mưu với chúng ta."
Bạch Từ Lăng cũng thấy điểm này rất khả nghi: "Vu Dịch Dương trước giờ chưa từng tham gia vào công việc của gia đình, liệu anh ta biết gì về lĩnh vực này mà muốn ra mặt làm nhà đầu tư."
Bạch Nghị Hiên cũng không ngừng nhẩm tính: "Nhưng, sự xuất hiện của Vu thị rất quan trọng, sẽ khiến cho nhiều nhà đầu tư bị thu hút, khi đó, chúng ta không cần phải tốn công sức đi kêu gọi nhà đầu tư."
"Trước mắt thì,..." Bạch Hàn Phong thật cẩn trọng nói: "Cứ đồng ý với yêu cầu của Vu thị, dù gì quyết định cũng nằm ở phía chúng ta, Vu Dịch Dương khó lòng can thiệp mà giở trò."
"Vậy, còn chuyện Tôn thị thì sao?" Bạch lão gia mới vừa nhận được thông tin: "Lão Tôn với ba cũng coi như là chỗ anh em, giờ con làm như vậy, ba cũng có chút khó xử."
Ánh mắt của Bạch Hàn Phong liếc nhìn Chart Lee một cát: "Ba cũng biết, khai trừ Tôn thị vốn dĩ đã nằm trong kế hoạch của con, bây giờ còn có thêm đối tác là ba của Chart Lee thì chúng ta còn cần gì đến Tôn thị nữa."
Chu Thiên Như đi đi lại lại ngoài ban công, không biết bọn họ họp gì mà lâu như vậy.
"Xin chào."
Giọng nói của một người đàn ông vang lên ở phía sau, Chu Thiên Như lập tức quay người lại.
"Tôi là em trai của anh Hàn Phong, Bạch Từ Lăng."
Cô mỉm cười dè dặt, có chút ái ngại, bộ dáng không tự nhiên chút nào: "Chào thiếu gia."
Bạch Từ Lăng khẽ cười: "Bạch gia đúng là phải cảm ơn cô rất nhiều, lâu rồi mới có một người tận tuỵ, thật lòng thật dạ đối xử tốt với anh trai của tôi như vậy."
"Chuyện tôi nên làm thôi."
"Rảnh rỗi quá à." Bạch Hàn Phong bất chợt đi đến: "Chuyện của giúp việc, em xử lý đến đâu rồi?"
"Em cho cô ta nghỉ việc rồi, em không tra ra được gì, cô ta cũng làm giúp việc được vài năm, chưa từng xảy ra chuyện, nghĩ đi nghĩ lại, em đều cảm thấy cô ta không có động cơ hãm hại chúng ta, hơn nữa, cô ta đâu biết đến chuyện làm ăn của Bạch thị, càng không thể biết Vu Dịch Dương là ai."
Bạch Hàn Phong nhếch mép: "Vậy em thử nói xem, là ai làm ra chuyện đó, đừng nhẹ dạ, vì trên đời này, chuyện quái quỷ gì cũng có thể xảy ra, nếu là anh, anh sẽ giết chết không tha."
Cô thấy rõ ánh mắt của Bạch Hàn Phong nhuốm lên một vẻ tàn độc. Hắn đang đề cập đến bản hợp đồng đã được ký tên của Vu Dịch Dương ư? Vậy là, có một giúp việc bị hiểu lầm là nội gián ở trong Bạch gia à?
Cô cười thầm trong lòng. Đúng là trên đời này, chuyện quái quỷ gì cũng có thể xảy ra. Chính hắn cũng đâu thể ngờ rằng, người thân cận nhất, là người nham hiểm nhất. Hắn mới là người nhẹ dạ và chắc chắn rằng, vào một ngày không xa, cô sẽ tặng cho hắn một bất ngờ tới mức có thể khiến hắn phải đột quỵ.
Chart Lee lại cùng Bạch Hàn Phong trở về phòng, mặc kệ hắn bận rộn với chỗ tài liệu, anh ta rất tự nhiên đến bầu bạn với cô: "Du Du, chuyện ban sáng, tại sao cô lại làm vậy?"
Chợt, cô cúi đầu xuống, đan hai bàn tay lại với nhau, Bạch Hàn Phong liền đưa mắt nhìn hành động đó của cô. Hai người ngày đang nói những gì, hắn đều nghe thấy rõ.
"Tôi..." Cô có chút ngập ngừng, ngữ điệu ỉu xìu: "Tôi phản ứng thái quá rồi đúng không?" Rồi cô lại ngước lên, nét mặt có chút khẩn trương: "Nhưng mà, lời của Tôn tiểu thư thật rất quá đáng, nên tôi mới không kiểm soát được bản thân."
Chart Lee hơi liếc nhìn Bạch Hàn Phong, hắn ngay lập tức thu mắt lại, nhìn vào tài liệu, nhưng khoé miệng thì khẽ nhếch lên, để lại một nụ cười thích thú.
Trông bộ dạng của Chart Lee thật thư thái, không giống đến đây để bàn công việc chút nào. Cảm thấy ở trong phòng làm việc của Bạch Hàn Phong bức bối, anh ta liền muốn đi loanh quanh tập đoàn ngắm cảnh.
"Ting." Cửa thang máy vừa mở, Chart Lee vẫn thao thao bất tuyệt điều gì đó với cô. Người bước ra từ trong thang máy khiến cô đứng hình mấy vài giây.
Vu Dịch Dương!
Chart Lee không phát hiện ra biểu cảm bất thường đó, liền thản nhiên cùng bước vào thang máy. Cô nhìn theo bóng lưng của anh rồi cũng bước vào ngay sau đó. Trong lòng không khỏi thắc, tại sao Vu Dịch Dương lại xuất hiện ở đây?