Bạch Nguyệt Quang Nàng Táp Lại Mỹ

Chương 3



"Sao cô lại đến đây?"

Thời điểm Cố Khinh Vãn xuất hiện, Thời Hi Nhiễm vẻ mặt khiếp sợ đứng lên, nhất là nhìn thấy Cố Khinh Vãn trên trán đầy mồ hôi tinh tế, hai gò má nhiễm một tầng ửng đỏ, ngay cả hô hấp cũng rất dồn dập.

Cô chạy vội đến đây?

Thời Hi Nhiễm mím chặt cánh môi, ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Cố Khinh Vãn.

Tuy rằng Cố thúc thúc chuyển toàn bộ cổ phần cho Cố Khinh Vãn, 35% cổ phần làm cô trong công ty có quyền hành tuyệt đối. Nhưng các cổ đông khác có thâm niên đương nhiên không cam lòng bị một tiểu nha đầu mới ra đời quản, trong tối ngoài sáng âm thầm chèn ép Cố Khinh Vãn.

Kiếp trước Cố Khinh Vãn dẫn dắt một đội ngũ ưu tú cố gắng nửa tháng, rốt cục cùng tập đoàn Hoa Khoa ký hợp đồng ba năm, đánh một trận đẹp đẽ, lúc này mới đứng vững gót chân ở công ty.

Hôm nay Cố Khinh Vãn thế nhưng lại ném xuống chuyện trọng yếu như vậy, rốt cuộc cô có biết mình đang làm cái gì không?

Cố Khinh Vãn ngước mắt nhìn lên ánh mắt ảo não của Thời Hi Nhiễm, tâm hơi căng thẳng, ra vẻ trấn định đi qua nửa ôm eo Thời Hi Nhiễm, nhưng động tác của đối phương theo bản năng lui ra sau nửa bước khiến cô ngẩn người, một lúc lâu sau mới quay đầu giải thích với lão gia tử bên cạnh: "Gia gia, là ta không an bài thời gian hảo, ngài đừng trách Hi Nhiễm. "

Thời Lương Hoài thấy Cố Khinh Vãn đến, thu hồi tư thái cao cao tại thượng, cười tủm tỉm nói: "Ta còn tưởng rằng Hi Nhiễm cáu kỉnh, nếu như vậy liền chọn lại một ngày lành, chuyện công việc quan trọng hơn. "

Gần đây chuỗi tài chính của công ty đứt gãy có nguy cơ phá sản, bọn họ cần Cố gia trợ giúp, tuy rằng hai nhà thế giao mấy chục năm, nhưng trên thương trường nào có bằng hữu chân chính?

Bất quá kết làm thông gia thì khác.

Hành động giống như phát điên của Hà Hạ lúc trước có bao nhiêu xấu hổ thì bây giờ có bao nhiêu xấu hổ, dưới ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng của Cố Khinh Vãn, ngồi xổm xuống nhặt hết đồ đạc của Thời Hi Nhiễm lên, quy củ đưa túi xách cho Thời Hi Nhiễm, hư tình giả ý xin lỗi: "Hi Nhiễm xin lỗi, nhị thẩm chính là quá lo lắng cho con, lúc này mới sốt ruột, con ngàn vạn lần đừng quên trong lòng. Mẹ con bên kia, nhị thẩm nhất định sẽ chiếu cố thật tốt."

"Bà..."

Đáy mắt Thời Hi Nhiễm hiện lên hận ý, gắt gao cầm lấy túi xách, chợt cười khẽ ra tiếng, con ngươi lạnh lùng nhìn lướt qua Hà Hạ cùng lão gia tử, cắn răng nói, "Hảo a, nhị thẩm phải nhớ kỹ lời mình nói, nhất định phải chăm sóc mẹ tôi thật tốt."

Nàng không biết mẹ bị lão gia tử giam lỏng ở nơi nào, quả quyết không thể cùng bọn họ hoàn toàn trở mặt.

-

"Tôi không biết tại sao em lại đổi ý tạm thời, nhưng hôm nay em phải về Cố gia với tôi."

Lầu hai nhà cũ, cuối hành lang có một phòng ngủ, phỏng chừng 30 mét vuông, rèm lụa màu trắng kéo xuống, ánh mặt trời nóng rực ngoài phòng bị lọc ra một phần, tuy không bật đèn nhưng phòng rất sáng sủa.

Một bên tường chất đống ba bốn cái vali lớn, tủ quần áo cùng đồ đạc trên bàn trang điểm cơ bản trống rỗng.

Cố Khinh Vãn nhìn lướt qua phòng, sau đó ánh mắt phức tạp cùng hoang mang rơi vào người Thời Hi Nhiễm, chỉ thấy nàng dựa vào bàn trang điểm cúi đầu, sợi tóc mềm mại mảnh khảnh che khuất hàng lông mày lá liễu thanh tú, đôi môi mềm mại phấn nộn mím thành một đường thẳng, tựa hồ gặp phải vấn đề gì.

Di động trong túi vẫn luôn rung lên, nhắc nhở cô phải rời đi, Cố Khinh Vãn phiền não nhéo nhéo mi tâm, lại một lần nữa cúp điện thoại, đi tới trước mặt Thời Hi Nhiễm, giữ chặt cổ tay mảnh khảnh của nàng, chọn trọng điểm nói: "Có cái gì khó khăn em cũng có thể nói với tôi, hiện tại chúng ta là người một nhà. "

Cho dù không có lãnh chứng, các nàng cũng là quan hệ đính hôn.

"Cố Khinh Vãn, cô vì cái gì lại muốn kết hôn với tôi?"

Khoảng cách gần, nàng thậm chí có thể nhìn thấy lông tơ nhỏ trên làn da trắng nõn của Cố Khinh Vãn, đôi mắt thu thủy mờ nhạt kia như ném xuống một hòn đá vào tâm của nàng, văng lên tầng tầng lớp lớp gợn sóng, khóe miệng Thời Hi Nhiễm nở nụ cười lộ ra vài phần ngốc nghếch, chung quy vẫn không cam lòng.

Lúc trước tuy rằng bị lão gia tử uy hiếp, nhưng nàng đồng ý kết hôn, là bởi vì thích Cố Khinh Vãn.

Nhưng Cố Khinh Vãn thì sao?

Thực lực Cố gia so với Thời gia mạnh hơn rất nhiều, biết rõ hai nhà thông gia, Thời gia bất quá là đang tìm kiếm Cố gia che chở.

Cố Khinh Vãn hoàn toàn có thể cự tuyệt thông gia, nhưng cô lại không có.

Đối mặt với câu hỏi thẳng thắn như vậy, Cố Khinh Vãn nhanh chóng rũ mí mắt xuống, con ngươi trong trẻo lạnh lùng hiện lên một tia chật vật, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ, tay nắm lấy cổ tay Thời Hi Nhiễm đột nhiên dùng sức, thái độ mở miệng lần nữa lại trở nên lãnh đạm vài phần: "Thân là người Cố gia phải giữ lời hứa, Hi Nhiễm, hiện tại em không có lựa chọn. "

-

Chạng vạng, hoàng hôn màu cam chiếu lên những chiếc lá bạch quả xanh tươi, như mộng như ảo.

Thời Hi Nhiễm ngồi lên xe riêng đi tới Cố gia, nghĩ đến câu trả lời của Cố khinh vãn, trái tim ẩn ẩn đau đớn.

Bây giờ nàng đích xác không có lựa chọn, lão gia tử yêu cầu nàng phải làm theo, bởi vì nàng đã mất đi ba, không thể mất đi mẹ nữa.

Một lần nữa, nàng phải tìm thấy tung tích của mẹ mình càng sớm càng tốt.

【Lâm Giản, kỳ nghỉ kết thúc sớm, gần đây có lịch trình gì không? 】

Tìm được lịch sử trò chuyện với Lâm Giản trên WeChat, lông mi dài cong vút của Thờ Hi Nhiễm khẽ run rẩy, âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải cường đại lên. Chỉ có nàng cường đại, mới có thể bảo vệ người quan trọng nhất của mình.

【A? Không phải trước cậu đã lên kế hoạch cho một chuyến tuần trăng mật sao, phát sinh chuyện gì? 】

Rất nhanh, Lâm Giản trả lời tin nhắn, Thời Hi Nhiễm dư quang quét qua tài xế trước mắt, trực tiếp gọi điện thoại cho Lâm Giản: "Không có, chẳng qua Cố Khinh Vãn vừa nhậm chức, công ty có rất nhiều chuyện chờ nàng xử lý. Hình như tớ nhớ cậu đã lấy kịch bản《 Gặp Được Em, Yêu Em》 cho tớ xem, đoàn làm phim thử vai có phải chỉ mấy ngày nay không? "

Một đầu khác Lâm Giản bận rộn sứt đầu mẻ trán, điện thoại di động đặt bên tai nghiêng đầu kẹp lấy, ngón tay thon dài thập phần linh hoạt gõ trên bàn phím, nghe xong Thời Hi Nhiễm nói, hơi sửng sốt một chút: "Khương đạo hôm nay còn hỏi tớ có thời gian hay không, bị tớ khéo léo cự tuyệt, nếu bây giờ cậu rảnh rỗi, vậy tớ sẽ an bài cho cậu. "

"Được, cảm ơn."

Lâm Giản trả lời như trong dự liệu, Thời Hi Nhiễm chân thành nói cảm ơn mới cúp điện thoại.

Kiếp trước nàng vì cùng Cố Khinh Vãn đi hưởng tuần trăng mật, lập ra mấy kế hoạch, nhưng Cố Khinh Vãn lấy lý do công việc cự tuyệt, nàng năn nỉ ỉ ôi mấy ngày, Cố Khinh Vãn cũng không đáp ứng.

Lại bởi vì hành động 'ngoài ý muốn' của Văn Thi Đồng, mà nàng hoàn toàn bỏ lỡ buổi thử vai của 《 Gặp Được Em, Yêu Em》.

Nàng và Lâm Giản là bạn học đại học, lúc trước bởi vì mẹ bệnh nặng cần tiền gấp, nàng ngoài ý muốn bị tinh thám phát hiện vì thế tiến vào giới giải trí diễn kịch, trùng hợp chính là chủ tịch công ty ký hợp đồng chính là cha của Lâm Giản. Sau khi tốt nghiệp Lâm Giản vào công ty liền làm người đại diện của nàng, để tránh cho các nghệ sĩ khác trong công ty nói xấu, cho dù Lâm Giản cho nàng tài nguyên, nàng cũng là thông qua kênh chính thức phỏng vấn.

Nhưng mà cũng chính nàng xuất hiện trên màn ảnh, mới có thể bị Thời lão gia tử tìm về, nhận tổ quy tông.

Nửa tiếng sau, xe riêng dừng ở bên ngoài sân biệt thự, Thời Hi Nhiễm xuống xe liền nhìn thấy Cố Khinh Vãn đứng ở cửa.

Cố Khinh Vãn bị bao phủ dưới ánh hoàng hôn, ngũ quan mỹ lệ tinh xảo không chân thật.

Thời Hi Nhiễm bình tĩnh lại, đi tới hỏi: "Hợp đồng đã ký chưa? "

Nàng không muốn bởi vì nguyên nhân của mình mà mang đến phiền toái cho Cố Khinh Vãn.

"Ừm." Cố Khinh Vãn thản nhiên đáp, tầm mắt dời xuống, Thời Hi Nhiễm mặc váy chiffon tu thân, làn váy chỉnh tề đầu gối, lộ ra hai cái bắp chân mảnh khảnh thẳng tắp, giày cao gót màu trắng, nhìn thấy gót chân nàng bị giày mới mài thương, lông mày nhíu lại, "Vào nhà thay giày. "

Cố Khinh Vãn không nói chính nàng cũng không chú ý, Thời Hi Nhiễm cúi đầu nhìn thấy chỗ bị giày cao gót mài trầy da mới biết hậu tri hậu giác. Tất cả những gì xảy ra hôm nay đều đảo lộn nhận thức của nàng, đến nỗi gót chân đau mà nàng cũng không phát hiện ra.

"Tỷ, các ngươi đã trở lại? Mẹ vừa về lấy quần áo cho ba thay, bây giờ lại đến bệnh viện. Nguyên bản hôm nay là ngày vui của các ngươi, người một nhà hẳn là đoàn viên ăn cơm tối, nhưng thân thể ba không tốt, hy vọng Hi Nhiễm tỷ không để ý. "

Văn Thi Đồng nghe ngoài cửa truyền đến tiếng nói, vội vội vàng vàng rửa tay cả tạp dề cũng không có tháo xuống liền đi ra nghênh đón.

Thanh âm thiếu nữ mềm mại, dáng vẻ rất nhu thuận xinh đẹp, nhưng khí sắc trên mặt không tốt lắm, là một mỹ nhân nhu nhược. Văn Thi Đồng làm cho người ta có cảm giác giống như Lâm muội muội trong Hồng Lâu Mộng, yếu đuối giống như đồ sứ dễ vỡ.

Thời Hi Nhiễm cười cười không nói tiếp, bởi vì nàng đã thấy qua thủ đoạn của Văn Thi Đồng.

Kiếp trước nàng đã bị khuôn mặt nhu nhược này lừa gạt nhiều lần, Văn Thi Đồng đủ để xứng với mấy chữ rắn rết mỹ nhân.

"Thân thể ngươi không tốt, chuyện nấu cơm để cho bọn má Lưu được rồi." Cố Khinh Vãn nghiêng người đi vào trong, tìm được hòm thuốc trong tủ tv phòng khách, từ bên trong lục lọi hai miếng dán.

Văn Thi Đồng mỉm cười đón nhận, ra vẻ kiên cường: "Tỷ, em không..." sao.

Nàng cho rằng Cố Khinh Vãn lấy miếng băng dán cho nàng, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới Cố Khinh Vãn trực tiếp vòng qua nàng đi tới Thời Hi Nhiễm phía sau, hơn nữa còn ngồi xổm xuống tự mình dán vết thương ở gót chân cho Thời Hi Nhiễm.

Tươi cười trên mặt không nhịn được nữa, mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm Thời Hi Nhiễm, đưa bàn tay bị thương ra sau lưng.

Thời Hi Nhiễm cũng ngây ngẩn cả người, kiếp trước hai người kết hôn 4 năm, Cố Khinh Vãn khi nào như vậy quan tâm nàng?

Giương mắt chú ý tới hàn ý trong mắt Văn Thi Đồng, sắc mặt cũng lạnh theo, kiếp trước nàng có bao nhiêu ngốc, Văn Thi Đồng đối với nàng địch ý rõ ràng như vậy, nàng thế nhưng không phát hiện.

Văn Thi Đồng trở lại phòng bếp, trong nồi áp suất hầm gà mái già, phía trên trôi nổi một lớp dầu thật dày, tuy rằng không có hơi nóng nhưng canh gà lại nóng hổi.

【《 Gặp Được Ngươi, Yêu Ngươi 》 ngày mốt bắt đầu thử vai, tớ vừa nhận được thông báo, Thời Hi Nhiễm cậu cũng nằm trong danh sách phỏng vấn.】

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv