♪ Editor: Mio・°⁎⁺✧༚
Thế mà lại là Hà Vân Túy.
Đôi mày Quý Huyền Nguyệt thoáng hiện chút ngạc nhiên, Hà Vân Túy lại có thể tham dự sự kiện này. Anh thấy Hà Vân Túy bước đến, theo bản năng không thèm nhìn nữa, dịch qua một bên khác, hiển nhiên không muốn ngồi cùng gã.
"Nguyệt Nguyệt." Hà Vân Túy thấy anh thì rất vui vẻ, sau khi đuổi người kia đi thì ngồi bên cạnh anh, lại giả vờ như không nhìn thấy hành động lúc nãy, tự nói chuyện: "Trùng hợp quá."
Gã mặc một bộ âu phục trắng, dáng vẻ vô cùng đẹp trai, đeo thêm một chiếc kính gọng vàng trông nho nhã lễ độ. Có người muốn xin cách liên lạc với Hà Vân Túy cũng chỉ bị lắc đầu yên lặng từ chối, giọng nói ấm áp như thế thì người khác bị từ chối cũng không nỡ tỏ vẻ gì, nhất thời thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Nghe gã bảo trùng hợp, Quý Huyền Nguyệt méo mặt lạnh lùng nói: "Anh đến đay làm gì? Tránh xa tôi ra chút."
"Chắn ong bướm cho em, chồng em không có thiệp mời cũng đâu trách tôi được."
Hà Vân Túy ôn hòa cười cười, sau đó tìm bartender lấy hai ly vang đỏ, mình một ly, ly còn lại đưa cho Quý Huyền Nguyệt.
Quý Huyền Nguyệt không nhận.
"Sao anh cũng được nhận thiệp mời." Quý Huyền Nguyệt nghi hoặc.
"Tôi cũng là người trong giới, tìm một thiệp mời có khó thế không?" Hà Vân Túy híp mắt cười rồi ngẩng mặt nhìn đám người qua lại, dù chỉ ngồi một chỗ thì gã cũng cảm nhận được rất nhiều ánh mắt hướng về phía này.
Quý Huyền Nguyệt mím môi chẳng nói gì, ánh mắt cũng không hề ấm áp, rất khác biệt so với hoàn cảnh xung quanh. Anh khép hờ đôi mắt, hiển nhiên không để ý đến Hà Vân Túy nữa.
"Họ muốn em làm hội phó à?" Hà Vân Túy không nói được cũng phải nói.
"Không biết, đến đó rồi tính."
Hà Vân Túy nhìn anh một lúc lâu, ánh mắt mỉm cười mê hoặc lòng người: "Chuyện lúc trước rất xin lỗi em, Nguyệt Nguyệt."
Quý Huyền Nguyệt từ từ mở mắt ra, dường như không thể tin được.
"Lúc trước lừa em ký hợp đồng, lừa bỏ thuốc em, làm cho mọi người trong ngành sản xuất ghét em lúc vừa ra mắt, xin lỗi mọi thứ. Nếu em muốn bồi thường, tôi có thể bồi thường."
"Bây giờ mới thấy có lỗi?" Quý Huyền Nguyệt không nhìn Hà Vân Túy mà nhìn thẳng dòng người náo nhiệt trước mắt, lời nói là bâng quơ nhưng Hà Vân Túy biết anh đang nói với gã, bằng chất giọng lạnh lùng châm chọc, đồng thời pha lẫn khinh thường.
Sườn mặt Quý Huyền Nguyệt bao phủ bởi ánh đèn năm màu, vẻ ngoài ngoan ngoãn mềm mại nhưng lại thốt nên những lời khiến Hà Vân Túy chẳng thể đáp lại.
"Anh cũng biết xin lỗi ư? Lúc đó tôi tin tưởng anh bao nhiêu thì bây giờ căm ghét anh bấy nhiêu. Lợi dụng lòng tin tôi, bỏ thuốc tôi, lừa tôi ký hợp đồng, lúc đó bóng ma trong lòng tôi lớn đến mức chẳng thể quay phim, không dám tiếp xúc với diễn viên nam, không dám diễn cùng họ, sợ phải tiếp xúc chân tay với người khác, đến nỗi bị mắng là bình hoa cũng phải nhịn. Thế mà bây giờ anh nói xin lỗi với tôi? Tôi đây muốn anh cút khỏi giới giải trí anh có chịu không?"
Hốc mắt Quý Huyền Nguyệt ướt đẫm, đồng tử đen láy liên tục ngước lên như cố nén lấy nước mắt, không để bản thân mất mặt ngay tại đây.
Xung quanh đông đúc tấp nập, những tiếng nói cười, tiếng ly rượu lanh lảnh va chạm bên tai. Sau khi nói xong Quý Huyền Nguyệt yên lặng tránh ánh đèn, giấu mình trong bóng tối, Hà Vân Túy không thể nhìn thấy vẻ mặt của anh, chỉ thấy một bóng hình mơ hồ tối đen.
"Em..."
Giọng nói Hà Vân Túy đắng chát, gã nhỏ giọng: "Bởi vì thế nên kỹ thuật diễn của em mới không khá hơn sao?"
Quý Huyền Nguyệt không đáp, Hà Vân Túy lại tự mình lẩm bẩm: "Thảo nào... Lần đầu chúng ta cùng nhau đóng phim, kỹ năng của em rất ổn..."
"Xin lỗi Nguyệt Nguyệt."
"Đừng gọi tên tôi, tôi sẽ không tha thứ cho anh."
"Em muốn thế nào cũng được, chúng ta nghiêm túc quay xong bộ phim của Tần Thế, tôi giúp em mang giải về." Hà Vân Túy vô cùng hối lỗi: "Bộ phim đó có thể đoạt giải, em cứ phát huy, tôi sẽ phối hợp cùng."
Quý Huyền Nguyệt vô tình nói: "Tôi muốn sau khi quay bộ phim này anh lui khỏi giới, anh có làm được không? Anh rút lui ngay trong thời kỳ đỉnh cao, xin lỗi vì những mất mát của tôi thì tôi sẽ tha thứ cho anh."
"Được, em nhận giải, tôi giải nghệ." Hà Vân Túy nghiêm túc gật đầu.
Quý Huyền Nguyệt nhìn gã rồi lại dời mắt, như thể không tin.
"Đừng không tin mà..." Dường như biết Quý Huyền Nguyệt đang do dự điều gì, Hà Vân Túy cười nhẹ: "Tôi sẽ lui, ngày em nhận giải tôi sẽ tuyên bố giải nghệ. Nhưng trước khi chính thức từ bỏ tôi phải hoàn thành công việc của mình, bây giờ lượng công việc của tôi phải kéo dài đến nửa cuối năm sau, nhưng từ giờ phút này tôi sẽ không để người đại diện của tôi nhận thêm một việc nào nữa."
Hà Vân Túy nói đơn giản làm sao, Quý Huyền Nguyệt ở giới giải trí lâu như thế, thừa biết đạo lý đối nhân xử thế bấy giờ chả có giá trị gì, tiền bồi thường vi phạm hợp đồng nhiều biết bao nhiêu, sẽ có biết bao nhãn hàng tài trợ và nhà sản xuất tố cáo gã, rồi gã sẽ thành trò cười trong giới giải trí.
Nhưng Quý Huyền Nguyệt sẽ không khuyên nhủ gã.
Nếu đây là sự đền bù của Hà Vân Túy, thì đây là cái giá mà gã phải trả, sao cũng được, chẳng liên quan gì đến anh cả.
Cuối cùng, bữa tiệc kết thúc sau khi Quý Huyền Nguyệt được công bố làm hội phó Hiệp hội.
Đó là lần cuối cùng Quý Huyền Nguyệt gặp Hà Vân Túy trước khi bắt đầu quay phim điện ảnh, sau đó anh vẫn luôn bận rộn làm việc và tham gia hoạt động khác. Gần đây thì chương trình giải trí lúc trước Kỷ Cảnh Hiên tham gia phát sóng, Quý Huyền Nguyệt mới dư ra chút thời gian để cùng xem với hắn.
Chương trình sống còn này được bàn tán sôi nổi ngay sau khi công bố thời gian phát sóng, dù sao đây cũng là nơi khiến Kỷ Cảnh Hiên nổi tiếng và thu hút người hâm mộ, bất kể là fan hay người qua đường đều rất mong chờ chương trình.
Thậm chí Fan club (Hậu viện hội) của Kỷ Cảnh Hiên cũng chia sẻ để tuyên truyền cho chương trình.
Nhưng chuyện khiến người ta không lường trước được là: Chương trình này không có bất kỳ cảnh quay nào của Kỷ Cảnh Hiên.
Người được giám khảo khen ngợi không ngớt là một người khác.
[Do tôi không tập trung hay sao? Thật sự không có Kỷ Cảnh Hiên phải không? Người qua đường cố ý xem chỉ để ngắm ẻm thiệt sự như bị lừa.]
[Ủa chơi Kỷ Cảnh Hiên nhà tôi đó hả?]
[Chương trình gì mà cắt phăng người hot nhất chương trình vậy trời?? Muốn chết hả?]
Quý Huyền Nguyệt xem xong một tập mới thấy mình bị lừa, cảm thấy cách chương trình làm để thu hút chú ý thực sự buồn nôn.
Anh mở Weibo thì thấy cũng không ít người chửi chuyện này, khán giả hứng trí bừng bừng xem sân khấu của Kỷ Cảnh Hiên đều nói chỉ xem chương trình này vì hắn, kết quả lại chẳng thấy đâu.
Cuối cùng chương trình bị mắng hot lên mới đăng một bài thanh minh.
[Thực tập sinh vì lý do cá nhân hủy hợp đồng, chương trình cũng khuyên bảo hết mực không thành nên để đảm bảo giữ gìn quyền riêng tư của thực tập sinh, tránh gây mâu thuẫn xâm phạm quyền lợi và cũng như để cho mạch diễn, tiết mục mạch lạc hơn, cuối cùng chương trình quyết định cắt bỏ cảnh quay của thực tập sinh này. Rất xin lỗi mọi người vì sự bất tiện này.]
Dưới video cũng có rất nhiều thủy quân lên tiếng, lượt thích nhiều đến độ luôn nằm trên cùng.
[Gì vậy trời? Khó khăn thuyết phục mà cũng không chịu, khổ cho chương trình quá má?]
[Thế nên gọi Kỷ Cảnh Hiên là vọng ân phụ nghĩa hay ăn xong rồi đạp đổ?]
[Nói bạn đó @Kỷ Cảnh Hiên ei, mới vừa hot lên đã quên mất tại sao mình hot đấy à?]
[Cạn lời, sao không thanh mình sớm hơn? Hút fans xong rồi?]
Bài thanh minh cộng thêm chương trình nhanh chóng chạy đầu hot search.
Quý Huyền Nguyệt tức muốn chết, tránh Kỷ Cảnh Hiên để đăng hẳn ba bài bật lại cái chương trình này.
Quý Huyền Nguyệt: Chia sẻ bài thanh minh: Làm người đi.
Quý Huyền Nguyệt: Nói chuyện buồn cười quá, vừa ăn cướp vừa la làng.
Quý Huyền Nguyệt: Không tag được, hy vọng tự biết đang nói ai, xin phép hỏi luôn.
1: Quần áo của bạn nhỏ nhà tôi mấy người trông coi kiểu gì mà bị rách tươm, không những không có biện pháp khắc phục mà còn để em ấy phải tự mặc hoodie mình mang theo.
2: Bạn nhỏ nhà tôi muốn hủy hợp đồng, mấy người uy hiếp sẽ cắt ghép ác ý thì thôi, lại còn xúc phạm em ấy, đến tận lúc em ấy hot mới chạy đến xin lỗi, cuối cùng kết quả là chương trình cho hẳn người không liên quan vào gánh tội thay.
3: Cắt cảnh quay của bạn nhỏ nhà tôi có thể hiểu được, nhưng thanh minh kiểu này muốn ai gánh tội thay đây hả? [Khinh bỉ] [Khinh bỉ] Tức không chịu nổi.
[Đậu má, em thấy gần đây Nguyệt Nguyệt công quá xá.]
[Bạn nhỏ nhà tôi nghe ngon vl...]
[Cảm thấy ảnh đẹp trai hẳn, hồi trước cứ phải nể mặt nhau, giờ thì chẳng sợ gì.]
Quý Huyền Nguyệt nhìn Kỷ Cảnh Hiên, chậm rãi nói: "Có tiền rồi còn sợ cái quái gì nữa."