Tôi ko còn nhận ra đó là bạn trai C.K của mình,
cái đầu bù xù được thay bằng 1 mái tóc gọn gàng...tề chỉnh..
Hắn cũng trắng hơn trước nhiều...
Mắt tôi tự nhiên ươn ướt...
Hắn kéo tôi ra khỏi khu vực thang máy, tránh cản lối mọi người.
Chúng tôi cứ nhìn nhau.. tôi biết..hắn cũng muốn nói 1 cái gì đó..
nhưng ko tài nào mở miệng được..
Đưa tay lên vuốt mặt tôi với những vệt màu lem luốc,
hắn nhăn răng cừơi...
Yeah...chỉ có nụ cười đó ko bao giờ thay đổi...
Nụ cười lúm đồng tiền đáng yêu của hắn!! T___T
"Sao...lại giống hề thế này?"
"You...!! Tôi đã phải sống vất vả ở đây 1 mình chỉ vì you mà thôi!! Sao ko đăng tin tìm tôi sớm hơn?? sao mà..tôi lại đi tìm you cơ chứ...trời ơi sao mà tôi điên..."
Hắn cắt ngang lời tôi bằng... 1 nụ hôn... Arghh.. lại là Sudden kiss.
......Và...... tôi chẳng chửi rủa gì được nữa......
Our second kiss kết thúc sớm hơn vì... tôi thấy ngượng...
những người nước ngoài coi chuyện này cũng thường mà...
nhưng... kỳ quá... lần trước là ban đêm..
còn...giờ...giữa ban ngày...lại trong tòa building đông đúc thế này.
Hắn giữ chặt tôi. Thì thào, nhưng rất rõ...
"I will love your mom. because i love you."
.....................
Thật ra lúc đó tôi ko tin lắm, rằng hắn sẽ làm được điều đó..
nhưng chúng tôi ko thể xa nhau được nữa...
chỉ cần.. hắn cố gắng...đừng ghét mẹ tôi...
mọi chuyện cứ tùy theo ý trời...
Chúng tôi về nước sau khi hắn đã hoàn thành xong 2 năm công tác trả nợ.
từ lúc gặp lại nhau ở Horis building, cuộc sống của tôi ở đó trở nên... toàn màu hồng,
dù vẫn làm cật lực.... TT___TT
DJ nói...đó là sức mạnh của tình yêu. ^-^
.........
Tôi tin rằng hắn làm được điều mình nói,
vì khi biết mẹ tôi đã chia tay ba hắn để về 1 vùng nông thôn sinh sống,
C.K đã đưa tôi đi tìm bà...
"Xin hãy trở về. Mẹ...vợ."
Hắn...chỉ chịu gọi mẹ tôi là "mẹ vợ". Chứ ko chấp nhận là mẹ...
sao cũng được...ít ra..hắn ko gọi bà là yêu tinh! -__-
Dĩ nhiên mẹ tôi ko thể từ chối lời kêu gọi của con rể... -__-
Hey...mà...
"Eh... ai nói tôi sẽ lấy you???!!" ><
::Vài năm sau::
"Có đứng yên hay ko??"
"Ba mở cho con..mở cho con...!!"
"IM ĐI ><"
"HUHU..HUHU..."
Thiệt là bực bội nhức đầu... sao hắn ko mở cho thằng bé chứ...
tôi đang bận bịu với... phim Hàn QUốc của Kwon Sang Woo ^-^
"Baby à, em mở nhạc gì cho nó đi kìa!!"
"Anh mở ko được hả???"
"Anh đang...chơi game!! -__-"
"ACKKK!! >_<"
"HUHU..CON MUỐN NGHE NHẠC..."
Rõ khổ...ba tôi đang ngủ trên lầu..ông sẽ thức dậy và chửi 1 chập cho coi...hic hic
tôi đi ra cho cái CD mà thằng bé cầm trên tay,
loại nhạc English classic...nó thì hiểu nổi gì..
mới có 3 tuổi..
ko hiểu sao... nó rất thích âm nhạc... loại nhạc giống của DJ.
nên tôi đặt tên ở nhà cho nó là Solo..^^
[Ring ring]
"Chuông cửa reo kìa, ra mở đi ông xã!"
Biết rằng ko thể trốn việc nữa vì tôi đang bận mở máy..
hắn mới chịu lết cái thân ra mở cửa...
vò cái đầu bù xù của mình..
-__-
"Ông anh... hey...cô ấy là vợ tôi rồi!!"
Tôi lò đầu ra để xem hắn đang nói cái kiểu gì với khách..
và chưng hửng khi nhìn thấy DJ...
Ôi...DJ!! Chính anh đã mang chúng tôi về bên nhau..
thank you, DJ!
............
DJ và bé Solo gặp nhau lần đầu tiên... nhưng lại có vẻ rất hợp nhau...
nó rất thích DJ với việc anh chơi đàn organ điện tử cho nó nghe..
chiếc đàn nó nằng nặc đòi mua..
thực ra chỉ là chiếc đàn đồ chơi, nhưng với tài năng của DJ...
nó cũng trở thành 1 bản nhạc thú vị..
"Này... tôi làm ba nuôi nó nhé??"
Tôi định mở miệng nhận lời...thì C.K đã lên tiếng trước.
Arghh... chắc lại kiếm chuyện nữa đây...
cái mặt hắn cứ chằm vằm từ nãy giờ!!
Hic...
"Okay... gọi ba DJ đi con."
Và hắn mỉm cười. C.K của tôi...đã khác... hắn đã chính chắn hơn nhiều...
Dĩ nhiên, trời ạh. Hắn đã làm cha rồi còn gì!! còn ghen tuông gì nữa!!
TT___TT
.........
DJ bồng thằng bé lên và chun mũi hôn vào má nó..
Nó cứ bi bô... "Ba DJ...Ba DJ.."
Hình ảnh này làm tôi nhớ tới...cái lần tôi nhìn thấy DJ và đứa bé...
ở chung cư Dinh An...
......
Tôi tiễn DJ ra cửa.
"Anh về sẽ ở lại chứ?"
"Ko chắc. Em hạnh phúc nhỉ?"
"Yeah... nhờ tấm vé của anh......"
"Remember...đừng là Crying girl nữa... Smile, always."
"Ok.."
Tôi cười tươi để chứng minh lời hứa...
Anh cũng cười...
"Tôi ôm em được ko?"
......
"Sure..."
THE END