Bạch Đạo Sư

Chương 248: Khám Bệnh Cho Hài Tôn.



Cỗ xe ngựa lăn bánh rời khỏi trấn . Làng Bắc là một làng nhỏ ở phía bắc của trấn. Từ làng này tới Hắc Quy thành gần hơn là trấn Hắc Xà. Khung cảnh đồng quê , cây cối xanh tươi, tiếng chim hót líu lo. Cảnh sắc con đường này cũng làm trái tim Thiên Phi dịu nhẹ . Nhìn những cánh chim trời bay kia , nàng cảm thấy có chút bồi hồi . Liệu rằng nàng có được như những cánh chim ấy, phá vỡ xiềng xích của tam tòng tứ đức mà tự do bay lượn trên bầu trời cao kia ? Có thể tự do hành nghề đại phu để cứu giúp những người phụ nữ giống như mẹ nàng ? Ước mơ ấy luôn luôn cháy bỏng trong lòng, và nàng đang bước một bước chân đầu tiên để trở thành đại phu độc lập . Cỗ xe ngựa nhanh chóng tới làng Bắc . Ngôi làng này tuy là nhỏ , nhưng mặt bằng chung dân chúng vẫn tương đối khá giả hơn những ngôi làng khác . Cỗ xe ngựa tới một căn nhà lớn, có vẻ là to nhất cái làng này , đây là phú hộ của làng . Khi cổ Xe ngựa vừa tới nơi , đã thấy cả nhà phú hộ ra chờ đón. Cỗ Xe vừa dừng lại, người phu xe vừa xuống xe đã hướng về người đàn ông già nhất mà thi lễ nói .

- "tham kiến phụ thân , hài nhi đã mang đại phu về rồi"

Người đàn ông lớn tuổi ấy chính là phú hộ của làng, họ Tân tên Trưởng . Tân Trưởng phú hộ nhìn người đánh xe ngựa mà nói .

- "hài nhi , có mời được Phi Hùng đại phu đến không? Mau đưa đại phu vào khám bệnh cho hài tôn"

Người phu xe ấy không ai xa lạ , chính là con trai của phú hộ , tên là Tân An . Tân An lập tức mở cửa xe ngựa , từ trên xe một đại phu trẻ tuổi tầm 23 tuổi bước xuống . Tân Trưởng nhìn thấy vậy thì thoáng chút nghi ngờ, khuôn mặt nhăn nhó không hiểu chuyện. Gia đình lúc nhìn nhau ngơ ngác, Tân An hiểu ý liền lại cúi đầu hướng phụ thân mình mà thi lễ.

- " bẩm phụ thân, đây là người học trò xuất sắc nhất của Phi Hùng đại phu. Phi Hùng đại phu nay đang bận khám cho một đại phú hộ ở trên trấn , không thể xuống nhà ta ngay được. Vì vậy ông ấy cho người đệ tử xuất sắc nhất của mình tới đây đi thay, xin Phụ thân yên tâm "

Tân Trưởng nghe vậy khẽ ồ lên ngạc nhiên, liền hướng vị đại phu trẻ tuổi kia mà thi lễ .

- "đại phu, vất vả rồi"

Thiên Phi thấy vậy thì cũng cung kính thi lễ , nhẹ nhàng nói.

- " xin Phú hộ đừng đa lễ , mau dẫn ta vào xem bệnh cho hài tôn."

Phú hộ nghe vậy thì kẻ ồ lên một lần nữa, xem ra rất nhanh chóng . Bản thân gia đình cũng mong chờ đại phu đến chữa bệnh cho cháu nội càng nhanh càng tốt, liền lập tức quay người vô trong, đưa tay ra hiệu xin mời mà nói .

- "vậy không dài dòng nữa , mời đại phu vào trong"

Nói xong liền đi thẳng vô, mà Thiên Phi cũng theo đó mà vào . Không cần trà nước, không cần tiếp đón linh đình, lập tức tiến thẳng vô gian nhà sau để khám bệnh. Nơi phòng của bệnh nhân đang ở là một căn phòng phía sau, Thiên Phi vào trong thì thấy một đứa trẻ đang mệt mỏi nằm đó, cơ thể ốm yếu xanh xao. Đứa trẻ nằm lên trên giường ngước mặt ra nhìn vị khách mới tới mà không hề có chút vui mừng hay ngạc nhiên gì, có lẽ nó đã quá quen thuộc với điều này . Phú hộ cũng đã mời nhiều đại phu tới khám rồi , những đại phu ấy đã khám qua và đều không chữa được bệnh nên phú hộ phải đầu tư cho người lên mời vị đại phu danh tiếng trên trấn. Khuôn mặt của những người trong gia đình lúc này lo lắng, người mẹ lại gần ngồi bên cạnh giường với con, mà Tân Trưởng phú hộ hướng tay về phía bàn mà nói.

- " đại phu, xin mời ngồi xuống"

Thiên Phi ngồi vào ghế , đích thân Tân Trưởng phú hộ rót trà cho Thiên Phi ,ông thở dài mà nói.



- " không giấu gì đại phu . Cháu nội của ta sinh ra khỏe mạnh , nhưng không hiểu sao một năm nay lại trở nên ốm yếu . Sức khỏe dần dần suy giảm, càng ngày càng xanh xao . Nhìn nó càng ngày càng gầy gò cứ như là bị ma ám vậy, khiến ta đau khổ vô cùng. Ta đã mời tất cả các đại phu trong làng tới đây rồi, nhưng không đại phu nào trong làng có thể chữa được bệnh cho nó . Nếu cả vị danh y Phi Hùng trên trấn mà cũng không chữa được , thì có lẽ ta phải mời pháp sư tới trừ tà mà thôi"

Lời nói thể hiện sự tuyệt vọng của phú hộ, xem chừng cũng rất đau khổ và mệt mỏi . Thiên Phi đặt hộp thuốc lên bàn, nhìn về phía đứa trẻ mà suy ngẫm. Khẽ nhắm mắt , nàng suy tư gì đó mà nói .

- " thưa Tân lão gia, đứa trẻ này ăn uống thế nào ? Có được ăn uống no đủ hay không, và nó ăn nhiều hay là biếng ăn? Xin phú hộ nói rõ "

Lời nói này dường như đã quá quen thuộc, có vẻ như những đại phu trước cũng hỏi câu này. Tân Trưởng phú hộ lại thở dài một lần nữa mà nói.

- " cháu nội của ta ăn khỏe , ta đều chu cấp ăn uống đầy đủ. Bữa cơm lúc nào cũng có cá có thịt , rau củ không thiếu. Ta khẳng định nó ăn uống đầy đủ, không thiếu thốn. Bất cứ thứ gì nó muốn ăn , ta đều cho nó . Vậy nhưng không hiểu sao thức ăn vào dường như không được hấp thụ , mà cháu ta cứ gầy gò như vậy , ta thật sự không biết phải làm sao . Cứ như là nó ăn để nuôi một kẻ khác vậy , thật sự rất đáng ngờ "

Thủa phong kiến , người ta còn rất mê tín . "Nuôi một kẻ khác" ở đây theo ý của phú hộ có thể là có ma quỷ nào đó đã ăn mất dinh dưỡng của đứa bé . Thiên Phi thì lại nghĩ khác, nàng nhìn vô đứa trẻ xanh xao ấy mà hỏi.

- " tiểu đệ , không biết tiểu đệ tên gì?"

Đứa trẻ quay sang nhìn vị đại phu mà trả lời với ánh mắt mệt mỏi .

- "thưa đại phu, cháu tên là Tân Khánh ạ"

Thiên Phi mỉm cười , nàng nhìn Tân Khánh rồi gật đầu mà nói.

- " một cái tên rất đẹp, rất xứng đáng với một đứa trẻ ngoan ngoãn lễ phép như vậy . Vậy thì Khánh nhi, nghe ta hỏi. Có phải mỗi đêm trước khi ngủ, cháu thấy hậu môn mình ngứa ngáy và thường đưa tay gãy hậu môn , có đúng không?"

Lời nói vừa xong, Tân Khánh đã tròn mắt ngạc nhiên mà hỏi.

- " đại phu, sao người biết được ? Chuyện này cháu đâu có nói với ai"

Sự ngạc nhiên của Tân Khánh và câu trả lời ấy dẫn đến sự ngạc nhiên của tất cả mọi người xung quanh . Bọn họ quay sang nhìn vị đại phu này kinh ngạc lẫn hi vọng, rất là mong chờ. Thiên Phi mỉm cười , quay sang nhìn Tân Trưởng phú hộ mà nhẹ nhàng nói.

- " Phú hộ nói không sai, đúng là dinh dưỡng của đứa trẻ đã đi nuôi kẻ khác . Nhưng kẻ đó không phải là ma quỷ hay thế lực thần bí nào cả , đứa trẻ này bị nhiễm giun sán nặng rồi . Khi thức ăn được ăn vào trong bụng thì đã bị lũ giun sán hấp thụ hết dinh dưỡng, cho nên đứa trẻ này mới gầy gò như vậy . Không những thế , có nhiều loại giun sán còn hút cả máu của vật chủ , cho nên nhìn đứa trẻ này cứ như đang thiếu máu , quả thực chính là đang mất máu "



Cả nhà phú hộ ồ lên ngạc nhiên, hi vọng càng lúc càng lớn, mà sự tin tưởng càng lúc càng nhiều . Họ liền quay sang hỏi vị đại phu trẻ tuổi kia .

- "đại phu, người chưa bắt mạch cho cháu, chỉ nhìn qua là đoán biết được sao? Không biết là còn có lý do nào nữa, xin nói cho chúng tôi được mở mang tầm mắt"

Thiên Phi mỉm cười gật đầu , quay sang nhìn một lượt mà giải thích.

- " giun sán thường hay đẻ trứng ở lỗ hậu môn . Vào những đêm tối trước khi đi ngủ, lũ giun sán người thường sẽ chui ra hậu môn và đẻ trứng ở đó . Người bị nhiễm giun sán sẽ cảm thấy ngứa ngáy ở lỗ hậu môn mà gãi , và khi gãi thì trứng giun sán ấy sẽ dính vào móng tay của người ấy . Khi người ấy ăn cơm lại thường hay ăn bốc, ăn mút, thì trứng từ các móng tay ấy lại vào miệng và vào trong ruột , nở ra giun sán mới . Đây chính là triệu chứng của nhiễm giun sán. Xin hỏi Tân chủ , có phải hài tôn rất thích ăn bốc hay không ? Khi ăn cơm không rửa tay sạch sẽ có đúng không?"

Lời hỏi vừa xong , cả nhà phú hộ đều tròn xoe mắt ngạc nhiên . Trước giờ đại phu khám bệnh đều chỉ cho thuốc, ít khi nào nói căn nguyên, sợ rằng gia chủ có thể tự chữa bệnh mà mất nghề làm ăn . Thế nhưng vị đại phu trẻ tuổi này không chỉ khám bệnh mà còn nói rõ nguyên nhân bệnh tình ra , không hề giấu diếm một điều gì khiến cho gia đình hiểu ra căn nguyên của căn bệnh, họ cảm thấy vô cùng tin tưởng và hi vọng . Tân Trưởng vui mừng vô cùng, vội vàng hướng đại phu thi lễ.

- " không sai, những lời đại phu nói hoàn toàn đúng đắn . Quả thật là tài giỏi, xin đại phu hãy cứu chữa cho cháu nội của ta "

Vừa nói dứt lời, cả con trai và con dâu cũng đứng bật dậy , cúi đầu thi lễ nói.

- " xin đại phu hãy cứu lấy huyết mạch của Tân gia"

Thiên Phi mỉm cười, hướng mọi người thi lễ một lượt mà dịu dàng trả lời.

- " chức trách của đại phu đương nhiên là cứu chữa cho bệnh nhân rồi ,xin các vị đừng quá đa lễ . Việc sổ giun cũng không quá phức tạp ,để ta kê một đơn thuốc cho các vị."

Thiên Phi ngay lập tức lấy giấy bút ra kê một đơn thuốc . Khi đơn thuốc vừa viết xong , phú hộ cảm thấy lo lắng gì đó liền cúi đầu thi lễ mà nói.

- " đại phu, liệu đại phu có thể nán lại ở tệ xá vài ngày được không ? Hài tôn là huyết mạch nối dõi tông đường nhà họ Tân , nếu hài tôn có mệnh hệ gì nhà họ Tân sẽ vô cùng đau khổ. Chuyện tiền bạc không quan trọng, chỉ cần đại phu nán lại vài ngày chữa hết bệnh cho cháu nội, ta tuyệt đối sẽ trả tiền đầy đủ, không thiếu một xu . Xin đại phu giúp đỡ"

Nói xong liền cúi đầu thi lễ . Thiên Phi dịu dàng mỉm cười, nàng khẽ xua tay mà trấn an.

- "điều này cũng không phải là việc gì to tát, ta đồng ý với ngài. Sau khi xổ giun sán xong , tại hạ sẽ khám lại một lần nữa . Khi tôn nhi đã khỏi bệnh rồi, tại hạ mới trở về , xin phú hộ cứ yên tâm"

Lời cam đoan ấy trong giờ phút này thật quý giá biết bao? Phú hộ nghe vậy thì vui mừng lắm, rưng rưng nước mắt , cảm thấy vô cùng may mắn . Bao nhiêu lâu qua ông đã mướn nhiều đại phu nhưng vô vọng, cảm giác thật sự tuyệt vọng đã đè nén lên trái tim của ông . Có đêm ông đã nằm mơ thấy cháu nội mình bỏ mình ra đi, cảnh người tóc bạc tiễn người đầu xanh đã khiến ông hoảng hồn bật dậy giữa đêm khuya . Những ngày qua ông đã không ăn ngủ được ngon lành , đau đớn lo sợ . Bây giờ xuất hiện một vị đại phu không chỉ nói ra rõ bệnh tình của cháu nội ông, mà còn hứa sẽ ở lại chữa hết bệnh cho cháu ông khiến ông vô cùng sung sướng . Ông đã từng thề rằng chỉ cần cháu nội ông khỏi bệnh và sống khỏe mạnh , cho dù ông có tán gia bại sản cũng không hề hối tiếc . Cuối cùng thì cũng có người tới và cứu được cháu của ông rồi, hạnh phúc tràn ngập trái tim ông.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv