Bạch Đạo Sư

Chương 223: Đạo Sĩ Vùng Biên Giới.



Trung Nguyên hiện giờ hình thành ba quốc gia tạo thế chân vạc, đó là Đông Ngô, Tây Bắp, và Bắc Phật . Ba quốc gia này hiện thời thì đang án binh bất động, nhưng không biết khi nào thì binh đao bưng lại bùng lên . Thời điểm hiện tại đang yên bình, nhưng cách đây không lâu , chỉ tầm chục năm về trước, vùng chiến địa giữa Đông Ngô và Tây Bắp là vùng chiến trường đẫm máu . Về địa lý hành chính của Đông Ngô thì Giao Chỉ là một phần lãnh thổ của họ , nhưng đối với người nước Việt thì họ vẫn tin rằng giao chỉ là một lãnh thổ riêng ,và điểm giao nhau giữa Giao Chỉ, Đông Ngô và Tây Bắp họ gọi là ngã ba biên giới , đây được xem là điểm cực kỳ nóng . Bên kia lãnh thổ của Tây Bắp, ngay sát vùng biên là một bãi chiến trường khốc liệt. Tại nơi này, không biết bao nhiêu xương máu binh lính đã đổ xuống . Xương cốt rải đều dưới lòng đất, oán khí bốc lên nghi ngút. Vùng đất biên giới ngay ngã ba này thuộc về quyền quản lý của Hắc Quy thành, một thành trì vùng biên giới của Tây Bắp.

Bãi chiến trường ngay tại vùng biên giới này là nơi chôn thây của rất nhiều binh sĩ trong cuộc đại chiến năm xưa . Tại nơi này, đa phần các linh hồn của người ngã xuống đó đều siêu thoát , nhưng oán khí của họ còn sót lại thì vẫn ẩn trong những cái xác ấy . Những chất chứa oán niệm ấy hình thành nên những ma thi lảng vảng tại vùng đất biên giới này, khiến cho người sống gần đó kinh sợ. Suốt thời gian qua chính quyền có vẻ làm lơ với việc này , nhưng bây giờ đang có xu hướng mở rộng đất để trồng cấy hoặc có thể là xây dựng những căn cứ quân sự mới mà Tây Bắp bắt đầu kế hoạch thanh tẩy vùng đất đầy oán khí . Việc này được giao cho Hắc Quy thành , và quan phủ ở đấy đã mời được một đạo sĩ tới trừ tà.

Ở một mô đất cao nhìn ra bãi chiến trường năm xưa, quan cai quản Hắc Quy thành đang ở đó cùng với người của mình. Ông ta quay sang nói với đạo sĩ bên cạnh.

- " tiên sinh , ngài xem vùng đất ấy thế nào ? Có giải quyết được không ?"

Vị đạo sĩ này đạo mạo lắm, khẽ vuốt râu , nhìn vào vùng đất ấy mà gật gù .

- "oán khí quá nhiều ,quá nặng . Muốn tiêu diệt hết oán khí nơi đây để trả lại bình yên cho vùng đất này không phải chuyện một sớm một chiều . Nhưng không sao , đại nhân may mắn đã tuyển được ta , một người có đủ khả năng để giúp đại nhân trừ khử mối ưu phiền này. Xin Đại Nhân cứ yên tâm"

Lời nói khẳng định sự tự tin của mình khiến quan thành cũng cảm thấy vui vẻ, khẽ gật đầu .

- "nếu tiên sinh đã tự tin như vậy, xin mời tiên sinh hãy vào việc . Phần thưởng triều đình ban cho chắc chắn không hề nhỏ chút nào , mong tiên sinh vì triều đình mà cố gắng"

Vị đạo sĩ kia lại vuốt râu gật đầu, ưỡn ngực mà đi tới, vừa đi vừa nói .

- "đại nhân cứ ở đây quan sát , nhìn bần đạo hiển lộng thần uy "

Nói xong thì dắt theo một đồ đệ đi thẳng vào vùng chiến địa . Quan thành ngồi trên đồi, có bàn ghế hẳn hoi, nhẹ nhàng rót một chén trà mà nhìn theo bóng dáng đạo sĩ đi dần về phía chiến trường . Ông khẽ trầm tư , nhiệm vụ thanh tẩy các vùng đất oán khí này là do chính triều đình ban xuống ,phải nhanh chóng làm xong . Nếu không sẽ rất phiền phức , tất cả đều phải trông cậy vào vị đạo sĩ kia . Vị đạo sĩ ấy đi được một đoạn rất xa , đủ xa để những lời nói của ông ta không thể tới tai được vị quan đằng ấy . Lúc này đồ đệ đi theo khẽ nói.

- " sư phụ ,người thật giỏi bốc phét . Chỉ là những oán khí thôi mà , thậm chí còn chẳng phải oán linh hay là loại quỷ khí ghê gớm gì . Trừ khử số lượng lớn như vậy chỉ là vấn đề thời gian, chứ có khó khăn lắm đâu mà thầy bốc phét cao như thế "



Lời nói vừa dứt , đạo sĩ quay sang đệ tử mà trừng mắt .

- "nếu ta không bốc phét , nếu ta không nói mọi chuyện khó khăn lên thì tiền thưởng làm sao mà cao được? Như vậy thì lấy tiền đâu mà cho ngươi tiêu xài? ngươi thật không biết điều "

Lời nói vừa xong , tên đệ tử lại sáng mắt ra ,liền cúi đầu thi lễ .

- "đa tạ sư phụ đã chỉ dạy ,đệ tử nhớ rồi . Đệ tử sau này sẽ noi theo tấm gương của sư phụ mà luôn bốc phét mọi chuyện thật khó lên , nhằm kiếm thêm lợi ích"

Chẳng biết hắn nói thật hay nói đểu nữa, nhưng tên đạo sĩ gật gù vuốt râu , cảm thấy mình thông minh lắm. Hắn tiện tay phẩy một cái mà nói .

- "việc chuyện dễ nói lên cho khó không chỉ để kiếm thêm tiền công từ đối tác, mà còn nhằm ca ngợi tài năng của mình để đánh bóng tên tuổi. Không những nâng cao giá trị lao động mà lại vừa tạo ra danh tiếng, đây chính là cách thức để tồn tại . Ngươi phải hiểu điều đó, không bao giờ được quên "

Tên đệ tử nghe vậy thì sáng mắt cười híp mí,lại cúi đầu đi lễ . Tâm trí đã được khai sáng mà chói lóa ánh kim tiền, hắn hướng về phía chiến trường mà nói .

- "vậy lát nữa phải xem sư phụ hiển lộng thần uy rồi "

Tên đạo sĩ hừ một tiếng, rút mộc kiếm ra , cùng với các đồ nghề chuyên dụng đem theo bên người mà dần dần áp sát nơi nhiều oán khí . Vùng chiến trường ấy đã ngay trước mặt, đạo sĩ ngước lên nhìn bầu trời. Đã đến lúc chiều tối , là lúc các oán thi lại lang thang vùng chiến địa khiến cho người bình thường nhìn thấy sinh sợ hãi,không ai dám đến đây cả . Đạo sĩ quan sát ,mặt trời đã lặn sau núi, ánh sáng cũng đã tắt . Lúc này vẫn còn thấy được lờ mờ trong không gian đậm tử khí, các oán thi từ trong nơi tối tăm mò ra ngoài đi lang thang. Tên đạo sĩ lén liếc nhìn về phía quan thành, ông ta vẫn đang ngồi trên đồi quan sát. Hắn cảm thấy thời gian đã tới , liền rút hai đạo bùa ra hét lớn.

- " bọn yêu nghiệt ,tới giờ chết rồi . Xem ta hiển lộng thần uy "

Hét xong lập tức lao tới, dùng hai lá bùa úp trong lòng bàn tay mà chưởng thẳng vô mặt hai thi yêu đang lảng vảng . "Đùng ...đùng ..." Hai tiếng nổ lớn vang lên , bùa nổ trúng thi yêu nổ tung làm thi yêu vỡ vụn rồi ngã xuống đất ,trông vô cùng hoành tráng . Quan thành ở trên đồi nhìn thấy thì tấm tắc .

- "quả nhiên là oai phong , quả nhiên là tài giỏi . Xem ra ta mời đúng người rồi"



Trong lòng quan tấm tắc khen ngợi lắm, nhưng nào biết đâu chúng chỉ là hai thi yêu lảng vảng không có tấn công người khác . Những đạo sĩ bình thường sẽ tới gần , chỉ việc dán hai lá bùa lên trán chúng để chúng tự vỡ vụn chứ không cần phải lao tới chưởng pháp ghê gớm như vậy . Nhưng việc nhẹ lương cao thì làm gì dễ dàng như vậy ? Nếu muốn lương cao thì việc nhẹ phải biến thành việc nặng , đó chính là nghệ thuật moi tiền. Tên đạo sĩ liền cúi người xuống, trong tích tắc dán một đạo bùa nổ lên chân mình rồi phi tới hét lớn .

- " yêu nghiệt , đỡ một cước của ta "

Đoạn bay lên tung đòn , xoay một cước vào giữa mặt một thi yêu ở gần đấy . Lá bùa nổ dưới chân dính vào mặt thi yêu nổ một cái "đùng...", cước pháp của đạo sĩ đá xoáy thành một vòng tròn quét qua đầu thi yêu cùng với vụ nổ kết hợp trông vô cùng tráng lệ . Thi yêu gục xuống vỡ vụn một cách hào nhoáng, khiến những người khác trên đồi nhìn xuống trầm trồ, cả tên đệ tử của hắn cũng không ngớt lời khen ngợi.

- " sư phụ , người biểu diễn như vậy cả con cũng xém bị lừa chứ đừng nói là người khác "

Đoạn vỗ tay bôm bốp. Tên đạo sĩ khoái chí lắm , lại liếc nhìn thấy quan trấn cũng đang vỗ tay nhiệt liệt không kém , xem ra mưu kế đã hoàn thành

Tên đạo sĩ đang rất đê mê, nhưng màn trình diễn của hắn tới đây chưa phải là cao trào . Màn hay vẫn ở phía trước , hắn rút mộc kiếm ra đồng thời đem hũ máu chó đã chuẩn bị sẵn tưới lên thanh mộc kiếm ấy . Lại liếc nhìn quan thành một lần nữa, thấy ông ta đang quan sát một cách rất hứng thú, tên đạo sĩ tiếp tục diễn mà gầm lên một tiếng vang vọng chiến trường .

- "lũ thi yêu các ngươi dám chống cự với bần đạo sao? Thật không biết sống chết, mau nộp mạng đi "

Nói xong liền vung kiếm lao tới . Xẹt ,xẹt, xẹt, xẹt, xẹt .... Những đường kiếm chém qua thi yêu đều bốc lửa cháy dữ dội, đó là phản ứng của máu chó trên mộc kiếm với thi yêu mà bốc cháy . Trong bóng tối chạng vạng , các thi yêu bốc cháy ngùn ngụt trông vô cùng hoa lệ . Quan thành ở trên đồi nhìn bị cuốn hút mà bật dậy vỗ tay khí thế.

- "hay, hay lắm . Thật là vi diệu"

Đôi mắt liên tục quan sát, thưởng thức tài năng của vị đạo sĩ kia đang tung hoành chiến trường, độ hảo cảm tăng chóng mặt . Ông ta có biết đâu rằng những cái thi yêu ấy chỉ đơn giản là đi qua đi lại, không hề tấn công người khác. Đây là loại thi yêu vô ý thức, loại thấp kém nhất trong các loại thi yêu . Cái tên đạo sĩ nghe hô thì ghê gớm lắm, nhưng mà thi yêu căn bản là chết rồi còn " nộp mạng với chịu chết đi " cái gì nữa? Đương nhiên những người không trong nghề thì không biết , cảm thấy vô cùng oai phong, vô cùng hoành tráng . Nhưng những người trong nghề thì lại cảm thấy rất là buồn cười , rất hài hước. Cơ mà cũng không thể vì thế lại chê bai tên đạo sĩ này được, bởi hắn cũng rất giỏi trong việc kiếm tiền đấy chứ ? Cả tên đệ tử của hắn cũng suýt bị hắn lừa rồi còn gì ? Làm nghề gì cũng vậy ,đôi khi phải biết diễn một chút . Thật thà quá thì cũng không hay.

Thật thà thẳng thắn thường thua thiệt.

Lươn lẹo luồn lách lại lên lương.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv