Tố Di đưa ra quyết định ghép tim cho bệnh nhân khiến cả đội bất ngờ, không ai đồng ý. Cho đến khi có kết quả xét nghiệm sinh hoá của bệnh nhân.
Thư Dao không tin vào tai mình, hỏi lại.
- Làm sao lại có thể là suy tim toàn bộ chứ? Có phải là có nhầm lẫn gì trong khi xét nghiệm không bác sĩ Hán?
Trong tiểu thuyết có nhắc đến một nhân vật phụ họ Hán, làm việc tại khu xét nghiệm nghiên cứu. Tên đầy đủ là Hán Liễu Tâm, tuy xuất hiện không nhiều nhưng nhân vật này lại đứng đầu khu xét nghiệm, năng lực ai cũng tin tưởng là không có gì ngạc nhiên.
- Xét nghiệm này là do tôi đích thân làm, tuyệt đối không có sai sót gì đâu.
Tố Di càng chắc chắn với quyết định của mình hơn.
- Vậy thì bệnh nhân càng cần phải ghép tim rồi còn gì nữa. Bây giờ có ai thắc mắc gì nữa không?
Cả phòng im lặng, ai cũng tán thành.
- Cảm ơn bác sĩ Hán, cô cứ để tài liệu ở đây là được.
- OK.
Hán Liễu Tâm để lại tài liệu rồi quay người rời đi. Vấn đề tiếp theo chính là bác sĩ phụ trách. Hội Nhiên lên tiếng.
- Tim mạch đương nhiên sẽ do bác sĩ tim mạch giải quyết, bác sĩ Đỗ, em phụ trách ca này nhé.
- Tiền bối Dương, em e là không thể phụ trách được ca này đâu ạ...
Buổi sáng có 2 bệnh nhân ngưng tim đều được giao cho đội tinh anh. Vừa nãy đã thảo luận xong 1 người, vẫn còn 1 người nữa. Hội Nhiên vừa nói xong định thông báo chuyển sang ca khác thì nghe thấy Thư Dao bảo không thể làm được.
Xin nhắc lại một lần nữa, Đỗ Thư Dao là bác sĩ cấp dưới trực tiếp của Hội Nhiên, nói cách khác thì chính là đệ tử do đích thân Hội Nhiên dạy ra. Hội Nhiên tin rằng với năng lực của Thư Dao thì cô thừa sức hoàn thành, vậy mà bây giờ lại nói không làm được, rốt cuộc là vì sao?
- Sao lại không được?
- Em...có một số vấn đề về sức khoẻ ạ.
Vấn đề sức khoẻ không gây ra quá nhiều biểu hiện bên ngoài mà lại ảnh hưởng đến công việc của một bác sĩ phẫu thuật thì khả năng cao là vấn đề ở tay.
- Tay em có vấn đề gì sao?
Hội Nhiên vừa hỏi xong thì Thư Dao liền lập tức tránh ánh mắt Hội Nhiên đang nhìn mình, lấp bấp trả lời. Tố Di cũng thấy rất kì lạ, nãy giờ cứ ngồi một chỗ không hề rời đi.
- Không...không đâu ạ.
Tố Di nhìn vậy đoán chắc 8 phần là tay có vấn đề rồi, ca phẫu thuật này cần độ chính xác cao, Thư Dao từ chối cũng không có gì lạ. Nếu đã vậy, thì cứ giao cho một người khác là được.
- Bác sĩ Giả.
Giả Hạo Thế lúc này đang nhìn về phía Thư Dao, nghe gọi thì lập tức quay lại.
- Ca phẫu thuật này, cậu phụ trách đi.
- Vâng ạ? Ca này...không phải là của bác sĩ Đỗ sao?
Tố Di nhìn sang Thư Dao, lạnh giọng yêu cầu.
- Bác sĩ Đỗ, cô ngay lập tức đi siêu âm hai tay cho tôi, kết quả phải được nộp trong ngày hôm nay, còn ca phẫu thuật này sẽ do bác sĩ Giả phụ trách. Có vấn đề gì không?
Thư Dao đảo mắt từ phải sang trái, vẻ mặt bất an, dường như muốn giấu giếm điều gì đó.
- Tiền bối...Chuyện là em còn có ca phẫu thuật vào 10 giờ, chiều nay lịch đều kín.
Tố Di không dễ dàng bỏ qua, đưa tay lên xem đồng hồ.
- Bây giờ mới 9 giờ 15 phút, cô đi ngay sẽ kịp thôi, siêu âm không lâu đâu.
Thư Dao lại mở miệng định nói gì đó nhưng Tố Di lại không cho cô cơ hội.
- Được rồi, chúng ta chuyển sang bệnh nhân nhồi máu cơ tim.
Hội Nhiên nhìn sang tay Thư Dao với ánh mắt lo lắng, lại thở dài một hơi nhìn Thư Dao. Nhẹ giọng nói.
- Đi đi.