Bác Sĩ Lục, Trả Đào Hoa Đây

Chương 43



Trình Hiểu Cát cũng sững sờ, chớp đôi mắt, không thắng cũng không thể động thủ! Nụ hôn này không ngừng gia tăng, thẳng đến khi Trình Hiểu Cát cảm thấy hô hấp khó khăn, lúc này mới kết thúc.

Trình Hiểu Cát còn mơ hồ, lẩm bẩm: “Lục Nhất Phương, anh có thể sửa cái tật xấu không nói lại là đi hôn người ta không hả?” Cứ như vậy khiến người ta xấu hổ……

Lục Nhất Phương li3m li3m môi, chưa đã thèm, vẻ mặt cười xấu xa, “Không cho động vào, em hy vọng anh động chỗ nào?”

“Này!” Mặt Trình Hiểu Cát lộ vẻ ghét bỏ: “Trong đầu anh toàn suy nghĩ cái gì vậy?”

Lục Nhất Phương chọc chọc đầu cô, “Anh hỏi em đến chỗ nào, em lại nghĩ đi đâu vậy?”

Không muốn để ý đến anh! Trước kia sao lại không phát hiện ra, người này bề ngoài da người sờ tốt, vậy mà bên trong cất giấu linh hồn vô liêm sỉ như vậy. Trình Hiểu Cát ôm ngực, thở phì phì không để ý tới anh.

Lục Nhất Phương kéo tay cô, khôi phục vẻ mặt đứng đắn, nói: “Anh hôm nay rất vui vẻ, em cuối cùng danh chính ngôn thuận làm bạn gái của anh.”

“Ai nguyện ý làm bạn gái anh!” Người ta còn đang cáu kỉnh, cũng không tới dỗ dỗ người ta.

“Đúng vậy! Sớm hay muộn em sẽ là vợ của anh, cùng anh đi cả đời người, sau này quãng đời còn lại, anh cũng sẽ cùng em vượt qua.” Lục Nhất Phương trân thành nói.

Trong lòng Trình Hiểu Cát vui mừng, nhưng trên mặt vẫn ngạo kiều, “Em cũng chưa đồng ý mà.”

Lục Nhất Phương gắt gao ôm chặt cô, nghiêm túc nói: “Anh yêu em. Từ khi bắt đầu một khắc anh biết anh yêu em kia, anh luôn mơ đến ngày này, anh thật sự rất yêu em.”

Nhìn Lục Nhất Phương nghiêm túc như vậy, Trình Hiểu Cát cũng không hề giận dỗi nữa, ôm chặt eo anh, “Em cũng yêu anh, về sau, đừng nghĩ rời khỏi em.”

“Bụp!” Lúc này nơi xa dâng lên một tia lửa, trời cao mở ra đóa hoa bắt mắt, hai người ôm nhau tại nơi ban đêm rét lạnh mùa đông,  quãng đời còn lại sau này đều có nhau.

Buổi biểu diễn kết thúc quá muộn, bọn họ tính ở chỗ này ở một đêm, ngày mai mới về thành phố C.

Hai người tìm rất nhiều khách sạn, đều đầy ngập khách.

Trình Hiểu Cát khó hiểu, “Sao chỗ nào cũng đầy ngập khách?”

Lục Nhất Phương thấy cô không kiên nhẫn, trấn an nói: “Cho thấy sức ảnh hưởng của Tần Lịch rất lớn.”

Rắm cầu vồng này đánh đến cả người cô thoải mái, theo đuổi thần tượng, hận nhất người khác nói xấu về thần tượng!

Lại đi vào một khách sạn khác, Trình Hiểu Cát cầu nguyện nói: “Hy vọng khách sạn này không có đầy khách, tôi thật sự quá mệt mỏi, đi không nổi.”

Trước sảnh một chị nhân viên tiếp đón bọn họ ở sau quầy, nhiệt tình hỏi: “Hai bạn muốn một phòng sao?”

Trình Hiểu Cát không hề nghĩ ngợi, “Hai phòng.”

Chị nhân viên sau quầy nói: “Xin lỗi, tôi cho rằng hai bạn là một cặp.”

Lục Nhất Phương ôm Trình Hiểu Cát, mỉm cười nói: “Chúng tôi là một cặp, nhưng chúng tôi muốn hai phòng.”

Dù anh muốn chỉ cần một phòng, nhưng vẫn tôn trọng ý của bạn gái.

Chị nhân viên lại là xin lỗi: “Xin lỗi, trước mắt chỗ chúng tôi chỉ còn một phòng tình nhân.”

Trình Hiểu Cát cắn răng, cô thật sự không muốn, “Vậy một phòng đi.”

Ánh mắt Lục Nhất Phương  quái dị nhìn về phía Trình Hiểu Cát, thấy cô rất khẳng định, đương nhiên anh không ý kiến, nếu không phải chị nhân viên kia thật sự không quen biết, anh hoài nghi là cố ý.

Làm xong thủ tục, hai người cũng có chỗ ở trong khách sạn.

Đẩy cửa ra, Trình Hiểu Cát liền trợn tròn mắt, cô cho rằng đỉnh cao phòng tình thú chính là vấn đề bố trí, khi cô nhìn thấy roi da  rất nhiều đạo cụ cô không thể nói tên, mặt đầy xấu hổ, chỉ còn lại một suy nghĩ, “Em muốn trả phòng!”

Thật ra Lục Nhất Phương rất bình tĩnh, rất chính nhân quân tử, trêu chọc nói: “Phòng này khá thú vị.”

“Căn phòng này có thể ở lại sao?”

“Em đối với anh không yên tâm?”

“……” Chỗ nào dám đối với anh không yên tâm! Nội tâm Trình Hiểu Cát rít gào.

“Nếu không tạm chấp nhận mà ở lại?” Trình Hiểu Cát thử hỏi.

“Anh đương nhiên không ý kiến.” Lục Nhất Phương tỏ vẻ hào phóng.

“Vậy đêm nay ngủ như thế nào?” Trình Hiểu Cát nhìn chỉ có một giường lớn.

“Còn có thể ngủ như thế nào? Chẳng lẽ em muốn cho anh ngủ trên đất?” Lục Nhất Phương chế nhạo nói: “Trời lạnh như vậy, em lỡ sao?”

Trình Hiểu Cát nhấp miệng không nói lời nào, nội tâm dày vò, chuyện này thật đúng là làm khó cô.

Lục Nhất Phương thu hồi nụ cười xấu xa, biến trở về đứng đắn, “Đừng căng thẳng,anh bảo đảm sẽ không xằng bậy.”

“……” Chính là như vậy mới càng đáng sợ đó! Trình Hiểu Cát hiển nhiên không tin.

Lục Nhất Phương còn nói thêm: “Anh đợi em nhiều năm như vậy, còn sợ một đêm nữa sao?”

Anh càng nói càng chân thành, kỳ thật Trình Hiểu Cát cũng không phải không muốn cùng anh abcxyz này nọ, chỉ là cô chưa chuẩn bị tốt, cái này bất ngờ quá.

Cô gật gật đầu, hung hăng uy hiếp nói: “Nếu anh dám xằng bậy thì anh xong rồi!”

Nói còn dùng tay thay dao đưa lên cổ thủ thế cắt cổ,  thấy cô nhìn xuống dưới của anh, Lục Nhất Phương chạy xa ôm quyền bảo đảm: “Hiệp nữ yên tâm! Tại hạ tất nhiên sẽ không xằng bậy!”

Trình Hiểu Cát bị anh chọc cười, lúc này mới thả lỏng lại, “Em đi tắm trước.”

Nói xong, đi vào buồng vệ sinh, bật đèn.

Chính là cái buồng vệ sinh, cũng là cái nhà vệ sinh không đứng đắn. Lục Nhất Phương nhìn Trình Hiểu Cát đang ở bên trong , tình huống trong phòng vệ sinh nhìn từ bên ngoài không sót một cái gì, từ bên trong lại không nhìn ra được bên ngoài. Anh phải nghĩ đến từ sớm mới phải,phòng tình nhân cũng có nhà vệ sinh, sao có thể chỉ đơn giản là nhà vệ sinh chứ!

Trình Hiểu Cát không biết gì đã ở c0i quần áo…… Lục Nhất Phương chuyển tầm nhìn, không hề nhìn vào buồng vệ sinh.

Chờ Trình Hiểu Cát đi ra, thấy Lục Nhất Phương đưa lưng về phía nhà vệ sinh, không dám lộn xộn. Trình Hiểu Cát tò mò đi qua đi, hỏi: “Anh làm sao vậy?”

Lục Nhất Phương thân là một bác sĩ, đã sớm quen thuộc các loại cấu tạo cơ thể, nhưng mặt vẫn đỏ như quả cà chua chín, anh có chút chột dạ, “Không…… Không có việc gì, em xong chưa? Vậy để anh vào.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv