Sáng hôm naytrong anh có vẻ rất vui. Vậy mà em đã lo lắng anh sẽ thấy khó chịu khi phải đưaem đi khám cái thai không phải con anh. Em xin lỗi.
Ăn sáng xonganh trở em đến gần trường rồi em xuống xe đi bộ một đoạn. Và đó là ý tưởng củaem dù sao thì cả anh và em đều không muốn vướng vào những “tin đồn bốc khói”.
Hôm nay lớpem không có tiết của anh nhưng vào cuối tiết thứ 4 Hạo Thiên và Hồng Duyên cóchút xích mích. Và hình như cũng có em trong cuộc cãi vã này. Thậm chí HồngDuyên còn hùng hổ tiến đến trước mặt em và tát cho em một cái bạt tai đau điếng.Nhưng không sao, anh đừng lo. Và em cũng đã cho qua chuyện đó.
Buổi chiều emđược nghỉ, và hôm nay anh không có tiết, đợi các bạn đi về hết anh mới đánh xeđến đón.
-Lênđi em!
Anh xuống xe,mở cửa xe và lịch thiệp mời em lên. Nhưng em thấy hơi lạ, tại sao phòng khám lạixa đến vậy? Cuối cùng cũng đến nơi. Nhưng trước khi xuống xe anh bỗng hỏi :
-Embị ai tát vậy?
Em giật thóttim nhưng vãn trả lời bởi em biết em không nên giấu :
-Là…
-Anhbiết rồi!
Anh giận sao?Trông anh thật khác.
-Ok,xuống xe nào công chúa!