Nội dung bên trong không có gì mới mẻ, chỉ là những lời lẽ rất tầm thường.
"Nói chứ Tiêu Chiến là tuyến 36 nào vậy?"
"Tiêu Chiến à, ngôi sao hạng phèn. Không ngờ lại lên hot search."
"Chả trách không hot, toàn đi đường ngang ngõ tắt."
"Cái phim "Dạ Vũ" này còn xem được không đấy? Mất công tôi chờ biết bao lâu."
"Tuổi tác như vậy, cái mặt cmn xấu như vậy mà cũng tìm được kim chủ ấy hả?"
Tiêu Chiến không có fans, đối phương lại thuê thủy quân, đã bày mưu hắt nước bẩn từ trước.
Nick của anh và các post liên quan tới anh đều bị lục lên. Tìm tên của anh, sau tên còn có thể thấy cả đống từ ngữ khó coi thô tục.
Cư dân mạng bàn tán sôi nổi về một số video phỏng vấn anh, đều cap màn hình cắt câu lấy nghĩa, thề thốt rằng anh là một kẻ hay nói dối, giả vờ giả vịt. Những từ ngữ bị bôi đỏ xuất hiện khắp nơi ở khu bình luận. Lại kết hợp với đủ loại nhân vật phụ anh đã đóng trong các tác phẩm, họ bịa đặt, tưởng tượng cảnh anh bán mông để nhận được nhân vật trong bộ phim này, bôi xấu anh một cách bài bản, công phu.
Còn có cả những ảnh chụp cũ không biết đã từ bao nhiêu năm về trước, họ biên soạn ra những tiểu luận trên trăm chữ về những nhân vật trong phim, phối hợp với bản ghi chép, lời thề son sắt của những người bạn/ bạn học/ đồng nghiệp đã tận mắt chứng kiến, thông qua diễn xuất biểu cảm của anh, họ chứng minh rằng: Tất cả những thứ trên đều là chứng cứ!
Nói không phải khen, tính logic còn thực sự rất cao.
Tiêu Chiến lại tìm từ khóa "Dạ Vũ", phát hiện có nhiều post mới đều đang bàn tới chuyện này.
"Vương Nhất Bác trẻ không chơi già đổ đốn. Không ngờ lại chơi quy tắc ngầm."
"Vương Nhất Bác đâu có già? Tuy rằng anh ta quay nhiều phim điện ảnh... nhưng thực ra anh ta là một đạo diễn trẻ tuổi."
"Bộ phận truyền thông của "Dạ Vũ" ai phụ trách vậy? Vẫn chưa xuất hiện làm việc đi. Ngồi không ăn tiền à?"
Tiêu Chiến lại tìm tên của nam thứ trước đó, phát hiện gần đây đối phương có một bộ phim truyền hình sắp phát sóng. Trước đó vẫn chưa đưa ra bất kì sự hồi đáp nào.
Theo như bình thường, tầm ngày mai, hoặc ngày kia, mọi chuyện lên cao trào, cậu ta sẽ chậm rãi khống chế fans của mình lại, lần lăng xê này có thể kết thúc.
Tiêu Chiến đang lướt Weibo xem, Lưu Phong đột nhiên giơ điện thoại xông tới.
Cậu thăm dò giao diện trên màn hình điện thoại Tiêu Chiến, phát hiện mình vẫn bị chậm một bước, "Aiz" một tiếng, mặt mày xám xịt nói: "Lại phải nghe mắng rồi."
Năm ngón tay cậu ta giơ lên, do dự, đang nghĩ xem nên nhập nội dung gì vào khung chat.
Tiêu Chiến biết hẳn là cậu ta đang chat với Vương Nhất Bác, anh thoát ứng dụng ra, cười nói: "Cậu cứ bảo anh ấy tôi không xem là được rồi. Tôi không sao cả."
Lưu Phong cũng không biết nên an ủi thế nào: "Anh đừng để ý tới những chuyện đó. Không thể quản được mồm miệng mấy kẻ đó đâu. Đa số đều là thủy quân cả."
Tiêu Chiến cười nói: "Tôi cũng sắp ra khỏi giới này, vốn đã không thèm để ý. Đạo diễn Vương cứ coi tôi như trẻ nhỏ, thực ra tôi đã trưởng thành rồi."
Lưu Phong cũng cười: "Đạo diễn Vương rất thích chăm sóc cho người khác, tuy rằng khi anh ấy tức điên lên không khác gì thằng trẻ trâu."
Tiêu Chiến đáp: "Là tần suất tức giận giống trẻ trâu mới đúng chứ?"
Hai người cất tiếng cười to, cười một lát lại thấy hơi rén, cẩn thận vặn volume nhỏ lại, quan sát xem có ai ở gần đó phục kích rình mò không. Sau đó người thì truyền nước, người thì làm việc tiếp.
Chẳng mấy chốc, Tiêu Chiến đã truyền nước xong. Anh rút kim ra, chạy đi tìm Vương Nhất Bác.