*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương bốn
Ăn cơm trưa xong, Vương Nhất Bác và Vương Quân Nhất tự giác đứng dậy dọn chén đũa rửa bát, daddy Tiêu Chiến vẫn đang nằm trên sopha xem điện thoại. Vương Nhất Bác tuy không biết nấu cơm nhưng rửa bát thì lại rất quen. Hắn dùng nước rửa bát rửa một lần trước rồi đưa cho Vương Quân Nhất, Vương Quân Nhất lại rửa một lần nữa cho sạch.
[ Papa thuần thục quá đi à ]
[ Vừa nhìn đã biết là rửa bát lão làng rồi ]
[ Xem ra bình thường đều là papa rửa hahaha ]
[ Toả Toả nhà chúng ta dịu dàng chăm chỉ quá à ]
[ Toả Toả đừng chắn màn hình của papa ]
[ Hiện trường vượt tường ]
[ Không không không, người một nhà cả, fan Toả nhi cũng có thể là fan papa daddy nha ]
[ Hoàn toàn không có cảm giác gì với Vương Quân Nhất, bị Vương papa và Tiêu daddy mê hoặc thành fan hahaha ]
Hai ba con rửa bát xong, vừa ngồi xuống nghỉ ngơi đã nghe thấy Tiêu Chiến gọi, "Chồng ơi? Toả bảo? Qua đây qua đây."
Hai người đi theo tiếng gọi tìm thấy Tiêu Chiến, chỉ thấy anh ở trong phòng chứa đồ, lấy mấy hòm đồ đặt xuống đất, "Qua đây bê giúp bố đi."
"Đây là cái gì thế ạ?" Vương Quân Nhất ngồi xổm xuống, tò mò mở cái hòm nhìn bên trong.
"Con cẩn thận chút... Để ba để ba..." Vương Nhất Bác nói, giúp Tiêu Chiến nhận lấy cái hòm, sau đó lại bê mấy cái nữa, "Mấy thứ này đều phải dọn à?"
"Đúng vậy, bỏ mấy thứ cũ đi, dọn dẹp cái không cần ra rồi vứt, cần thì chuyển qua chỗ Toả bảo, phòng này để làm phòng vẽ tranh cho Nguyệt Nguyệt." Tiêu Chiến nói, ngồi xếp bằng trên đất.
Vương Quân Nhất cũng ngồi bên cạnh, tò mò mở hòm.
[????? ]
[ Nguyệt Nguyệt là ai hả? ]
[ Nguyệt Nguyệt là ai? ]
[ Toả bảo có bạn gái nhanh thế à??? ]
[ Con thứ hai à? ]
[ Chưa bao giờ nghe Vương Quân Nhất nói ẻm có em gái ]
[ Gì thế gì thế? Có dưa à? ]
[ Thật ra lúc mới đầu chiếu thoáng qua ảnh trên tường, đúng là một nhà bốn người thật ]
[ Cái gì cái gì, Toả Toả có em gái à? ]
[ Thật sự là em gái à? ]
[ Em gái thì còn được, chớ có thanh mai trúc mã gì đó nha ]
...
Vương Nhất Bác bỏ hết mấy cái hòm xuống đất xong, cũng ngồi khoanh chân bên cạnh Tiêu Chiến, một nhà ba người vây quanh mấy cái hòm, lật mấy thứ đồ bên trong, cứ như mở hòm kho báu ấy.
"Oà đây là cái gì đây?" Vương Quân Nhất rút một quyển sổ màu trắng từ trong hòm ra.
Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác vốn đang mở hòm, vừa nghe thấy giọng Vương Quân Nhất, liền không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn cậu. Vương Nhất Bác hơi nhổm dậy cầm lấy quyển sổ trong tay cậu, "Chắc là album?" Hắn cũng không rõ, đặt lên đùi mở ra xong mới biết là album thật.
Vương Quân Nhất tò mò ngồi cạnh Vương Nhất Bác xem album, cả nhà ba người cùng nhòm vào xem. Vương Nhất Bác lật album, tuy là cúi đầu, nhưng nhìn mỡ sữa trên mặt đã để lộ ra sự thật là hắn đang cười.
"Cái này là daddy con lúc học đại học này." Vương Nhất Bác chỉ vào một góc album, nghiêng đầu nói với Vương Quân Nhất. Vương Quân Nhất còn chưa kịp lại gần xem, Tiêu Chiến ở bên cạnh đã vội che kín lại, trên mặt đầy vẻ hung hăng, "Ầy, lịch sử đen tối này sao vẫn còn thế??? Vương Nhất Bác em làm đúng không?!"
"Con xem với..." Vương Quân Nhất rất tò mò, muốn gỡ tay Tiêu Chiến ra, nhưng Tiêu Chiến che kín lại, thế nào cũng không chịu buông.
"Có gì hay đâu mà xem? Bỏ đi bỏ đi."
Vương Nhất Bác cười cười, nhìn Tiêu Chiến, "Đáng yêu lắm mà, lúc đó anh mập mập, ôm thích lắm luôn."
Tiêu Chiến nhe răng thỏ, như con thỏ con tức giận đánh Vương Nhất Bác, "Mập chỗ nào hả? Bây giờ ôm không thích à?"
Vương Quân Nhất nhân cơ hội rút album từ tay Vương Nhất Bác ra, lúc này mới nhìn được daddy hồi đại học. Tiêu Chiến bây giờ rất mảnh khảnh cao gầy, nhưng mà lúc học đại học thì trên mặt còn ít thịt, ưu điểm ngũ quan chưa hiện ra hết, sau này gầy đi, tổng thể ngũ quan và cảm giác tinh tế mới hoàn toàn bộc lộ.
"Thích mà thích mà." Vương Nhất Bác lấy lòng mà ôm Tiêu Chiến, Tiêu Chiến tỏ vẻ ai oán, vươn tay đẩy Vương Nhất Bác ra, muốn đẩy cả cái ôm của hắn, vẻ mặt ghét bỏ, "Bỏ ra, nóng chết đi được."
"Đẹp lắm mà, vợ em không có lúc nào xấu cả." Vương Nhất Bác ôm Tiêu Chiến, bắt đầu nịnh bợ.
"Vợ em không trang điểm cũng siêu đẹp trai."
"Lúc có thịt cũng rất đáng yêu, bây giờ thì rất đẹp, vợ em cười lên cực kỳ ngọt ngào..."
[ Toả Toả: Bé không nên ở đây ]
[ Toả Toả: Bé đi nha? ]
[ Hahahaha Toả Toả ra vẻ không nhìn thấy luôn, ngồi một bên tập trung xem album hahaha ]
[ Daddy lúc trẻ đáng yêu ghê á ]
[ Cảm giác sau khi gầy đi lại càng tinh tế càng trưởng thành ]
[ Đúng là người tình trong mắt hoá Tây Thi haha cảm giác papa siêu thích dáng vẻ mập mạp của daddy luôn ]
[ Thế lúc papa trẻ trông như nào nhỉ, có phải giống y xì Toả Toả không ]
[ Toả Toả khá là giống papa ]
[ Chỉ có tôi còn quan tâm Nguyệt Nguyệt là ai sao? ]
[ Papa với daddy ngọt quá, khók ]
[ Papa cưng chưa nhìn cái ánh mắt kìa ]
[ Daddy biết làm nũng ghê lun ]
[ Cầu xin hai người xem con đi kìa! Bé nó ở bên cạnh nhỏ yếu đáng thương bất lực bao nhiu ]
[ Toả Toả thảm quá à]
[ Toả Toả đã quen rồi hahahahaha ]
...
Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến, cười ngây ngẩn. Vương Quân Nhất ở bên cạnh, cứ như không người mà lật xem album, bên trong đều là ảnh thời đại học của Tiêu Chiến, hơn nữa rõ ràng có rất nhiều tấm là chụp lén lúc Tiêu Chiến không để ý. Tiêu Chiến đùa cợt với chồng xong mới phát hiện con trai đang nghiêm túc mà xem "lịch sử đen tối" của mình.
"Toả bảo, để bố tìm cho con mấy tấm ảnh lúc papa con còn trẻ, cực kỳ ngầu cực kỳ đẹp." Tiêu Chiến như trả thù mà tìm trong hòm.
"Bây giờ em khó coi lắm à?" Vương Nhất Bác hỏi.
"Đẹp mà đẹp mà." Tiêu Chiến vẫn đang lục hòm, trả lời có lệ. Vương Nhất Bác cười cười, nhéo má Tiêu Chiến, "Vợ ngốc."
[ Mẹ ơi cưng chiều quá ]
[ Mềm nhũn luôn trời ]
[ Giọng papa cưng quá!!!! ]
[ Toả Toả, hai người cứ coi như con không tồn tại là được ]
[ Chắc hôm nay đủ cơm chó rồi chứ ]
[ Toả Toả quá đáng thương rồi hahaha ]
[ Cứu mạng papa tổng tài bá đạo quá à, tổng tài bá đạo và tiểu kiều thê ngạo kiều ]
[ Daddy có chút kiêu căng nha ]
[ Sao cảm giác hai người họ đều rất thích làm nũng với đối phương thế ]
[ Sao lại có nhiều mặt thế hỏ ]
[ Ui xem papa cười kia, chậc chậc chậc ]
"Cái này cưng quá ba." Vương Quân Nhất lấy một tấm Tiêu Chiến chu miệng chụp trong xe cho Vương Nhất Bác.
"Cưng quá vợ em, chu môi nè." Vương Nhất Bác như thể cố ý chọc giận Tiêu Chiến, đưa album cho Tiêu Chiến xem. Tiêu Chiến liếc mắt một cái, đầy vẻ xin tha, "Được rồi đấy lão Vương. Làm người đi, đừng ép anh lấy bạch mẫu đơn ra."
"Sao lại có tấm giống chụp lén thế nhỉ?" Vương Quân Nhất vừa lật vừa hỏi.
"Ba con cứ thích chụp thôi, chụp xấu ơi là xấu mà không photoshop đi, chụp xong lại còn in ra làm album, vô vị chết được." Tiêu Chiến chê bai Vương Nhất Bác.
"Đáng yêu lắm mà, đúng không Tiểu Vương?" Vương Nhất Bác hỏi Vương Quân Nhất.
Vương Quân Nhất ngoan ngoãn gật đầu, Vương Nhất Bác cười cười, "Em đã bảo mà, đáng yêu lắm luôn, lúc chúng mình mới yêu nhau anh vẫn còn thịt, em cảm thấy siêu đáng yêu, cuối cùng sau này anh lại giảm cân, không còn thịt nữa luôn."
"Làm sao? Chê à?"
"Đâu có đâu có, anh thế nào thì em cũng thích." Vương Nhất Bác cười dỗ dành.
"Miệng lưỡi trơn tru." Tiêu Chiến véo má Vương Nhất Bác, oán trách nói.
[ Papa với daddy bây giờ cảm giác cũng rất trẻ mà, cứ như hơn hai mươi tuổi ấy ]
"Ba, hai người ai để ý đối phương trước vậy?" Vương Quân Nhất tò mò hỏi.
[ Tui cũng muốn biết ]
[ Muốn nghe tình iu của hai người! ]
[ Muốn nghe thêm + 1 ] x n
"Ba con theo đuổi bố." Tiêu Chiến vừa lục hòm vừa nói.
"Thế lúc đầu bố có thích papa không thế?" Vương Quân Nhất như bé con tò mò hỏi.
Tiêu Chiến nghĩ nghĩ, mím môi, "Không biết, chuyện bao nhiêu lâu rồi, quên rồi."
"Thôi đii, lúc nào anh cũng nhìn em đấy!" Vương Nhất Bác không phục.
"Anh làm gì có?" Tiêu Chiến phủ nhận.
"Rõ ràng lúc nào anh cũng nhìn chằm chằm em được không? Lúc đấy em còn chưa quen anh anh đã nhìn chằm chằm em rồi!" Vương Nhất Bác nói.
"Anh nhìn bừa thôi không được hả?" Tiêu Chiến bất đắc dĩ nói, "Em đẹp thế mà không cho nhìn à?"
"Thế tức là anh thích em rồi."
"Được được được, thích thích, nhất kiến chung tình, chồng anh quá đẹp luôn!"
Vương Nhất Bác cười hơ hơ, "Vợ em cũng đẹp."
Tiêu Chiến đẩy mặt hắn ra, "Làm việc đi, đừng có nhìn anh nữa."
[ Tình lữ thối ]
[ Thật sự không ngừng rắc cơm chó... ]
[ Aaaaa ngọt quá sao lại ngọt như thế chứ aa uuwuwu ]
[ Papa daddy đều đẹp! ]
[ Papa daddy dài lâu bên nhau! ]
[ Toả Toả: Con không nên hỏi ]
[ Lại bị show ân ái, vẻ mặt cạn lời ]
[ Học sinh tiểu học cãi nhau hay gì hahahahaha cười chết ]
[ Papa với daddy đáng yêu quá đi ]
Tiểu Chiến tìm một lúc mới tìm thấy album ảnh cá nhân của Vương Nhất Bác, đó là do Tiêu Chiến tự tay làm, bên trên có có nhật kí tự viết. Lúc bọn họ yêu nhau, Vương Nhất Bác đã gửi rất nhiều ảnh của mình cho Tiêu Chiến, cấp 2 cấp 3 đều có, anh thấy vui nên in ra làm thành sổ lưu niệm.
"Tìm thấy rồi!" Tiêu Chiến tỏ vẻ rốt cuộc cũng có thể trả thù, anh mở album ra, trang đầu tiên chính là ảnh chụp các loại màu tóc của Vương Nhất Bác, có màu vàng, màu xanh biển, màu nâu, màu xám tro... cứ như thẻ chọn màu tóc ấy.
[ Aaaaa! Đẹp trai quá! ]
[ Đây là idol nào thế aaaa ]
[ Toả Toả với papa giống nhau thế, mau đi nhuộm xanh biển đi, siêu cool siêu đẹp! ]
[ Cứu mạng với papa đẹp quá trời ]
[ Tấm tóc vàng đáng yêu quá ]
[ Aaaa tôi chết rồi, papa quá đẹp rồi ấy chứ? ]
[ Thời thượng là một vòng tròn, mấy thứ hot bây giờ đều là trưởng bối chơi xong để lại ]
[ Sao nhuộm tóc mà không quyến rũ, lại cao cấp thế chớ ]
[ Tui yêu papa! ]
[ Papa daddy đều đẹp quá uwuwu đương nhiên Toả Toả cũng rất đẹp ]
Vương Nhất Bác bất đắc dĩ, "Oà anh làm cho em một quyển thật đấy à?"
"Gì thế gì thế ạ?" Vương Quân Nhất tò mò, vội đứng dậy ngồi xuống cạnh Tiêu Chiến, "Oà, màu gì cũng có luôn."
"Bây giờ mấy màu tóc hot mấy đứa thích đều là cái ba con chơi rồi thôi." Tiêu Chiến cười nói, "Cái này, tóc vàng, lúc đấy bị gọi là bạch mẫu đơn, mọi người đều khen papa con xinh đẹp, papa con không vui, thế nên nhuộm về đen."
"Sao lại không vui?" Vương Quân Nhất lật quyển album trong tay Tiêu Chiến, một bên cười hỏi.
"Ba con nói ổng muốn ngầu, đúng không cool guy Bobo?" Tiêu Chiến cười tủm tỉm mà nhìn về phía Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác lại càng bất đắc dĩ, "Chừa chút mặt mũi cho em đi."
Phu phu hai người mắt qua mày lại, Vương Quân Nhất chỉ vào một dòng chữ nhỏ bên dưới album, "Lịch... lịch sử tiến hoá màu tóc của tiểu tiên sinh nhà tôi."
Tiêu Chiến sửng sốt một lúc, nhìn theo ngón tay Vương Quân Nhất, thoáng chốc có chút ngại ngùng, "Ầy... sao bố lại viết cái này nhỉ..."
"Ba xem nào ba xem nào..." Vương Nhất Bác không biết Tiêu Chiến còn viết chữ vào, liền rút album ra, nhìn kỹ đúng là có viết chữ, "Tiểu tiên sinh..." Cậu lại lật một trang, "Bạn trai nhỏ... Bạn nhỏ... sao đều là nhỏ thế?"
"Đưa đây đưa đây, đừng xem nữa đừng xem nữa." Tiêu Chiến vội cướp lấy cuốn album trong tay Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác nhân lúc loạn lại giở một tờ nữa, "Chồng..."
Tiêu Chiến cầm album đi, "Aiya, bộ hai người xem hết rồi còn đâu nữa..."
Vương Nhất Bác vẫn còn đang đắm chìm trong các loại xưng hô tình iu, Vương Quân Nhất đã nói, "Sao bây giờ papa không nhuộm tóc nữa?"
Tiêu Chiến cười cười, "Ba con vẫn cứ là thanh đạm một chút thì đẹp hơn."
Vương Nhất Bác cũng cười, "Bố con bảo thích ba thanh đạm."
"Xong thì giờ biến thành ông Vương rồi." Tiêu Chiến vô tâm vô phế mà cười.
Vương Nhất Bác lại bất đắc dĩ, "Chẳng phải tại anh sao, còn cười nữa, còn cười nữa..." Hắn xoa mặt Tiêu Chiến. Tiêu Chiến vội xin tha, "Được rồi được rồi, anh sai rồi lão Vương, anh sai rồi."
__________
Tác giả nhắn nhủ: Chương sau có ảnh siu đẹp của daddy + ảnh kết hôn + ảnh thời kì mang thai