Ngày thứ hai, Đoạn Vân suất lĩnh một đám Phi long rầm rộ bay về phía Á Long Cốc ở dãy núi A Nhĩ Ti Tư. Đương nhiên hắn mang theo Kiếm Thần Diệp Cô Thành, Phi long cấp mười Tiểu Phi Hiệp, Hắc long cấp mười Đạt Nhĩ huynh đệ, đến cả Phì Tử cũng đòi đi theo. Còn Ngưu Ma Vương và cả đám trâu bò của hắn đều bị lưu lại trấn thủ Á Cương! Đoạn Vân cũng không đem theo bất kỳ ai trong số thủ hạ của Phì Tử. Vì sao ư? Ngụy long tuy nói là Ngụy long, nhưng lại mang theo vài phần cao ngạo của Long Tộc. Đoạn Vân đâu có ngu mà đem đám Ma thú đến nơi này chứ! Nếu mang theo cả một đám Ma thú đông nghìn nghịt đi thu phục đàn Ngụy long này, thế nào cũng có phiền toái. Hơn nữa, trừ hai đầu Phi long vương được phái đi đàm phán với Tra Lí, còn lại bảy mươi tám đầu Phi long vương kinh khủng cũng đủ để làm cho Long Tộc biến thái siêu cấp phải kinh hoảng rồi!
- Lão Đại, ngươi thu phục chỗ đó làm quái gì chứ? Thực lực đám Ngụy long ở nơi đó đều kém lắm, cũng không có bao nhiêu tác dụng đâu!
Vừa phi hành trên không trung, Đạt Nhĩ Ba vừa hỏi Đoạn Vân vẻ rất khó hiểu.
Đoạn Vân cười cười, nói:
- Bộ hạ của ta đang thiếu nhiều tọa kỵ, ta muốn tìm mấy vật cưỡi cho bọn chúng! Hơn nữa, việc này đối với chúng ta không phải nhấc tay là được sao, ta muốn biến A Nhĩ Ti Tư quần sơn thành địa bàn của Đoạn Vân ta, cũng sẽ cung cấp cơ sở để sau này Gia tộc phát triển lên hướng Bắc! Hơn nữa, theo ta biết, A Nhĩ Ti Tư quần sơn có dược tài rất phong phú, ta muốn biến nó thành cơ sở cung cấp dược tài cho chúng ta! Sau này có thể luyện ra nhiều thuốc hơn cho thủ hạ dùng! Theo như vài thủ hạ của Phì Tử điều tra thì nơi đó cũng có rất nhiều quáng vật khoáng sản!
- À! Cũng tốt! Nhưng mà lão Đại này, ta thấy ngươi thật sự là một, một đồ….
Đạt Nhĩ Ba lắp bắp!
- Đồ? Cái gì đây?
- Biến thái!
Đoạn Vân trợn trắng mắt, thật là hết chỗ nói!
Ngoảnh đầu lại nhìn thấy Phì Tử có vẻ rất căng thẳng trên lưng một con Phi long, Đoạn Vân cười nói:
- Phì Tử, ngươi không sợ độ cao chứ hả?
Phì Tử vừa nghe Đoạn Vân nói như vậy, cố hết sức trấn tĩnh rồi ưỡn bộ ngực núc ních ra, có điều thần sắc vẫn nhợt nhạt khủng hoảng như trước, nói:
- Ai... ai nói vậy? Ta đây..., ta đây hôm nay đã là Thần thú địa hệ rồi, làm sao... làm sao lại sợ hãi cái độ cao nho nhỏ này chứ... ứ... ứ?
Nghe thế, Hắc long Đạt Nhĩ Khắc cười hắc hắc nói:
- Lão Đại, vì Phì Tử là Địa hệ thần thú, trời sinh vốn sợ trời cao, do đó mắc chứng sợ độ cao thì cũng bình thường thôi! Chỉ là cái đám Ma thú địa hệ đó, chỉ cần có chỗ nào có đất, thì đã coi như là thiên hạ của chúng rồi! Hôm nay Phì Tử dậm chân một cái, cả nửa dãy núi A Nhĩ Ti Tư chỉ sợ muốn rung chuyển rồi!
Đoạn Vân lè lưỡi, nói vẻ khó tin:
- Chậc chậc! Lợi hại quá, tiểu Phì Tử, ta giao cho ngươi một nhiệm vụ, ta muốn ngươi thu phục tất cả Ma thú cấp bảy trở lên ở A Nhĩ Ti Tư làm tiểu đệ của ngươi!
Phì Tử nhìn trời rồi nhìn xuống dưới chân, lòng vẫn còn sợ hãi nói:
- Lão Đại, A Nhĩ Ti Tư có nhiều Ma thú lợi hại lắm, chứ ngươi tưởng mấy tên thủ hạ của ta là từ nơi nào tới? Không phải là từ dãy A Nhĩ Ti Tư này sao? Trên đời này làm gì có lắm Ma thú thế?
- Ý của ngươi nói là toàn bộ Ma thú ở A Nhĩ Ti Tư cảnh nội đều bị ngươi vét sạch rồi hả?
Đoạn Vân giật mình hỏi.
- Lão Đại, cũng không phải vét sạch! Bất quá các thế lực Ma thú ở gần Á Cương đều đã qui phục làm tiểu đệ cho Phì Tử cả rồi. Chẳng qua phía Bắc A Nhĩ Ti Tư và đám Tinh Linh rừng rậm ở phía Đông thì ta chưa dám mò tới!
Lúc này Tiểu Phi Hiệp nói leo vào.
- Như vậy à? Phì Tử kia, ta cho ngươi thời gian một tháng, ta muốn ngươi thu phục tất cả các thế lực Ma thú ở A Nhĩ Ti Tư! Có vấn đề gì không?
Đoạn Vân quay về Phì Tử hét lên.
- Không, không có vấn đề, lão Đại!
Bất quá bây giờ xem ra tình hình của Phì Tử vẫn không tốt lên cho bao nhiêu, chứng sợ độ cao vẫn rất nghiêm trọng! Cái này làm một đám thủ hạ cười hí hố không thôi.
- Lão Đại, tới rồi! Phía dưới đã là Á Long Cốc rồi! Ngươi xem, đám Ngụy long này đều sống thành quần thể!
Một Phi long nói với Đoạn Vân.
Móc ống nhòm ra nhìn cảnh tượng phía dưới, Đoạn Vân chỉ vào một đỉnh núi ở giữa Á Long Cốc ra lệnh:
- Chúng ta hạ xuống đó! Các ngươi tự tản ra, tìm tòi khắp nơi, những con có thực lực cấp sáu trở lên ở Á Long Cốc toàn bộ thu phục cho ta! Hiểu chưa?
- Rõ!
Gần trăm con rồng có thực lực cấp chín trở lên lớn tiếng hô. Nhưng khí tức bọn họ vừa mới tản ra, cả Á Long Cốc đã rối loạn rồi! Tiếng gầm gào nơi nơi, chỗ nào cũng tán loạn, những con nào biết bay cũng không thể bay được! Có những con thậm chí còn cứ đứng yên một chỗ mà run rẩy, cực kỳ sợ hãi!
- Nhìn các ngươi kìa, không chú ý gì đến thân phận của mình, các ngươi muốn dọa chết hết đám tọa kỵ của ta hả? Phi long chia ra chín đến mười người một tổ, chia ra tám hướng khác nhau mà hành động! Nhớ, nhiệm vụ chủ yếu của các ngươi là thu phục, không phải kêu các ngươi đi giết chóc! Còn nữa Hắc long Đạt Nhĩ Ba và Đạt Nhĩ Khắc, các ngươi đều là Cự long cấp mười rồi, các ngươi phụ trách thu phục những Ngụy long có thực lực mạnh ở đây. Hơn nữa các ngươi rất mẫn cảm đối với các loại khí tức, tìm mấy con cấp tám trở lên mà đám Phi long không thu phục được bắt hết về đây cho ta! Hiểu chưa?
- Hiểu rồi!
Cả đám đồng thanh hô to một tiếng, Á Long Cốc vừa mới bình tĩnh một chút lại một lần nữa sôi trào lên.
- Tốt lắm, xuất phát! Ba ngày sau, các ngươi mang theo bộ hạ thu phục được tập hợp ở đây! Tiểu Phi Hiệp, Phì Tử, Diệp Cô Thành thì theo ta! - Đoạn Vân ra lệnh.
Sau đó trong ba ngày kế tiếp, Đoạn Vân mang theo ba thủ hạ, quay về Á Long Cốc vơ vét dược thảo! Nói thật chứ hắn cũng không ngờ lại kiếm được nhiều hàng tốt đến như vậy! Linh chi và nhân sâm không phải loại bình thường, mà hàng bó hàng bó những cây có tuổi trên ngàn năm, phỏng chừng cũng đủ để thực hiện một lần đại luyện dược rồi!
Ba ngày sau, đám thủ hạ được phái ra ngoài làm nhiệm vụ đã lục tục trở về tụ tập tại đỉnh núi mà Đoạn Vân chỉ định.
Đưa mắt nhìn qua, đủ loại Ma thú và Ngụy long tràn ngập khắp nơi! Hơn mười con Phi long vương gian nan duy trì trật tự hiện trường.
Tiểu Phi Hiệp chỉ vào một nhóm rất đông giới thiệu cho Đoạn Vân:
- Lão Đại, tất cả Á long cấp sáu trở lên ở Á Long Cốc đều ở cả chỗ này. Ta dựa theo sự phân phó của Ngài, phân chia bọn họ theo chủng tộc, theo thực lực khác nhau! Ngài xem, bên trái phía trước là hơn năm trăm con Phi long cấp tám, phía sau bọn họ là hơn ba ngàn Phi long cấp bảy, còn ở phía sau xa xa đằng kia là hơn vạn con Phi long cấp sáu ; bên phải phía trước là hơn một trăm Địa hành long vương cấp tám, một đám phía sau là hơn một ngàn Địa hành long cấp bảy. Bởi vì Địa hành long rất ngu ngốc, do đó chúng ta không thèm bắt đám Địa hành long cấp sáu về nữa.
- Địa hành long rất ngu hả? Ý ngươi muốn nói về cái gì? - Đoạn Vân hỏi vẻ nghi hoặc.
- Lão Đại, Địa hành long phần lớn là Địa hệ ma thú, bọn họ bị hạn chế chủng tộc, do đó chỉ khi đạt tới Địa hành long vương cấp tám mới nói được tiếng đại lục thông dụng! Cấp bảy thì tương tự với Ma thú cấp sáu có trí tuệ khác, còn đám cấp sáu thì có trí tuệ chẳng khác gì dã thú.
Tiểu Phi Hiệp giải thích.
- Ồ, một đám kia có phải là Á long không? - Đoạn Vân chỉ vào một đám tạp nhạp đủ hình đủ sắc ở phía sau.
- Đúng vậy lão Đại, đó là mấy loại Á Long khác cấp bảy, cấp tám, có Bạo long, Dực long, Xuyên sơn địa long... vân vân! - Tiểu Phi Hiệp trả lời.
Đoạn Vân hứng thú nhìn quét qua khắp nơi, trong lòng rất cao hứng! Mấy chủng loại này đều có thực lực cả! Vậy là có đủ cho Nanh Sói của mình phối hợp với Phi long, cấp cho bọn Cuồng chiến sĩ đáng yêu phối hợp với Địa hành long, thực lực của bọn họ chẳng phải sẽ tăng lên một tầm cao mới sao?
- Hắc long Đạt Nhĩ sao đến giờ vẫn chưa về? - Đoạn Vân nói với vẻ nghi hoặc.
- Lão Đại yên tâm, Đạt Nhĩ huynh đệ đều đã là Thần giai cả rồi, ở đây không có ai có thể làm họ bị thương đâu! Bọn họ nói gặp được vài việc cần làm, phải tối nay mới xong.
- Ờ, hóa ra Á Long nguyên là cũng có đầu lĩnh nhỉ! Đem mấy tên quản sự tới đây cho ta, ta có việc muốn nói! - Đoạn Vân ra lệnh.
- Rõ, lão Đại!
Trong chốc lát, mười Phi long cấp tám, năm Địa hành long cấp tám, còn có Dực long, Bạo long, Xuyên sơn địa long tổng cộng ba mươi tên quản sự thần sắc sợ hãi, thân thể vẫn còn run rẩy quỳ xuống trước mặt Đoạn Vân.
Nhìn một đám gia hỏa chân tay vẫn còn chưa hết đánh tiết canh, Đoạn Vân ra lệnh cho thủ hạ của mình không được phát ra uy áp nữa. Chờ bọn chúng bình tĩnh lại, Đoạn Vân lúc này mới lên tiếng:
- Các ngươi là mấy tên Thủ lĩnh ở Á Long Cốc phải không? Được rồi, tốt lắm! Ta cũng không nói vòng vo nữa. Ta muốn tất cả Á Long các ngươi phải đầu phục ta!
Bất quá bọn họ xem ra không hề coi Đoạn Vân là cái đinh rỉ gì cả!
Đoạn Vân khẽ cười một tiếng, ra lệnh:
- Tiểu Phi Hiệp, uy áp!
Kết quả là, dưới sự trấn áp mãnh liệt cấp mười của Tiểu Phi Hiệp, ba mươi mấy con côn trùng cấp tám trước mắt thoáng cái đã ngã bẹp trên mặt đất. Cả người giãy dụa kịch liệt như lên cơn động kinh! Cả đám thủ hạ phía sau lại càng không chịu nổi, nếu không nhờ Tiểu Phi Hiệp áp chế bớt uy áp của mình, phỏng chừng cũng phải tới mấy trăm tên bị uy áp ép tới chết!
- Các ngươi hiểu được rốt cuộc ai mới là chủ nhân rồi phải không? Ta muốn các ngươi thuần phục! Trả lời xem nào! - Đoạn Vân vận đủ chân khí gầm lên.
Tiểu Phi Hiệp kéo kéo Đoạn Vân, nói:
- Lão Đại, ngươi không cần phải như vậy đâu! Bọn họ đều đã thuần phục cả rồi. Ngươi còn tưởng rằng ngươi tới đây để hàng phục thủ hạ loài người hay sao? Bọn họ là Long thú mà!
Nghe Tiểu Phi Hiệp nói, Đoạn Vân rất lúng túng!
- Khái khái! Ta biết rồi. Như vậy đi, ngươi tới hỏi bọn chúng có nguyện ý lập "Kỵ sĩ khế ước" với Cuồng chiến sĩ hay không, chịu làm tọa kỵ cho bọn họ không?
- Không được! Chúng ta đây có thể làm thủ hạ cho ngươi, nhưng Địa hành long chúng ta đây tuyệt không làm tọa kỵ cho loài người!
Lúc này một thanh âm già nua truyền tới. Đoạn Vân liếc mắt nhìn lại, đó là một đầu Địa hành long vương.
Đoạn Vân cười cười, đi đến trước mặt đầu lão long đó nói:
- Tại sao vậy?
- Lão Đại, ở xã hội loài người cũng xuất hiện vài Địa hành long làm tọa kỵ. Thế nhưng Địa hành long chỉ nhận những người có thể đánh bại họ làm kỵ sĩ thôi. Long kị bình thường cũng là như thế thôi. Nếu không phải là rồng do Long Tộc bán ra, thì chỉ có những người có thực lực cao hơn bọn họ, bọn họ mới có thể ký "Kỵ sĩ khế ước" với người đó! Hơn nữa một khi đã kí khế ước, Khế ước long sẽ suốt đời trung thành với chủ nhân, nếu chủ nhân chết trận, Khế ước long cũng sẽ tự sát tuẫn táng theo! - Tiểu Phi Hiệp giải thích.
Nghe Tiểu Phi Hiệp nói xong, Đoạn Vân rất cảm động, thì ra trong Long Tộc cũng có những con rồng có nghĩa khí như vậy! Tốt lắm!
- Được! Đã như vậy, ta đây sẽ đem bộ đội của ta tới đây, để bọn họ từng người một đấu với Địa hành long tộc nhân các ngươi, chỉ cần đánh thắng được các ngươi, mặc kệ các ngươi có nguyện ý hay không, các ngươi cũng phải ký "Khế ước tọa kỵ" với bọn họ! Chẳng biết như vậy có được hay không?
Nói đùa hả, Cuồng long lưỡng sư đoàn toàn là đồ biến thái! Không cuồng hóa thực lực đều thấp nhất ở cấp bảy rồi, cuồng hóa xong, đã lên tới cấp bảy. Chẳng lẽ Cửu cấp Cuồng chiến sĩ mà không đánh được một con Địa hành long cấp bảy cấp tám?
- Như thế thì được! Bạn đang xem tại TruyệnFULL - thegioitruyen.com
Bất quá ba ngàn Phi long cấp bảy lại tỏ ra rất phiền toái, chẳng lẽ bảo binh lính Nanh Sói đánh nhau với bọn chúng sao? Thực lực của Nanh Sói cũng đều là cấp tám, hơn nữa là loại cấp tám không ngừng thông qua khảo nghiệm! Bất quá nếu ký khế ước với Phi long cấp bảy, vậy có lẽ là hơi thấp chăng?
- Lão Đại, chúng ta trở lại rồi!
Đoạn Vân đang trầm tư suy nghĩ thì thấy Đạt Nhĩ huynh đệ dẫn theo một đám gia hỏa đi tới, làm cho Đoạn Vân giật mình tỉnh lại!