Hiện tại ngẫm lại cô còn có chút dư kinh chưa bình...
"Em đổi vận rồi." Lãnh Tư Thần nói.
"Là sao?" Hạ Úc Huân có chút vui vẻ ngửi ngửi bó hồng mân côi trong lòng con trai bảo bối chọn cho cô.
"Uh`m, đại khái là anh vượng thê."
"..." Hạ Úc Huân đầu đầy hắc tuyến: "Vậy năm năm qua sao tôi không có cảm giác mình được vượng hả?"
"Em từ một giáo viên nông thôn lương tháng hai ngàn thành một CEO của Tập Đoàn Xuyên Quốc Gia, đây không tính là vượng?" Lãnh Tư Thần vừa nhìn không chớp mắt vừa lái xe.
"Được, đều là công lao của anh. Đúng rồi, chúng ta phải đi đâu?" Hạ Úc Huân hỏi.
"Hẹn mấy người bạn cùng ăn cơm, xem như giới thiệu em với bọn họ lần nữa." Lãnh Tư Thần trả lời.
"Ưm, cái này cũng là tất yếu?" Hạ Úc Huân chần chờ.
"Những người này đối với em cực kỳ có lợi, hiện tại bắt đầu, anh sẽ cô gắng đem nhân mạch bên cạnh anh giới thiệu cho em, em dụng tâm một chút, đem nhóm người bọn họ biến thành mạng lưới quan hệ của chính em, mà anh chỉ là người môi giới." Lãnh Tư Thần một bộ ngữ khí ghét bỏ"Em muốn lợi dụng anh thì lợi dụng cho triệt để, sao ngay cả lợi dụng cũng không biết”. "A..., tôi biết rõ. Tiểu Bạch cũng đi sao?" Hạ Úc Huân sờ sờ đầu Tiểu Bạch.
"Uh`m, mang theo không có việc gì, đều là người quen."
Khóe miệng Hạ Úc Huân khẽ nhếch, cô thấy anh là cố ý mang đến khoe khoang...
-
Đến phòng bao, một phòng quả nhiên đều là người quen, Lam Hạo Dương, Diệp hàng, Tần Phi, Từ Tử Việt đều đã ở đây, còn có vài đối tác cố định của Lãnh Tư Thần.
"Đến đây đến đây!" Lam Hạo Dương là người đầu tiên đứng lên.
Tần Phi bỏ rượu trong aty xuống, nói: "A! Hai vị cuối cùng cũng đến! A... Không đúng, là ba vị!"
Từ Tử Việt nhường ra ba chỗ cho bọn họ nói: "Thật là có người yêu sẽ thành gia quyến a! Trước liền cảm giác được giữa hai người các vị khó hiểu rồi! Đứa bé này cũng là con ruột của hai người à? Tiệc sinh nhật anh ngày đó tôi còn nhìn thấy đứa nhỏ này lén đút bánh ngọt cho Nam Cung tiểu thư a! Hai người con nói hôn một cái...!"
"Chào anh chị!" Tiểu Bạch cực kỳ hiểu chuyện mà chào hỏi mọi người một tiếng, sau đó liền bị một đám mỹ nữ dắt qua vây quanh, rồi sờ mó ôm hôn hoặc là đút đồ ăn vặt, Tiểu Bạch ứng đối trái lại rất ung dung, các vấn đề đều trả lời khéo léo, đem mấy chị xinh gái dỗ đến vui vẻ bao nhiêu. Hạ Úc Huân âm thầm lau mồ hôi nhìn con trai, thật đúng là được hoan nghênh a, đợi vài năm nữa trò giỏi hơn thầy mà thắng lợi vượt qua Lãnh Tư Thần rồi...
"Khi nào thì được uống rượu mừng của hai người đây?" Tần Phi thuận miệng hỏi một câu.
Lãnh Tư Thần ngồi xuống sofa, đáp: "Chỉ sợ các cậu uống không được rồi."
"A? Có ý gì?" Những người liên quan nghe vậy đều khó hiểu, không khí trong khoảng thời gian ngắn có chút xấu hổ. Lãnh Tư Thần là có ý gì? Chẳng lẽ thật sự chỉ là chơi đùa không chuẩn bị kết hôn?
Không có đạo lý a, nếu chỉ chơi đùa, hẳn không cố ý nhận lời mời gặp bọn họ a.
"Năm năm trước đã làm rồi." Lãnh Tư Thần không nhanh không chậm nói một câu.
Sau một phút im lặng phòng bao liên tiếp vang lên tiếng "Mẹ kiếp"!
Kích động nhất là Lam Hạo Dương người thân thiết nhất với Lãnh Tư Thần: "Hai người các người năm năm trước đã kết hôn, ngay cả tôi cư nhiên cũng không biết!"
"Tiểu Lam, thì ra cậu năm năm trước đã thất sủng rồi!" Diệp hàng chế nhạo. Hắn cũng kinh ngạc, hắn đoán hai người này không đơn giản, cũng đoán được chuyện đứa bé, nhưng lại không nghĩ rằng bọn họ cư nhiên từng kết hôn rồi.
"Dẹp qua một bên đi!" Lam Hạo Dương tức giận nói, sau đó một bộ Lãnh Tư Thần coi hắn là người ngoài không vui nhìn anh chằm chằm.