“Không có việc gì, chỉ là bọn họ không yên tâm, bắt tôi ở bệnh viện quan sát thêm mấy ngày.”
“Đó là cần thiết, lớ như có di chứng gì thì làm sao bây giờ…… Đúng rồi, vừa rồi thủ hạ của tôi gọi điện thoại tới nói hai tên khốn kia đã trốn thoát không bắt được, bất quá cô yên tâm, lúc tôi đuổi theo qua bọn chúng còn chưa bắt đầu chụp, sẽ không có mấy tấm ảnh vớ vẩn gì lọt ra ngoài đâu!”
“Cám ơn.”
Thấy bộ dáng không có sức sống, Thẩm Diệu An gấp đến độ vò đầu bứt tai: “Ai, cô đừng như vậy a, cô thấy tôi không phải rất tốt sao? Cô như vậy tôi thấy không quen……”
“Thẩm Diệu An, cám ơn anh thích tôi, anh là người tốt, nhưng chúng ta thật sự không thể nào ở bên nhau. Thực xin lỗi.” Hạ Úc Huân một hơi nói xong những lời này.
Phòng bệnh, lặng im một cách quỷ dị.
Thẩm Diệu An sững sờ tại chỗ, thật lâu vẫn chưa phục hồi tinh thần lại.
Hắn…… Hắn đây là được phát thẻ làm người tốt sao?
Thẩm Diệu An hắn cư nhiên cũng có một ngày được một cô gái phát thẻ người tốt!
Sau khi Hạ Úc Huân rời đi thật lâu, Thẩm Diệu An vẫn chưa phục hồi tinh thần lại. Trong đôi mắt híp vẫn đầy vẻ khó có thể tin……
Vốn dĩ hắn còn nghĩ nếu cô tối hôm qua không nghe được, hôm nay liền lại nói rõ một lần, ai ngờ, lần thứ ba tỏ tình này cư nhiên chết non dưới phương thức như vậy……
Một lát sau, Mạnh Tiêu Nhiên đã trở lại, thấy bộ dạng ngốc nghếch này của hắn, khóe miệng khẽ nhếch nói: “Làm sao vậy? Bị gọi hồn à?”
“Mạnh Tiêu Nhiên, cậu chỉ e là không có cơ hội cùng họ tôi……”
“Ý gì?”
“Bổn thiếu gia…… Vừa rồi…… Được người ta…… Phát…… Thẻ người tốt……”
Mạnh Tiêu Nhiên trong khoảng thời gian ngắn cũng ngây ngẩn cả người, sau một lúc lâu mới như bị sét đánh nói: “Quả thực là chứng kiến thời khắc kỳ tích!”
-
Hai ngày sau, dưới sự kiên trì của Hạ Úc Huân, cô rốt cuộc có thể xuất viện về công ty đi làm.
Vừa đến công ty chính là một trận đánh ác liệt.
Trong phòng họp.
Hạ Úc Huân mới vừa đẩy cửa ngồi xuống, phía dưới liền truyền đến thanh âm mỉa mai của Hùng đổng.
“A! Đại tiểu thư nhà chúng ta rốt cuộc chịu tới công ty rồi! Ta còn tưởng rằng cô trốn trong nhà không dám ra chứ!”
Hạ Úc Huân cố gắng lên tinh thần ứng đối: “Hùng đổng, sao ngài lại nói thế, công ty cũng không phái quái thú ăn thịt người, tôi sao sẽ trốn ở trong nhà không dám ra chứ? Xác thật là mấy ngày nay sức khỏe không tốt, thật sự xin lỗi!”
“Hừ, ta thấy cô là tự biết không còn mặt mũi tới công ty nên không dám tới thì có! Dự án lớn như vậy đột nhiên mất, chẳng lẽ cô không nên trước tiên cho mọi người một câu trả lời thỏa đáng sao? Cư nhiên còn kéo lâu như vậy mới đến!” Hùng đổng trực tiếp gây khó dễ.
Nghiêm Tử Hoa bên cạnh nghe vậy mày nhíu chặt, trầm giọng nói: “Lời này của Hùng đổng tựa hồ có chút bất công, lúc chúng ta và Lãnh thị bàn về dự án này, tiểu thư còn chưa tiếp quản công ty, dự án này là tôi toàn quyền tiếp nhận, liên quan đến cô ấy hình như không có bao lớn!”
“Trước khi cô ta tiếp quản công ty vẫn đang tốt đẹp, cô ta vừa tới liền thất bại, chẳng lẽ tôi nói sai sao?” Hùng đổng không thuận theo cũng không buông tha.
Lương đổng bên cạnh rốt cuộc nghe không nổi nữa, ngón tay nhẹ gõ mặt bàn, sắc mặt không vui nói: “Lão hung này, sự việc còn chưa điều tra rõ ràng, ông cứ phán quyết xằng bậy như vậy không khỏi quá độc đoán rồi? Nam Cung đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, công ty rối loạn, hiền chất nữ nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, nhậm chức mấy ngày này tới nay cho dù không lập nên kỳ tích gì lớn, nhưng công ty phát triển ổn định, đây là công lao lớn nhất! Sự nỗ lực của cô ấy, mọi người rõ như ban ngày!”
Hùng đổng cười lạnh liên tục, đáp: “Ha ha, ta bất quá chỉ là thực tế nói cô ta hai câu thôi, còn chưa làm gì cô ta cả, một người hai người các ông liền gấp đến độ dậm chân, cô ta hiện tại chính là người trong khoang lái của Thiên Lâm, chứ không phải đại tiểu thư ở nhà hưởng thanh phúc, các ông nếu dự định đem cô ta xem như tiểu công chúa phủng cung, vậy xem như tôi chưa nói gì đi nhé!”