Còn nữa, bọn họ cư nhiên đã quen biết nhau từ 5 năm trước?
Nhìn bộ dáng điên cuồng muốn giết người vừa rồi của Lãnh Tư Thần, xem ra tình cảm đối với cô ấy thực sự sâu sắc.
Sâu đến mức hắn tự nhận là yêu cô sâu đậm đều có chút chột dạ……
Hơn nữa phản ứng vừa rồi của Nam Cung huân ứng cũng rất không đơn giản……
Ai, nghĩ cái gì a! Hiện tại cũng không phải là lúc suy nghĩ vớ vẩn!
Thẩm Diệu An nôn nóng mà đem Hạ Úc Huân đỡ lên, đang mắng Mạnh Tiêu Nhiên tên kia sao ại chậm như vậy, tiếng chuông cửa lại lần nữa vang lên.
Lúc này lại là ai?
Thẩm Diệu An đỡ Hạ Úc Huân đặt trên sô pha, sau đó vội vã đi mở cửa, lúc này đây không dám trực tiếp mở cửa, mà từ mắt mèo nhìn ra bên ngoài.
Mẹ nó! Lần này cuối cùng cũng là tên Mạnh Tiêu Nhiên kia!
Thẩm Diệu An sau khi thấy rõ người ngoài cửa nhanh chóng mở cửa, đổ ập xuống liền bắt đầu mắng: “Mạnh Tiêu Nhiên cậu thuộc họ rùa đen sao? Lần sau lão tử không bao giờ gọi cậu làm việc gì nữa!”
“Làm ơn, cậu yêu cầu cao như vậy, muốn bác sĩ đáng tin, đêm hôm khuya khoắt thế này, tôi tìm người cũng phải mất thời gian chứ! Bác sĩ người ta từ trong chăn bò dậy mặc quần áo cũng phải mất thời gian! Trên đường đến cũng phải mất thời gian chứ?”
“Cậu nói lời vô nghĩa nhiều như vậy làm gì, cậu có biết tiểu gia vừa rồi thiếu chút nữa đã chết không?” Thẩm Diệu An rống.
“A? Nghiêm trọng như vậy? Rốt cuộc sao lại thế này? ******** chết sao?” Mạnh Tiêu Nhiên ái muội mà chớp chớp mắt.
“Cút cho tôi!” Thẩm Diệu An một chân đá qua, quát: “Đây đều là khi nào cậu còn có tâm tư cùng tôi nói đùa! Bác sĩ, ông mau tới đây giúp tôi nhìn xem cô ấy thế nào!”
Vào phòng khách, ánh đèn sáng lên, Mạnh Tiêu Nhiên tập trung nhìn vào lúc này mới phát hiện Thẩm Diệu An không quá thích hợp, lập tức nghiêm mặt, hỏi: “Mje kiếp mặt cậu sao lại thế này! Sao lại biến thành như vậy? Có người vào nhà đánh cướp?”
Thẩm Diệu An lười đáp lại hắn, nhanh chóng đem bác sĩ Mạnh Tiêu Nhiên mang đến kéo đến sô pha trước mặt, nói: “Mạnh Tiêu Nhiên vừa rồi đã nói rõ ràng với ông chưa, cô ấy bị người ta bỏ loại thuốc này, vừa rồi cùng người khác đánh rồi cãi nhau một trận, sau đó phun ra một ngụm máu, ông mau giúp cô ấy xem…”
Thẩm Diệu An nhanh chóng nói rõ tình huống với bác sĩ, Mạnh Tiêu Nhiên bên cjanh nghe được liền sửng sốt: “Đánh một trận lại cãi nhau một trận, cô ấy đánh một trận rồi cãi nhau một trận với ai, còn cãi đến độ hộc máu khoa trương như vậy sao…… Lại nói nữa vừa rồi tôi hình như thấy một chiếc xe lạ lái ra khỏi cửa nhà cậu a……”
Thẩm Diệu An không rảnh giải đáp nghi vấn nghi hoặc của hắn, nôn nóng mà chờ bác sĩ chẩn bệnh.
Bác sĩ lấy ra ống nghe bệnh, nhanh chóng nhìn Hạ Úc Huân một cái, cuối cùng mày nhíu chặt mà lắc lắc đầu nói: “Tình huống cô gái này rất nguy cấp, hơn nữa rất phức tạp, tôi xử lý không được, vẫn là nhanh chóng đưa đến bệnh viện đi!”
“Nghiêm trọng như vậy?” Thẩm Diệu An nóng nảy.
Mạnh Tiêu Nhiên cũng nhăn mày lại, nói: “Như vậy, nhanh chóng đem cô ấy đưa đến bệnh viện Nhân Ái đi, Nhân Ái là bệnh viện tư nhân, chuyện cá nhân tương đối bảo đảm, bên trong tôi có quen biết vài người, có thể nhờ đưa cô ấy vào bằng cửa sau!”
“Cậu không nói sớm!”
“Là cậu bảo tôi kêu bác sĩ tới nhà cậu mà!”
……
Ước chừng hai mươi phút sau.
Thẩm Diệu An cùng Mạnh Tiêu Nhiên rốt cuộc đem người đưa đến bệnh viện.
Ngoài cửa phòng cấp cứu.
Thẩm Diệu An nôn nóng mà dạo bước qua lại.
Mạnh Tiêu Nhiên nhắc nhở nói: “Loại tình huống này cậu vẫn là nên nhanh chóng thong báo cho người nhà cô ấy qua đây một chuyến thì tốt hơn!”
Thẩm Diệu An cũng cảm thấy có đạo lý, ngay sau đó lại khó xử nói: “Nhưng tôi không có số điện thoại người nhà cô ấy……”
Mạnh Tiêu Nhiên dùng ánh mắt nhìn trẻ đần độn nhìn hắn một cái, nói: “Gọi cho Nghiêm Tử Hoa không phải được rồi à!”
Nói xong cũng không trông cậy vào hắn, trực tiếp tự mình gọi cho Nghiêm Tử Hoa.