Nhưng, nếu không nói Nghiêm Tử Hoa ở đây, cô lại sợ anh sẽ lấy lý do không yên tâm cô một mình mà trực tiếp qua.
“Cái kia, Nghiêm Phó tổng cũng ở đây, sẽ không có việc gì.” Cuối cùng, Hạ Úc Huân vẫn lựa chọn nói thật.
Quả nhiên, Lãnh Tư Thần vừa nghe lời này lập tức trầm mặc vài giây, sau một lúc lâu mới lạnh lùng mở miệng nói: “Trước mười hai giờ phải về đến nhà, sau khi về đến nhà gửi tin nhắn cho anh.”
“Được được được, biết rồi, trước 12 giờ tôi nhất định sẽ về nhà!” Hạ Úc Huân liên tục cam đoan, không ngừng ra vẻ đáng thương, tên kia cuối cùng mới buông tha cô.
Ai, cũng may những ngày tháng như vậy ngày mai sẽ kết thúc, bằng không cô thật sự sắp bực tức đến nội thương!
Hạ Úc Huân mới vừa đem điện thoại cất vào, quay đầu liền đối diện với đôi mắt tràn đầy hứng thú, không phải Vương Ngọc thì là ai.
“Em gái, tình nhân nhỏ của em sao?” Vương Ngọc hiển nhiên nghe được nội dung trò chuyện của cô, đôi mắt ái muội mà nhìn cô.
“Ách, không phải……” Hạ Úc Huân mặt đầy xấu hổ, vội vàng phủ nhận.
“Đó chính là đối tượng em đi xem mắt à? Khoảng thời gian trước nghe nói em đang xem mắt, đây là có tình ý rồi hả?” Vương Ngọc chống đầu ánh mắt lấp lánh mà nhìn chằm chằm cô.
Xem ra nhiều chuyền là thiên tính của mỗi người đàn bà!
“Ách, cũng không phải, là con trai em!” Không có biện pháp, Hạ Úc Huân đành phải đem con trai bảo bối ra chống đỡ.
Vương Ngọc nghe vậy sắc mặt lập tức nhu hòa vài phần, hỏi: “Phải không? Thì ra em thực sự có con trai, bao lớn rồi?”
“Bốn tuổi.” Vì không cho người hoài nghi về Lãnh Tư Thần, cô hầu như đều nói với người ngoài nhỏ hơn một tuổi với tuổi thật của Tiểu Bạch.
Vương Ngọc chống cằm, con ngươi lộ ra một tia ôn nhu của người làm mẹ, đáp: “Nhỏ như vậy đã biết quan tâm mẹ, thật ngoan ngoãn!”
Hạ Úc Huân cười cười:“Đúng vậy, không nói dối chị chứ, em không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ con trai em tức giận, cậu nhóc quản em rất nghiêm! Không cho em uống nhiều rượu, không được về nhà quá muộn, không được thức đêm!”
Hạ Úc Huân nói những lời này đều là thật, một chút đều không khoa trương.
Vương Ngọc nghe vậy ánh mắt hâm mộ mà nhìn cô: “Ai, thật hâm mộ em có đứa con trai tri kỷ như vậy, hai đứa nhà chị chỉ biết nghịch ngợm gây sự gây hoạ cho ta thôi!”
“Vương tổng sao lại nói vậy, ngài hiện tại sự nghiệp thành công, con cái song toàn, ông xã lại nghe lời, có thể nói là nhân sinh doanh gia a! Có người phụ nữ nào không hâm mộ chị chứ?” Hạ Úc Huân khen tặng nói.
“A, hâm mộ? Em không biết trước kia chị như thế nào chịu đựng sao!” Vương Ngọc cười lạnh một tiếng, đem rượu trong ly uống một hơi cạn sạch.
Vương Ngọc nói đại khái chuyện Diệp Nhược Tích và Lâm Tuyết, Hạ Úc Huân suy đoán……
“Chị nói cho em biết, đàn ông không một thứ tốt! Năm đó lão nương mười tám tuổi một độ tuổi đẹp nhất gả cho hắn, khoảng thời gian đẹp đẽ nhất tất cả đều cho hắn, không chỉ có như thế, còn cho hắn tiền, cho hắn thế, để hắn không phải phấn đấu ba mươi năm so với những người đàn ông khác! Lão nương đối với hắn đào tim đào phổi như vậy, nhưng hắn thì sao, là như thế nào đối với ta? Cư nhiên ở bên ngoài cùng tiểu minh tinh tép riu ngoại tình, còn mang thai, chạy về nói cái gì với ta? Đứa bé sinh thì cũng đã sinh, hoặc là liền đón về mà nuôi đi! Lại nói dù sao ta cũng không sinh con được, không bằng coi như con gái ruột mà nuôi dưỡng…… Ta phi……”
A, quả nhiên là nói sự kiện kia……
Vương Ngọc đại khái là uống nhiều quá, càng nói càng kích động: “Tên khốn nạn kia, cư nhiên bảo ta đem con hoang của một con hát xem như con ruột, tương lai có phải lại muốn bảo cô ta sinh con trai rồi để ta xem như con trai ruột hay không? Sau đó để loại con hoang này kế thừa gia sản Vương gia? Bảo hắn đầu to nằm mộng đi thôi!”