Rốt cuộc!
Rốt cuộc ngày mai chính là ngày ký hợp đồng!
Chịu đựng khổ ải đêm nay nữa liền đến đích!
Hạ Úc Huân quả thực kích động đến sắp khóc ra!
Cô nhìn một chút hành trình hôm nay, cũng may cũng may, ban ngày không có chuyện gì đều ở công ty, buổi tối chỉ có một cuộc gặp mặt với lão tổng tập đoàn giải trí SY, sau khi xong liền có thể về nhà.
Buổi tối 8 giờ, quán bar Caesar phòng bao VIP.
Không hổ là lão tổng SY, vòng nhân mạch đều là hạng nhất giới thượng lưu, phòng bao tất cả đều là trùm kinh doanh giới thương nghiệp, cho dù trong khoảng thời gian này Hạ Úc Huân đã quen với trường hợp như vậy, vẫn là khó tránh khỏi có chút hoa cả mắt.
Phòng bao tổng cộng mười mấy người, them cô nữa là có bốn lão tổng là phụ nữ, mà cô là người trẻ tuổi nhất trong đó.
Trong ba nữ lão tổng kia có một người thân phận thật ra có chút đặc biệt, cư nhiên là tổng tài chấp hành tập đoàn Vương thị - Vương Ngọc.
Vì cái gì nói đặc biệt a?
Chồng của Vương Ngọc này tên Lâm Phong, Lâm Phong là ai? Lâm Phong là ba của Lâm Tuyết.
Năm đó Vương Ngọc gả cho Lâm Phong gần bảy năm, Lâm Phong ở bên ngoài quan hệ với Diệp Nhược Tích hơn nữa sinh hạ một đứa con riêng là Lâm Tuyết, Vương Ngọc sấm rền gió cuốn không chịu cho Lâm Tuyết đứa con riêng này vào nhà, sau một hồi đại náo, Lâm Phong thỏa hiệp, đoạn tuyệt quan hệ với mẹ con Diệp Nhược Tích, thẳng đến khi Lâm Tuyết cùng Lãnh Tư Thần thông đồng, vì Vương thị muốn tranh thủ vài dự án lớn, Vương Ngọc mới phá lệ cho Lâm Phong thừa nhận cô.
Sau đả kích năm đó, Vương Ngọc cũng không phải chưa gượng dậy nổi, sinh một đôi long phượng thai, chồng cũng nghe lời bà ta hơn, việc làm ăn cũng càng làm càng lớn, xem như hết khổ rồi.
Hiện tại Vương Ngọc ngồi ở cách cô không xa, trung gian chỉ cách một mình Nghiêm Tử Hoa.
Lòng hiếu kỳ ai cũng đều có, Hạ Úc Huân nhịn không được đánh giá người phụ nữ truyền kỳ này một cái.
Vương Ngọc năm đó mười tám tuổi liền cùng Lâm Phong ở nước ngoài lãnh chứng, hai mươi sáu tuổi sinh con, hiện tại hẳn là mới hơn bốn mươi tuổi.
Nhìn ra được bà rất biết chăm sóc nhan sắc, năm tháng hoàn toàn không lưu lại quá nhiều vết tích trên khuôn mặt bà, làn da vẫn vô cùng mịn màng, ăn mặc một thân váy ren, ngực phồng lên đủ để khiến mỗi người đàn ông nhìn bằng ánh mắt thèm thuồng, so với những cô gái trẻ tuổi, Vương Ngọc như một ly rượu ngon lâu năm, thật sự là thướt tha thùy mị……
Hạ Úc Huân đang cảm thán, nhìn đột nhiên cảm thấy không đúng chỗ nào đó……
Tập trung nhìn vào, a trời ạ, tay Vương Ngọc này…… Tay đặt ở chỗ nào vậy chứ?
Cô cư nhiên trong lúc vô ý nhìn thấy móng tay sơn màu mận chín của Vương Ngọc đặt trên đùi Nghiêm mụ mụ nhà cô, hơn nữa còn đang ái muội tiếp tục hướng bên trong anh mà xoa vòng!
Cô ngẩng đầu vừa thấy Nghiêm Tử Hoa, được rồi, người này hoàn toàn là mặt không cảm xúc, giống như là cái gì đều không có xảy ra, chỉ có sống lưng tựa hồ có chút cứng đờ.
Hạ Úc Huân bất đắc dĩ mà xoa xoa trán, thật là hết chỗ nói nổi rồi, Nghiêm Tử Hoa rõ ràng là bởi vì lo lắng trường hợp như vậy cô sẽ chịu thiệt cho nên mới cùng cô tới, hiện tại tốt rồi, cô không chịu thiệt, mà thật ra chính anh bị người ta ăn đậu hủ……
Thấy anh ngụy trang tốt như vậy, vẻ mặt bình tĩnh như vậy, chẳng lẽ anh thường xuyên gặp phải chuyện như vậy sao?
Đáng chết, Nam Cung Lâm sẽ không bảo anh làm chuyện gì vớ vẩn đó chứ?
A, không đúng, có lần cùng Nam Cung Lâm trò chuyện, tên kia thần bí cùng cô nói Nghiêm Tử Hoa vẫn là xử khụ khụ khụ……
Nghĩ đến đây, Hạ Úc Huân nhanh chóng rút lại suy nghĩ như đi vào cõi thần tiên ra ngoài trời, lúc này lại nhìn xuống, tay Vương Ngọc đã dán ở dây lưng Nghiêm Tử Hoa, bắt đầu giống như xà lẻn vào bên trong quần tây anh.
Trời……
Quả thực không nhìn thấy!