“Về sau không được gặp Thẩm Diệu An, có nghe hay không?”
Lãnh Tư Thần đột nhiên thay đổi đề tài, Hạ Úc Huân sửng sốt nửa giây mới phản ứng lại.
Cùng ở trong một vòng tròn, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, sao có thể về sau đều không gặp!
Hạ Úc Huân lúc này có kinh nghiệm, hạ quyết tâm không cùng anh nhiều lời, trực tiếp đem ghế dựa nâng trở về, sau đó quay đầu nhìn ngoài cửa sổ không để ý đến anh nữa.
“Vì cái gì không nói lời nào?” Lãnh Tư Thần thần sắc không vui,
“Tôi mệt, không có sức lực nói chuyện được chưa!”
Hạ Úc Huân vốn tưởng rằng lời nói có lệ này của mình Lãnh Tư Thần sẽ tức điên, không nghĩ tới anh nghe xong lại không phát hỏa, yên phận mà lái xe.
Hạ Úc Huân nhẹ nhàng thở ra, dựa vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.
Xe vững vàng chạy, sau một lúc lâu, bên tai truyền đến thanh âm Lãnh Tư Thần nhỏ giọng nỉ non: “Em 5 năm qua có phải hay không sau khi đổi nghề ít rèn luyện? Tố chất thân thể không tốt như trước kia……”
Hạ Úc Huân: “……”
Cô cuối cùng biết cái gì gọi là miệng chó phun không ra ngà voi, trong miệng tên này liền không một câu lời hay, cô hẳn là nên bịt lỗ tai lại.
Nơi Lãnh Tư Thần mang cô đến là vân gian thủy trang.
Cũng may không phải chung cư Cẩm Uyển, chỗ kia sẽ làm cô nhớ lại quá nhiều hồi ức thảm thiết, cô thật sự không muốn quay lại đó.
Hạ Úc Huân vốn dĩ muốn hỏi vì cái gì nói đó của anh có quần áo phụ nữ, kết quả, Lãnh Tư Thần mang cô tới phòng quần áo trên lầu ba, vừa đẩy cửa đi vào liền thấy, phòng quần áo này so với toàn bộ diện tích nhà cô ở hạnh hoa thôn còn lớn hơn, tràn đầy một phòng quần áo mũ giày phối hợp với vòng cổ trang sức……
Tất cả đều là của nữ.
Lãnh Tư Thần dựa nghiêng ở cửa, một bộ tổng tài bá đạo tùy tiện chọn.
Hạ Úc Huân khóe miệng khẽ nhếch đi đến trước một loạt quần áo, tiện tay lấy vài món sau đó phát hiện…… Tất cả đều là số đo của cô……
“Giày cũng đổi đôi khác đi.” Lãnh Tư Thần nói.
Hạ Úc Huân lại nhìn giày, cũng đều là số đo của cô……
Thậm chí ngay cả quần lót cùng áo ngực cũng có, đương nhiên, vẫn là số đo của cô……
Hạ Úc Huân đè nén cảm xúc hỗn loạn trong đầu, nói: “Anh đi ra ngoài, tôi thay quần áo.”
“Muốn tắm rửa một chút hay không?” Lãnh Tư Thần lại hỏi.
Nói thật, việc hiện tại cô muốn làm nhất chính là tắm rửa.
Nhưng……
“Thôi, tôi về rồi tắm rửa, anh đi ra ngoài đi, tôi thay quần áo.”
“Đêm nay ở lại đây ngủ đi.” Lãnh Tư Thần nói một câu.
“Anh cảm thấy có thể sao?” Cô sẽ ngu ngốc đến mức đem mình hướng vào hang sói sao?
“Đêm nay tuy rằng không thoải mái như thế nào, bất quá, anh cam đoan sẽ không động vào em, em có thể an tâm nghỉ ngơi.” Lãnh Tư Thần săn sóc nói.
Hạ Úc Huân: “……”
Cô đều bị giày vò thành như vậy, anh còn chưa thoải mái, anh còn muốn như thế nào nữa chứ?
Hạ Úc Huân trực tiếp đem người đẩy ra ngoài, sau đó nhanh chóng tìm một bộ quần áo thay, sau đó đẩy cửa ra, một bước đều không ngừng đi ra ngoài.
“Tôi về, quần áo hôm nào sẽ trả lại anh.”
“Anh đưa em về.”
“Không cần.”
“Nơi này gọi xe không được đâu.” Lãnh Tư Thần theo sát sau đó.
“Đừng đi theo tôi, tôi chạy về được chưa?”
“Tuy rằng nói em xác thật cần tăng cường rèn luyện, nhưng đêm nay thì thôi, em có thể bắt đầu từ ngày mai.” Lãnh Tư Thần nói.
Hạ Úc Huân xoay đầu, một bộ sắp suy sụp, nói: “Lãnh Tư Thần, anh có phải muốn tôi tức chết hay không hả……”
“Phốc……”
“Anh…… Anh còn cười!”
Lãnh Tư Thần run rẩy hai vai, cười càng lúc càng vui sướng.
Hạ Úc Huân không vui, đột nhiên nhìn có chút ngẩn ra, nói thật, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Lãnh Tư Thần như thế……
Tươi cười tự nhiên, thật lòng, vui sướng như thế……