Ba giây?
Ba giây!
Ha ha...
Nguyễn Manh Manh thật muốn trả lời một câu, đó đúng là thời gian thật dài nha.
Nhưng hiển nhiên, cô không dám.
Lệ Quân Ngự nhìn ra trong lòng cô đang nhổ nước bọt, lạnh nhạt sửa lại: "Đừng nói là ba giây, một giây... Không, nửa giây cũng không được. Vì vậy, những video kia vừa phát lên mạng, anh cũng cho người xóa hết rồi. Anh sẽ không để cho hình ảnh có người đàn ông khác chạm vào em, lan truyền trên mạng."
Nguyễn Manh Manh: "..."
Hay, hay lắm.
Cô còn có thể nói cái gì đây?
Loading...
Chỉ có thể nói bạo quân đại nhân có tiền tùy hứng, uy vũ thô bạo.
Khó trách, Cố Huyễn có thể như vậy nhanh liền thoát than khỏi bê bối sáng hôm đó.
Thì ra không phải bộ phận quan hệ công chúng của Cố thị có tác dụng, mà là Lệ Quân Ngự trong vô hình, giúp Cố Huyễn thoát khỏi khó khăn.
Nói như vậy, tin tức Diệp Phong bị cô đánh được đè xuống từ trên internet, có phải là cũng là tác phẩm của Lệ Quân Ngự?
Bởi vì cô đánh Diệp Phong một cái kia, giống như là, bị Diệp Phong 'Chạm' đến tay cô.
Ừm, không sai, nhất định là như vậy.
Việc này rất phù hợp với tư duy của bình giấm bạo quân nhà cô.
Nếu có cuộc thi ghen, cô nhất định phải trao giải bình giấm vô địch vũ trụ cho người đàn ông có khuôn mặt lạnh lẽo, khí áp trầm thấp trước mắt này.
"Vì vậy em nói, anh nên trừng phạt em thế nào, hả?" Người đàn ông thăm thẳm liếc cô, đậm đặc đến không hòa tan nổi u oán và dục vọng như có như không cất giấu sâu sắc trong con ngươi.
Trái tim nhỏ rầm rầm của Nguyễn Manh Manh, đột nhiên chìm xuống.
Theo bản năng liền kéo cổ áo, luôn cảm thấy một khắc sau, người đàn ông đè lên cô, sẽ đột nhiên biến thành dã thú hung mãnh.
Đúng lúc này, điện thoại di động trong túi, đột nhiên reo lên.
Tiếng chuông du dương, là âm nhạc thuộc về riêng người kia.
Mắt hạnh đẹp đẽ của Nguyễn Manh Manh bỗng nhiên dừng lại, tiếp theo bỗng nhiên mở to.
Cô liều mạng, lập tức luống cuống tay chân đẩy Lệ Quân Ngự đến gần trên người mình ra.
Sau đó ngồi dậy, tìm kiếm điện thoại di động.
Mới vừa rồi Lệ Quân Ngự còn ôm mèo con ở trong lòng, đang chờ 'Trừng phạt'.
Đảo mắt, lại bị điện thoại 'Không có mắt' này, quấy rầy chuyện tốt.
Bạo quân đại nhân rất bất mãn, cực kỳ bất mãn.
ánh mắt thâm trầm không chút di chuyển nhìn chằm chằm mèo con anh nhà, trong ánh mắt sâu nặng kia, giống như có thể ăn thịt người (mèo).
"Alo..." Nguyễn Manh Manh lại hồn nhiên không hay biết ánh mắt thâm lạnh của bạo quân.
Cô nhanh chóng tiếp điện thoại di động, đáp một tiếng, liền không dám đáp nữa.
Chỉ là nín thở nghe tiếng trong điện thoại đối diện, muốn xác định người gọi đến, có phải là người mình nghĩ hay không.
"Manh Manh... Aiz, quá tốt rồi, con nghe điện thoại! Ba ba thật sợ con không tiếp, may quá may quá... Con không có từ chối ba ba..."
Giọng của Nguyễn Triệu Thiên, từ đầu bên kia điện thoại truyền đến.
Nghe được tiếng nói quen thuộc của ông, Nguyễn Manh Manh cầm điện thoại di động, xoang mũi tức thì chua xót.
"Manh Manh, ba ba nhìn thấy internet đồn đại. Những người kia bịa đặt nói xấu con, ba ba đã mời luật sư tìm chứng cứ thật, bất cứ lúc nào cũng có thể kiện những người nói xấu con kia. Một mình con ở bên ngoài, ba ba thực sự rất lo lắng... Ba ba sai rồi, ba ba xin lỗi con, con đừng giận hờn ba ba... Con về đây trước có được không?"
"..."
Lời Nguyễn Triệu Thiên nói, làm Nguyễn Manh Manh ngạc nhiên.
Cô căn bản không nghĩ tới, ba cô sẽ gọi điện thoại cho cô.
Từ sau lần huyên náo tan rã trong không vui trên tiệc mừng thọ của mẹ Tần Phương kia, cô liền quyết định không để ý tới Nguyễn Triệu Thiên nữa.
Nhưng qua lâu như vậy... Ở ngay lúc cô cho rằng, ba cô đã sớm không cần cô, không nhớ rõ cô.
Thì tiếng chuông đặc biệt thuộc về Nguyễn Triệu Thiên lại vang lên.
Nguyễn Manh Manh không chỉ không cốt khí chấp nhận, thậm chí còn mơ hồ có chút cảm động.
Đầu bên kia điện thoại, không nghe giọng Nguyễn Manh Manh, Nguyễn Triệu Thiên còn đang nóng nảy căn dặn.
"Còn có Manh Manh... Con tuyệt đối không được nhẹ dạ, đừng nghe vài câu lời chót lưỡi đầu môi của Cố Huyễn liền tin lời nó nói. Video kia của con vừa phát ra ngoài, ba ba liền nhìn thấy. Con là đối tượng quan tâm đặc biệt của ba ba, con không để ý tới cuộc sống của ba ba, ba ba vẫn quan tâm nhất cử nhất động của con. Lúc đó ba ba đã muốn gọi điện thoại cho con, nhưng nghĩ đến con còn ở trên lớp, lại không dám quấy rầy."
"Quên đi không nói chuyện của ba, nói chuyện Cố Huyễn. Người Cố Huyễn này không đáng tin, không xứng với con, con tuyệt đối đừng bị nó lừa! Ba thấy trong video, nó lại còn nắm tay con có phải là..."