Nguyễn Manh Manh xuất hiện, càng thêm náo động hơn Lệ Quân Triệt vừa nãy.
Trò chơi Nông Dược này bây giờ rất thịnh hành, ở đây rất nhiều người đều chơi.
Hơn nữa dáng người Nguyễn Manh Manh thực sự là rất đẹp, như Điêu Thuyền đang xuất hiện.
Toàn trường đều là tiếng kinh hô 'Điêu Thuyền nữ thần'.
Mũ trùm màu đỏ Giáng sinh, váy đỏ Giáng Sinh, cùng với đôi vớ màu đỏ, làm nổi lên một đoạn da thịt trắng như tuyết ở bắp đùi.
Vừa ẩn chứa nét quyến rũ không cưỡng lại được, nhưng cũng không kém phần ngọt ngào, đáng yêu.
Mắt hạnh sau khi trang điểm, so với bình thường càng thêm linh động lấp lánh, nhiều hơn nét quyến rũ đáng yêu.
Khuôn mặt nhỏ bé trắng như tuyết đỏ bừng bừng, Nguyễn Manh Manh ôm hộp quà Giáng Sinh đứng ở cửa, sau khi nhìn thấy Cảnh Dịch Tranh và những người khác lập tức nở nụ cười ngọt ngào.
Loading...
Lúm đồng tiền thấp thoáng hiện lên, đầu hơi nghiêng, hai cái sừng hươu đeo trên đầu cũng nghiêng về một bên, quả thực đáng yêu đến người khác có xú động muốn ôm cô vào trong lồng ngực dày vò một trận.
Mà trên chóp của chiếc mũ màu đỏ có một cục lông màu trắng đung đưa càng tôn lên khuôn mặt nhỏ tròn trắng như tuyết của Nguyễn Manh Manh.
Rõ ràng lễ Giáng Sinh còn chưa tới, nhưng nhìn thấy cô gái đáng yêu vui tươi đứng cạnh cửa, lại làm cho người khác có loại ảo giác nhìn thấy quà giáng sinh trước mặt.
Cô như hoa tuyết xuất hiện trong đêm Giáng sinh lạnh giá.
Có thể làm ấm trái tim cô đơn nhất trong mùa đông, có thể mang lại nụ cười ấm áp nhất cho những người cô đơn.
Mắt hạnh Cảnh Dịch Tranh giống như lóe sáng, phải mất mấy giây sau mới phản ứng.
Anh tiến lên, đi tới thiếu nữ đáng yêu trước mặt, đưa tay làm động tác mời.
Cảnh đại là bạn nhảy mở màn của cô đêm nay, thấy anh lại đây, Nguyễn Manh Manh động tác tự nhiên đặt tay lên bàn tay đang đưa ra của anh.
Hai người bọn họ đi vào trung tâm hội trường, Cảnh béo còn chưa lấy lại tinh thần.
"Phụt ——" Nguyễn Manh Manh vừa thấy Lệ Quân Triệt, lại không tử tế bật cười.
"Cậu... Việt Quân Triệt... Cậu... Phụt ha ha ha..." Cô nở nụ cười, hình ảnh đáng yêu vừa nãy nhất thời bị phá hỏng.
Cảnh béo, Lệ Quân Triệt mới từ trong kinh diễm lấy lại tinh thần.
Lệ Quân Triệt dùng cây quạt trong tay che khuất mặt, hừ lạnh nói: "Cười cái gì mà cười... Nếu không tại cậu, tôi cũng sẽ không bị kéo xuống nước..."
Mặt tuy rằng xụ xuống, nhưng giọng điệu một chút cũng không mang theo ý chán ghét.
Kẹo đường như thế, nha không... Là Nguyễn Manh Manh, đáng yêu ngọt ngào như chiếc bánh gato vậy.
Con ngươi Lệ Quân Triệt trong suốt dẫn theo một tia khát vọng... Anh, anh rất muốn cắn lên khuôn mặt béo mập đáng yêu của Nguyễn Manh Manh.
Không được, lại thèm đường...
Lệ Tam Thiếu không cách nào tiếp tục kiên trì thay anh cả giám sát chị dâu tương lai cả.
Anh nhấc lên làn váy, quay đầu liền hướng về phía đang để rất nhiều loại bánh ngọt tinh xảo thưởng thức.
Thiếu niên đẹp trai nghĩ, dù sao ngày hôm nay anh mặc đồ công chúa thời Trung Cổ, ở ngay trước mặt bạn học ăn hai miếng bánh gatô cũng không sao đi.
Đầu kia, Lệ Quân Triệt mới vừa đi, Cảnh Dịch Tranh đang cùng Nguyễn Manh Manh khiêu vũ.
Theo truyền thống, sau khi màn khiêu vũ mở màn của hội trưởng hội học sinh kết thúc, thì bữa tiệc sẽ chính thức bắt đầu.
Nhưng Nguyễn Manh Manh nghĩ đến lời nói ngày hôm qua của Cảnh Dịch Tranh, mặc dù biết anh Cảnh là vì muốn tốt cho mình, nhưng thông báo cái gì, cô thật sự không chịu nổi.
Trong lòng có chút rối rắm, Nguyễn Manh Manh theo bản năng nghĩ tìm Mộ Cảnh Hành giải vây.
Nhưng quét một vòng, không nhìn thấy Mộ Cảnh Hành đâu.
Cô vội vã mượn cớ kéo dài thời gian: "Chờ đã, Mộ công tử bột còn chưa tới đây..."
Lúc trước Mộ Cảnh Hành luôn rêu rao muốn hóa trang 'Lý Bạch' có giá trị nhan sắc cao nhất trong Nông Dược.
Vì sao lúc mấu chốt lại không thấy bóng dáng đâu.
Diệp Hàn Đình: "Cô chủ đáng yêu, các người đi khiêu vũ đi, không cần chờ cậu ấy. Nhà cậu ấy ngày hôm nay có chút việc, đến không được."
Nguyễn Manh Manh cảm thấy kỳ quái, đêm Halloween mà Mộ công tử bột còn có việc?
Vì sao không nghe cậu ấy nói gì.
Đáng tiếc, lại không tìm được lý do kéo dài.
Trong hội trường, DJ đã chuyển từ rock and roll thành giai điệu du dương.
Cảnh Dịch Tranh lần thứ hai đưa tay, với trước mắt thiếu nữ đáng yêu lại đang ngây ngốc nói: " Điêu Thuyền tiểu thư xinh đẹp, tôi có thể mời cô nhảy một khúc không?"