Căn phòng tối đen, ánh đèn chớp động ở một góc.
Mà bên cạnh ghế sô pha có một vật thể màu đen bất minh đang loi nhoi cử động.
Không khí rất quỷ dị.
— chẳng lẽ
— chẳng lẽ
— chẳng lẽ, biệt thự này có ma?!
Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, Âu Dương Nam đi vào tiện tay bật đèn ngủ.
Tề Lạc ngồi chồm hổm bên cạnh ghế sô pha, trong góc là đồng chí Tiểu mạch — vẻ mặt rất thỏa thích.
“Các ngươi đang làm gì vậy?”
“Không có” “Meo meo”
Một người một mèo không hẹn mà cùng trả lời.
Vẫn thấy bọn họ quái dị nhưng lại không biết là gì…
“Tao đi tắm, chút nữa thì cho mày ăn!” – nói với Tiểu Mạch.
“Nè, không được nhìn trộm đó!” – nói với Tề Lạc.
Âu Dương Nam lấy một bộ áo ngủ rồi lập tức đi vào phòng tắm.
Trong phòng một lớn một nhỏ lại tiếp tục.
Ngươi chạy
~Ta đuổi theo!
Ngươi chui
~Ta bò!
Hôm nay Tề Lạc thề nhất định phải bắt cho bằng được đồng chí Tiểu Mạch.
–o(>_