Nam yêu nữ, vạn phần bình thường. Nam thương nam, điều này có thể. Vậy nữ và nữ, như vậy thì đã làm sao? Tình yêu không bao giờ có chuyện phân biệt bất cứ điều gì. Không cần biết đối phương là ai, không cần biết tương lai sẽ ra sao, mọi thứ, mọi việc, hãy để thời gian làm thước đo duy nhất. Một năm, mười năm hay là một đời, hãy để cho nhịp đập của chính trái tim chúng ta cảm nhận.
Nàng và nàng ta, chẳng biết trời xui đất khiến như thế nào lại để cho hai người gặp nhau. Giống như đây vốn là sự thật đã được dự liệu từ trước, không có gì có thể ngăn cản được, không gì có thể khiến cho tình cảm trong lòng hai người họ càng ngày càng bùng cháy dữ dội.
Hoa rồi nhỏ bé đến đâu cũng sẽ nở. Người cho dù non nớt đến đâu rồi cũng phải trưởng thành. Gia say cảnh, người say tình. Hoa e thẹn, người nhớ nhung. Nàng và nàng ta, nếu không có duyên sẽ chẳng thể nào ở chung một chỗ. Chỉ vì yêu thương mà hai người tìm đến nhau. Dẫu biết nàng ta là xã hội đen, nàng vẫn bất chấp yêu, theo từng hơi thở của nàng ta mà cảm nhận nhịp đập dữ dội nơi trái tim. Hai người, liệu cuối cùng có về chung trong một tổ ấm?
Bình luận truyện