Edit:?
Beta: Phong Vũ
Dưới sự che chở của Trình Hiểu Quân, Trần Hiểu Quân trải qua đời học sinh cấp 2 so với bạn bè đồng lứa có phần nhàn nhã hơn nhiều, khi hai người ở chung một chỗ nếu tâm tình Trần Hiểu Quân tốt thì quyền cước nước miếng thay nhau ra trận (ý chỉ mắng người như nghóe), tâm tình không tốt thì sẽ xem người như không khí. Cuộc sống của Trần Hiểu Quân mà nói là thăng trầm tuy nhiên cũng hạnh phúc vô cùng. Chơi bời gần 3 năm, Trần Hiểu Quân muốn học tiếp thì phải lên cấp.
Thi hết cấp đối với học sinh đi học là một cuộc thi tuyệt đối quan trọng. Lần này bố của Trần Hiểu Quân không ra tối hậu thư gì, chẳng qua là một tháng trước kì thi hết cấp, liền bình tĩnh nói ra yêu cầu của ông – xếp hạng cao trên nửa.
Lòng ba Trần muốn con gái có thể thi đạt thành tích tốt nhưng mỗi khi nói chuyện học hành, con gái liền lảng đi hoặc chạy xuống lầu, nói dối là đi học. Con gái của mình chẳng lẽ mình không hiểu, lúc nào cũng tùy hứng bá đạo không chịu nói lý lẽ cũng chỉ có thằng bé Hiểu Quân trầm hiền kia là chịu được nó. Ép con gái là ép Hiểu Quân, Hiểu Quân rất có trách nhiệm, chắc chắn sẽ cố hết sức kèm cặp Quân Quân. Như vậy không chỉ làm khó Quân Quân mà còn là làm khó Hiểu Quân.
Ba năm qua, Quân Quân ở nhà Tần Uyển Linh học tập thế nào ông cũng biết chút ít, lúc trước ông muốn dạy Quân Quân học, không cho phép con gái lơ là học tập nhưng phê bình nhiều lần mà Quân Quân lại trút cả sang Hiểu Quân, ngược lại Hiểu Quân ở giữa lại càng học hành vất vả hơn. Cũng may Hiểu Quân không để Quân Quân mãi vô kỷ cương, ba năm nay thằng bé cũng tận tình đảm bảo thành tích của Quân Quân không giảm sút, hơn nữa Quân Quân cũng trở nên bớt hiếu động hơn hồi nhỏ nên ông mới mắt nhắm mắt mở mà cho qua. Thôi không sao, chỉ cần Quân Quân học tập không quá tệ, sau này không nên yêu cầu con bé quá cao.
Bố Trần không lo lắng cho con gái vì cuộc thi nhưng đã đi thi thì không thể được chăng hay chớ. Trần Hiểu Quân đang bị môn số học làm cho phiền não, từ trước tới nay đi học vấn đề này đối với Lương Âm mà nói là quá dễ dàng, quá dễ dàng cũng có nghĩa Lương Âm rất có thể không thể tiếp tục cùng cô làm bạn học, không thể trở thành bạn học tức là mười mấy năm cuối cùng cũng phải tách ra… Vì vấn đề này khiến cô rối rắm liệu có nên liều mạng thi tốt ít nhất một lần.
Lương Âm thì đơn giản rồi, thành tích của cô vốn đã tốt huống hồ cứ rảnh lúc nào là lên trường luyện thi lúc đó, muốn vào trường cấp 3 tốt thì chỉ cần bình thường mà phát huy thôi.
Về phần Trình Hiểu Quân, cậu vắt óc suy nghĩ xem rốt cuộc nên làm thế nào, thành tích không là vấn đề, vấn đề là Quân Quân, thành tích của Quân Quân cùng của cậu cách quá xa, muốn lên cùng trường cấp 3 rất khó khăn, rốt cuộc là học trường nào mới có thể cùng Quân Quân nhập học đây? Suy nghĩ thật lâu cuối cùng cậu quyết định vẹn đẹp đôi đường, chẳng phải vẫn có câu “chuyện khó hóa dễ” sao, Quân Quân nếu không thi tốt thì bất kể thế nào vẫn có thể cùng cô học một chỗ. Quyết định xong Trình Hiểu Quân cứ tiếp tục cuộc sống học tập trước đây, nhưng không ngờ Quân Quân lại có tác nhân thúc đẩy lớn.
Thứ sáu, tan học, Lương Âm đi luyện thi ở trường, chỉ còn lại Trần Hiểu Quân và Trình Hiểu Quân cùng nhau về nhà.
“Quỷ đáng ghét, Chủ Nhật này tới nhà dạy tôi học!” Giọng điệu hoàn toàn là ra lệnh
“Ừ! Hả?” Trình Hiểu Quân kịp phản ứng, kinh ngạc hỏi: “Dạy cậu học?” Quân Quân ba năm nay không giống như hồi lớp 6 mỗi ngày kiên trì theo kế hoạch học tập của cậu, đại khái mỗi tuần chỉ kiên trì được ba bốn ngày, cũng chưa từng có ý học vào Chủ nhật, tại sao lại đột nhiên kêu cậu kèm học cơ chứ.
“Đúng đấy dạy tôi học, sao hỏi nhiều như vậy!” Trần Hiểu Quân chắc chắn sẽ không giải thích cho Quỷ đáng ghét tại sao lại lâm vào tình trạng nước đến chân mới nhảy.
“Ờ!” Trình Hiểu Quân cũng biết không thể hỏi ra nguyên nhân, bất kể nguyên nhân là gì đi chăng nữa thì việc Quân Quân chủ động tìm mình đề nghị học tập cũng thật tốt. “Vậy chúng ta có phải giống như trước đây, nhưng tiền phải hơn trước kia chút ít chứ, được không?” Giọng nói vẫn còn có chút không chắc chắn.
Trần Hiểu Quân nghĩ một lát gật đầu đồng ý, muốn thu được ắt phải giao ra, đạo lý này cô đã sớm hiểu.
Việc học kèm thuận lợi vượt quá tưởng tượng của Trình Hiểu Quân, lần này dường như Quân Quân cuối cùng cũng đánh cược ở thái độ học tập, lần đầu tiên biến thành học sinh cực kỳ ngoan ngoãn. Trình Hiểu Quân bảo Quân Quân làm cái gì thì cô làm cái đó, muốn Quân Quân thế nào thì cô thế nấy. Thật ra thì, thành tích của Trần Hiểu Quân nhờ Trình Hiểu Quân 3 năm tỉ mỉ duy trì muốn thi đậu cấp 3 cũng không phải rất khó khăn, nhưng mà muốn thi tốt kì thi kia không phải dễ dàng, dù sao không thể giống cấp 2 nói sao là được thế. Trình Hiểu Quân chẳng qua chỉ muốn Quân Quân có thể thi khá hơn một chút, cậu vẫn chọn dùng phương châm học bổ túc lần trước, nhằm những chỗ thiếu sót của Quân Quân mà tranh thủ bổ túc trong khoảng thời gian ngắn để nâng cao điểm thi. Mọi người ai cũng thấy rõ sự chăm chỉ của Trần Hiểu Quân nên một tháng này đều không quấy rầy cô dụng tâm học tập. Cảnh tượng Trần Hiều Quân học tập đối với bọn họ mà nói chỉ có thể dùng 2 chữ khái quát – vui mừng.
Đến kỳ thi, ba Trần nói lời thấm thía: “Quân Quân, tháng này con cũng biết học tập, ba nhìn thật hài lòng, bất kể thi thế nào cố hết sức là được rồi”.
Tần Uyển Linh ôn nhu cười nói: “Cùng Hiểu Quân cố gắng lâu như vậy, thi sẽ tốt thôi”.
Cùng Trần Hiểu Quân ở trường thi, Lương Âm cảm thán: “Bình thường không cố gắng, một khi cố gắng thật đúng là làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa, cậu cũng tiến bộ rất nhiều rồi, tiếp tục cố gắng!”
“Quân Quân!” Trình Hiểu Quân cuối cùng mới nói, “Không cần run, cố gắng như bình thường là được rồi.”
Trần Hiểu Quân trong hoàn cảnh được mọi người sủng ái bỗng trở thành một người may mắn.
Trải qua hai ngày rưỡi thi nóng bức, học sinh được giải phóng 3 ngày trước khi có kết quả, khác với tốt nghiệp cấp 2, kết quả kì thi này có rất nhanh, không tới một tuần mọi người có thể biết điểm. Trình Hiểu Quân cùng Xà Âm không ngoài mong muốn đều thi tốt vô cùng, có thể thuận lợi tiến vào trường cấp 3 trọng điểm, nhưng điều khiến mọi người phải rớt kính chính là Trần Hiểu Quân thi đạt 570 điểm! Điểm số này nằm ngoài dự đoán của mọi người, mỗi người lại có một ý kiến khác nhau về nguyên nhân sự việc, ngay cả người bên cạnh Trần Hiểu Quân còn không rõ huống chi là những người khác.
Lương Âm khi biết kết quả trong lòng rất vui nhưng đồng thời cũng có chút bất bình. Nghĩ xem, lại có người không cố gắng chăm chỉ học tập mà vẫn có thể thi tốt như vậy, bất luận đối với người chăm học hay người lười học đều là một loại đả kích. Nhưng khi cô cùng nhiều bạn cùng lớp biết mấu chốt điểm cao của Trần Hiểu Quân thì bình thường trở lại. Thành tích ngữ văn của Trần Hiểu Quân trên lớp luôn tốt, điểm thi lần này là 144, một điểm số rất cao hơn nữa điểm làm văn còn đạt tuyệt đối! Không thể không nói đọc sách quả là một sở thích tốt.
Tần Uyển Linh cũng rất vui, Trần Hiểu Quân thi không tốt thì bà chỉ biết khích lệ, thi tốt như thế kia làm cho bà vui vẻ hết lòng khen ngợi. Ba Trần hài lòng đồng thời cũng lại lo lắng việc học cấp ba của con gái. Vui nhất phải là Trình Hiểu Quân rồi, từ sau khi biết kết quả thi của Trần Hiểu Quân, cậu đã dự đoán khả năng vào trường tốt của cô, chỉ là không biết liệu còn có thể cùng Trần Hiểu Quân học chung một chỗ. Không bao lâu sau vấn đề của Trình Hiểu Quân tự nhiên được giải quyết, sau 3 ngày, trường cấp 3 giỏi nhất đưa ra điểm trúng tuyển, 570 điểm! Trần Hiểu Quân một lần nữa giống như thời tiểu học, may mắn lên kịp chuyến xe cuối cùng.
Bởi vì kết quả thi tốt ngoài dự đoán, kỳ nghỉ hè dài của Trần Hiểu Quân trôi qua cũng có tư vị, không cần học cũng sẽ không bị ba đốc thúc đến mức không thể chơi đến phát điên, có tự do mà không phung phí tiêu xài tự do thì không phải là Trần Hiểu Quân. Ba Trần cũng cho cô tự do, còn cố ý mang con gái cùng Trình Hiểu Quân đi Vân Nam nửa tháng. Lúc trở về không chỉ mang theo rất nhiều quà mà còn cướp đoạt từ ba Trần một kho tiền. Trần Hiểu Quân đắc ý nghĩ, sau này ta cũng là giai cấp tiểu tư sản rồi!
Vui vẻ tự do nghỉ hè, Trần Hiểu Quân cơ hồ sắp quên bén mất chuyện lên cấp 3, cho đến ngày tựu trường mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề …