Ba Mươi Tuổi Suy Nhân

Chương 17



Mồ hôi lạnh của Quí Luân chảy xuống, cái mông này kẹp thật chặt, nam căn của hắn chỉ mới đi vào ở cái miệng trên, nơi này thật chặt là cho hắn có cảm giác rất nhanh sẽ bị cắn đứt.

Trong lòng hắn càng trở nên tàn nhẫn, không để ý tới Tô Dịch khóc muốn tắt thở, đem hai chân Tô Dịch kéo căng trong không khí thành một đường thẳng, những nếp nhăn nơi cửa động khẩu phấn hồng đang bao lấy nam căn của Quí Luân liền co rút lại, nhúc nhích giống như đang kháng cự nam căn hắn, hình ảnh sắc tình cùng Tô Dịch khóc nấc không ngừng, cuối cùng là cho lí trí nhiều năm chưa từng loạn của Quí Luân “Bựt” một tiếng đứt tung, không để ý gì nữa vọt thẳng vào cúc huyệt nóng rực.

Chính là muốn thao chết y!

Quí Luân siết lấy hai cánh mông tròn trịa, dùng sức đâm sâu, cuối cùng nam căn đỏ tía cũng toàn bộ đi vào bên trong, cảm giác ấm ám làm cho hắn thở dài. Bên ngoài cúc huyệt bởi quá căng mà nứt ra chảy máu. Quí Luân liếm liếm môi, lấy ngón tay nhéo một chút, sau nhét tay vào trong miệng Tô Dịch, hai ngón tay đùa giỡn miệng y, hạ thân cuồng dã chuyển động.

“A! A!” Tô Dịch khóc không thấy được gì, Quí Luân mỗi lần đâm vào, thân thể của y sẽ bị đụng ra sau một cái, đầu lưỡi bị nắm lấy, trừ khóc ra, ngay cả cầu xin tha thứ cũng chẳng thể nói được thành lời.

Thắt lưng Tô Dịch vô phương chống lại được sự tấn công mãnh liệt của Quí Luân, liên tiếp bại lui, hơn nữa cơ thể dính nước, Quí Luân có chút không giữ lại được. Nam căn không ngừng tuột ra ngoài. Hắn “gừ” một tiếng, mặc kệ vẫn còn đang trong tư thế dính vào nhau, đem Tô Dịch lật nửa vòng, làm cho y giống như con chó con bị Quí Luân túm chặt eo, mặt hướng xuống đất mông vểnh lên cao bị thao tối tăm mặt mũi.

Tô Dịch sợ muốn chết, quái thú trong cơ thể sục sạo, Quí Luân mỗi lần đâm xuống đều rất sâu, hình như muốn giết y, y kích động cắn ngón tay của Quí Luân muốn phản kháng, nhưng lập tức bị đâm sâu vào cổ họng, ngón tay trừng phạt làm đầu óc y choáng váng.

Dưới thân Quí Luân, Tô Dịch lần nữa buông giáp đầu hàng, chỉ có thể dùng đầu lưỡi phản kháng chút đỉnh ngón tay không ngoan của Quí Luân.

“Ô ô.”

Tô Dịch nức nở đáng thương, không biết qua bao lâu, nam căn của Quí Luân vẫn cứ không chịu bắn ra, cũng chẳng có dấu hiệu yếu ớt, nhưng hậu huyệt phản phúc của y bị đâm đến không còn cảm giác, miệng bởi vì ngón tay của Quí Luân quấy đảo, nước miếng rơi như mưa xuống sàn nhà, nước trên người không biết là nước tắm hay là mồ hôi, trơn trượt.

Quí Luân cũng phát hiện lão nam nhân đã bắt đầu có cảm giác, tiểu huyệt chặt bó cũng từ từ mềm mại tiếp nhận cự vật của Quí Luân, nhưng cả người ngoại trừ mỗi lần bị đâm vào thì oa oa khóc, cũng không có bất kì phản ứng nào khác. Mặc dù Tô Dịch không có ngất xỉu như phụ nữ cũng coi như là lợi hại, làm cho hắn có chút hưng phấn.

Quí Luân cắn lên gáy Tô Dịch, sờ lên đỉnh tiểu đệ đệ đã ỉu xìu của Tô Dịch, phát hiện ra cúc huyệt của y tốc độ co thắt nhanh hơn.

Hắn cười một chút, rõ ràng phải cho lão nam nhân một chút lợi ích mới có thể để cho mình thật sự hưởng thụ, Quí Luân kéo đầu Tô Dịch lại, cắn lên bờ môi y, liếm cằm y, tay vuốt ve kéo lên một đống dịch trắng cùng tiểu đệ đệ bé hơn so với nam căn của hắn.

Cảm giác được có cái gì vừa liếm lại sờ mình, Tô Dịch hết sức thoải mái, một mắt mở ra liền thấy khuôn mặt tuấn mĩ của Quí Luân trước mặt, y mở to hai mắt nhìn hình ảnh quá mức kích thích, hơn nữa đỉnh đầu tiểu đệ đệ bị người đùa bỡn trong tay, mới có vài giây ngắn ngủi lại bắn ra.

Hai gò má Tô Dịch đỏ bừng, khó tin lần thứ hai của mình cứ thế là đã kết thúc.

Quí Luân dừng lại động tác, sờ lên tiểu đệ đệ vừa phát tiết của Tô Dịch, đột nhiên cười nhạo bên tai Tô Dịch:

“Lão nam nhân, có phải vì bắn sớm quá cho nên không có phụ nữ nào muốn mi?”

Nói xong còn lại cố ý dùng nam căn thật lớn của mình đâm vào y một cái, tỏ vẻ định lực cùng khả năng kéo dài của mình tốt hơn y nhiều lần.

“A!”

Sắc mặt Tô Dịch trắng bệch, chịu khuất nhục như vậy, bản thân đã bị người ta thao rồi, lại còn bị ác ma này cười nhạo bắn tinh sớm, nhớ tới y ba mươi năm nay cũng không có bạn gái, tên ác ma tiểu bối nay chẳng những mới có hai mươi mấy tuổi, vừa có ngoại hình vừa có gia thế, là vàng ròng, tại sao người như vậy lại xấu xa như thế?

Y không khỏi cảm thấy bi ai, mặt úp trên đất, ủy khuất khóc òa.

Cảm thấy phản ứng lão nam nhân rất buồn cười, nhưng Quí Luân vẫn cấu chặt cái mông của Tô Dịch rồi xỏ xuyên vào, tiểu huyệt của Tô Dịch như phối hợp theo mà cứ run rẩy lên, qua hồi lâu cuối cùng hắn mới bắn vào trong hậu huyệt Tô Dịch, liên tục vài chục giây, tràn đầy bên trong đến cả bụng Tô Dịch cũng có điểm trướng lên.

Tô Dịch khóc đến thê thảm, cảm thấy được Quí Luân bắn bên trong mình, hít hít mũi muốn bò lên trước trốn khỏi côn thịt của hắn, nhưng Quí Luân thình lình chộp lấy thắt lưng y, nam căn vẫn còn chưa có rút ra, gạt một cái đem chân y đánh ngã. Tô Dịch rên lên đưa lưng ngã ngồi vào trong lòng Quí Luân, ngồi lên bắp đùi rắn chắc kia, dịch thể trong hậu huyệt theo đó chảy ra một ít.

Hoảng sợ không ngừng, lại đột nhiên phát hiện sự thật đáng sợ, nam căn vừa mới phát tiết trong hậu huyệt, lại bắt đầu cứng lên.

“Đừng, đừng mà!”

Tô Dịch sợ đến mặt trắng bệch, nghĩ muốn đứng lên, nhưng y sớm bị thao đến kiệt sức, một chân vẫn còn đặt trên cánh tay của ai kia, tư thế kì quái, giãy dụa liền biến thành chủ động cọ xát hậu huyện với quái thú trong thân thể, cảm giác côn thịt biên trong lại càng thêm cứng rắn.

Quí Luân sướng muốn tắt thở, từ phía sau liếm lên vành tai Tô Dịch, vừa mập mờ vừa sắc tình nói:

“Lão nam nhân cái mông mi lại muốn thao.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv