Ba Kiếp Không May Đổi Lấy Một Kiếp Bạc Đầu

Chương 8: Nửa đêm ra khỏi kí túc



Hai người, một người đặt chân vào trường y, một người đặt chân vào trường khoa học xã hội và nhân văn ngành văn học.

Lịch học dày đặc nhưng cả hai vẫn luôn dành thời gian cho nhau. Mỗi tối 10h anh luôn gọi cho cậu, cậu luôn bắt máy mặc dù giờ đó cậu mới học xong đang chuẩn bị tắm. Anh canh rất chuẩn thời gian, anh muốn xem cậu tắm. Sau khi tắm xong cậu ra ngoài, một tay cằm điện thoài, một tay đang cầm khăn lau đầu, cậu hỏi anh:”Học y có khó không?”

Anh trả lời:”Không khó, hai mẹ đều học y, anh từ nhỏ đã đọc sách y rồi”

Cậu nói:”Em cũng đọc qua rồi, nhìn nó cứ sao sao ấy, khó hiểu lắm”

Anh cười rồi hỏi cậu:”Sáng mai em có học sáng không?”

Cậu đáp:”Không có, mai em học hai tiết buổi chiều”

Hạ Quân liền bảo:”Vậy sáng mai dậy sớm, mua giùm anh cơm chiên trứng ở chỗ cũ nhé, anh học buổi sáng, chỗ đó xa anh không đi được”

Cậu liền đồng ý. Anh trầm ngâm đôi chút, cậu liền hỏi:”Sao thế?”

Anh đáp:”Ừm....đến nhà gần trường của chúng ta đi, anh muốn gặp em....”

Cậu ngước nhìn ra cửa, bầu trời tối đen, đã gần 11 giờ khuya rồi. Tạ Minh hỏi ngay:” Mười giờ ba mươi lăm rồi, anh chắc chứ?”

Hạ Quân khẽ “ừm” một tiếng. Cậu liền vương tay cầm lấy áo khoác rồi nói:” Anh đến đón em đi”

Nói xong liền cúp máy, cậu vận áo khoác, chuẩn bị đồ nhét vào túi đeo lên. Bạn cùng phòng liền ngó xuống hỏi:”Gần 11 giờ đêm rồi, mày định đi đâu à? Về mua giùm tao đồ ăn khuya đi”

Cậu trả lời:”Tao đi sáng mai mới về”



Bạn cùng phòng nghe xong liền cười lớn rồi bảo:”À, đi chơi khuya với chồng, đi đi, chơi vui vẻ”

Tạ Minh đeo giày vào, mở cửa đi ra, cậu chạy vội chạy vàng đến cổng kí túc xá, cổng sắp khoá rồi. Cậu đi ngang qua, khẽ cúi đầu chào bảo vệ rồi đi ngang qua cổng.

Mãi một lúc sau, một chiếc xe máy phân phối lớn lao nhanh đến rồi thắng ngừng lại trước mặt cậu, bước xuống mở cốp lấy nón bảo hiểm rồi đóng cốp xe lại, tự tay đeo nón cho cậu.

Toàn bộ đều đã được bạn cùng phòng từ xa hóng hết, cậu ta vừa đi chơi với bạn trai về, đang đi bộ về kí túc xá thì gặp cậu đang đứng cạnh anh.

Anh leo lên trước, cậu lên sau, vòng tay ôm lấy eo anh. Cậu vừa ôm lấy anh liền vặn ga lao đi.

Chiếc xe lao nhanh trên đường lớn, chạy đến căn biệt thự rộng, cổng đóng kín không có ánh đèn. Tạ Minh xuống trước, tay lấy chìa khoá bước tới mở cổng, Hạ Quân lái xe chạy vào bên trong.

Anh vào trước, bật đèn lên, căn nhà được thắp sáng để lộ vẻ tráng lệ. Bố mẹ Tạ rất thương cậu, căn nhà này là tài sản riêng của cậu được họ dày công chuẩn bị.

Anh nhảy lên nằm xuống ghế so-fa. Căn nhà này luôn gọn gàng sạch sẽ bởi bố cậu luôn cho người đến dọn mỗi buổi sáng, tránh bám bụi, còn cậu có ở hay không không quan trọng, miễn khi cậu mở cửa đi vào căn nhà luôn sạch sẽ, gọn gàng. Tạ Minh nằm lên người anh, Hạ Quân vòng tay ôm chặt lấy cậu. Tạ Minh hỏi ngay:”Anh không có bài sao?”

Hạ Quân đáp lời:”Đã làm xong rồi từ sớm rồi”

Tạ Minh liền cười bảo:”Đúng ha, chồng em học giỏi như vậy, bài học có khó hay nhiều cũng sẽ sớm được giải quyết nhanh thôi”

Hạ Quân hít hà mùi hương trên người cậu, anh nói:”Anh nhớ mùi hương này trên người em, thực thơm”

Tạ Minh tò mò hỏi:" Không phải anh luôn giữ áo khoác em hay mặc để ôm ngủ sao?"



Hạ Quân điên cuồng lắc đầu, anh nói:"Không đủ, anh muốn ôm người thật"

Cả hai ngồi trên so-fa trong phòng khách bắt đầu xem phim. Cậu ngồi trong lòng anh, anh ôm lấy eo cậu, đầu đặt trên vai cậu.

Nhìn cảnh đám cưới trên phim, anh liền hỏi cậu:”Đợi anh học xong, chúng ta sẽ đám cưới đúng không?”

Tạ Minh khẽ gật đầu. Hạ Quân liền nói:”Hừm, vậy trước đó cứ đăng kí kết hôn trước đi”

Cậu nghe xong liền đáp:”Được, cuối tuần rảnh, chúng ta đi đăng kí kết hôn”

Anh nghe xong liền bật cười, anh còn nghĩ cậu sẽ suy nghĩ xem nên đi ngày nào, có khi mấy ngày sau mới quyết định, không ngờ lại trả lời nhanh đến thế. Anh hỏi cậu:” Em muốn tuần trăng mật ở đâu?”

Tạ Minh suy nghĩ một lúc rồi đáp:”Phượng Quốc đi, nghe nói ở đó vào giữa năm, đúng rằm sẽ có một đàn hoả phượng bay ngang qua, em muốn đến xem cùng anh”

Hạ Quân khẽ nhếch môi, anh nở ra một nụ cười rồi hôn nhẹ lên má cậu. Tạ Minh:”Học y học tận 5 năm nhỉ? Anh còn phải học thêm ba năm nữa mới được kết hôn, em học hai năm nữa là ra trường rồi”

Anh hỏi cậu:”Thành tích thế nào? Có ổn không?”

Tạ Minh:”Không ổn lắm, anh biết em chuyên toán mà, em học chuyên Toán nhưng em lại nhảy vào Đại Học Khoa Học Xã Hội và Nhân Văn, ban đầu có chút khó anh biết mà, giờ thì quen rồi, phỉ tập làm quen chứ, em lên được hạng ba rồi”

Hạ Quân cười bảo:”Từ hạng bét lên hạng ba, bà xã anh giỏi quá”

Tạ Minh vả nhẹ vào má anh nói:”Ông xã em đứng top 1 khoa, em không ngoi nổi nằm trong top 3 thì sao xứng đây, em sẽ lên lại hạng một thôi”

Hạ Quân cười bảo:”Thật đáng mong chờ”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv