- Mọi người nghe đây.
Mộ Dung sư tỷ nói rất nhanh rằng.
- Vạn Kiếm Sơn Trang này, hết sức nguy hiểm, bởi vì có thượng cổ kiếm khí bao phủ xung quanh, thời điểm này nếu tiến sâu vào trong đó thì chết chắc không cần nghi ngờ. Nguyên nhân là do trên mười vạn đạo thượng cổ kiếm khí đan xen nhau, tấn công tất cả những người liều lĩnh xông vào sơn trang. Trong những kiếm khí tất nhiều là có kiếm khí Thần giai, hơn nữa kiếm khí Thần giai này tất nhiều là do Kiếm thần cao giai lưu lại, có khả năng thuất sát hết thảy! Cho nên, nhất định phải chờ tới khi tất cả thượng cổ kiếm khí rời đi thì chúng ta mới tiến vào sơn trang. Mà ở trong sơn trang, có nhiều chốn cạm bẫy, càng đi sâu vào trong nguy hiểm càng nhiều. Hơn nữa, số bảo vật nằm ở bên ngoài sơn trang thì trăm ngàn năm trôi qua gần như đã bị khai thác cướp đoạt hầu như không còn gì, chỉ có thể liều chết xâm nhập vào bên trong sơn trang, mới có khả năng thu được khí vận.
- Điều quan trọng là bên trong sơn trang không chỉ đầy rẫy cạm bẫy vô cùng kinh khủng.... Còn có một điều chính là, vòng xoáy của thượng cổ kiếm khí, mỗi một lần rời khỏi sơn trang thì có thể quay trở về bất cứ lúc nào.... Thí dụ như, lần thứ hai ta tiến nhập vào Vạn Kiếm Sơn Trang này, chưa được bao lâu thì lúc đó vô số thượng cổ kiếm khí ùn ùn kéo về, ta phản ứng nhanh, căn bản không dám tham lam, trực tiếp thúc giục truyền tống linh phù trở về học phủ Tử Anh, lúc này mới thoát được. Đến sau, ta có nghe lần đó, những người tiến nhập cùng ta vào Vạn Kiếm Sơn Trang chưa kịp rút lui, đã bị tử vong toàn bộ! Hài cốt cũng chẳng còn!
Mộ Dung sư tỷ hết sức cẩn thận nói rằng
- Bởi vậy, sau khi chúng ta bước vào Vạn Kiếm Sơn Trang, thứ nhất, chính là muốn theo đúng khuôn phép, không thể tham công liều lĩnh, thứ hai, tùy vào việc quan sát tình huống khi đó, một khi thượng cổ kiếm khí trở về sơn trang, chũng ta phải rút lui là điều trước tiên!
Ngừng lại một chút, Mộ Dung sư tỷ nói
- Mọi người hẳn là đã chuẩn bị tốt rồi chứ? Cũng chỉ có truyện tống linh phù bậc cao, tại thời khắc quan trọng, mới có thể bảo mệnh. Vô Ngân sư đệ, nếu như ngươi không có chuẩn bị trước truyền tống linh phù thì chỗ này của ta còn dư, có thể đưa ngươi một một.
- Mộ Dung sư tỷ, tiểu đệ có chuẩn bị đến.
Phong Vân Vô Ngân cười nhạt nói. Miệng nói nhưng trong lòng nghĩ: kia là thượng cổ kiếm khí? Nói không chừng, sẽ trở thành thuốc bổ của Kiếm Tiên Đồ Lục đấy!
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân nhìn kỹ thì phát hiện ra vừa rồi hấp thu cổ kiếm kia, những vết kiếm có ẩn chứa ý vị cổ xưa đều đã bị Kiếm Tiên Đồ Lục thôn phệ toàn bộ, khiến cho Kiếm Tiên Đồ Lục vốn ảm đạm không chút ánh sáng lại trở nên rực rỡ, được bao phủ bởi một tầng hoàng kim ý chí, hoàng kim sáng bóng.
- A... Mộ Dung sư tỷ, ngươi liên tục ba lần tiến nhập Vạn Kiếm Sơn Trang, đây đã là lần thứ tư rồi, ta sẽ muốn hỏi một chút, ngươi đã từng gặp được khí vận kỳ ngộ chưa?
Phong Vân Vô Ngân cưởi hỏi, khuôn mặt tuấn lãng không gì sánh được, khiến cho thiếu phụ xinh đẹp Mộ Dung sư tỷ cảm thấy trong lòng chấn động, như điện giật, từ xưa đến nay toàn thấy sự lạnh lùng bao phủ trên khuôn mặt đầy quyến rũ, hiếm khi thấy hai má đỏ hồng lên, lời nói thì kiềm diễm ướt át.
- A... Kỳ ngộ hả, cũng không đạt được cái gì, ba lần đều thoát chết, chẳng qua cũng có nhặt được một cái ghế..
- Cái gì? Cái ghế?
Phong Vân Vô Ngân cùng 5 gã đệ tử nội môn của học phủ Tử Anh kinh ngạc lên tiếng.
- Ừm, là cái ghế! Là một cái ghế mà thượng cổ kiếm tu từng ngồi qua, ở đó cũng ẩn chứa một ít đạo lý kiếm thuật, ta tìm được cái ghế kia tham quan hoc tập mất nửa năm, kiếm thuật cũng tiến nhanh!
Mộ Dung sư tỷ có chút ít đắc ý khi giải thích.
Vạn Kiếm Sơn Trang này, từng cọng cây ngọn cỏ, mỗi chiếc bàn ghế, đều ẩn chứa ảo diệu chí lý của kiếm, chỉ tiếc là, hiện tại đừng nói là cái ghế, ngay cả một cái chân ghế, đều rất khó tìm. Nếu như vận khí tốt, thâm nhập vào bên trong sơn trang, thì có cơ hội đạt được bí mật chân chính về kiếm, thần kiếm, thậm chí còn có cả kiếm cốt trong truyền thuyết, thần cách của Thần giai kiếm tu...
Mọi người vừa nói chuyện với nhau, vừa bước vào sơn trang.
Mộ Dung sư tỷ lập tức dừng suy tưởng, nghiêm túc nói.
- Tiểu Hoàn, ngươi phụ trách quan sát, một khi phát hiện thượng cổ kiếm khí quay về, liền báo cho chúng ta biết! Còn lại các người, cùng nhau đi tìm kiếm bảo vật! Hiện tại chúng ta đã đã nói đồng lòng, ai tìm được bảo vật, quy người đó tất cả, những người khác không thể cướp giật! Chúng ta đều đến từ học phủ Tử Anh, gặp phải người ngoài cướp giật bảo vật mà chúng ta tìm kiếm, chúng ta nhất định phải liên thủ chống lại!
- Được!
Tiến vào sơn trang, hướng về một tòa cổ thành, Phong Vân Vô Ngân lập tức thu lại tạp niệm, đưa mắt nhìn chung quanh. Bất quá, cũng không dám tùy ý thả ra thần niệm. Cũng bởi vì, trong không khí của tòa thành trì này, tựa hồ cũng có lưu lại chút dư vị kiếm khí, có thể cắt nát bất kỳ một thức niệm nào.
Cách Phong Vân Vô Ngân không xa
- A.............
Một tiếng hét thảm thiết vang lên!
- Phốc!
Chỉ thấy, một cường giả Đế giai ở phía trước, đầu của hắn đột nhiên phát ra một tiếng nổ lớn, toàn thân lập tức xụi lơ, thất khiếu chảy máu, ôm đầu nằm lăn lộn, trong miệng xùi cả bọt mép.
- Hừ! Lần đầu tiên tới Vạn Kiếm Sơn Trang hả? Bên trong sơn trang, ở bất cứ chỗ nào cũng vẫn còn dư âm của kiếm khí, những dư âm này tồn tại hàng ức vạn năm, không hề giống với kiếm khí, không thể sát thương được thân thể chúng ta, chẳng qua cắt đứt thần niệm thì lại vô cùng dễ dàng... Ha ha ha! Ai bảo ngươi tùy tiện phóng ra niệm thức! Đồ ngu!
Một tán tu chột mắt ra vẻ lõi đời nói.
- Vèo vèo vèo!
Phong Vân Vô Ngân cũng cảm giác được một chút dư âm còn sót lại của kiếm khí đang du đãng bên cạnh thân thể mình, chẳng qua chỉ cần nhích tới gần thân thể mình, liền bị Kiếm Tiên Đồ Lục trong nạp giới trực tiếp hút lấy, trở thành chất dinh dưỡng!
- Hắc hắc, cũng không tệ lắm, quả nhiên không phí công đến đây, nơi này quả là một khối phúc địa dành cho ta!
Phong Vân Vô Ngân mừng rỡ trong lòng, có Kiếm Tiên Đồ Lục, hắn tìm kiếm ở bên trong Vạn Kiếm Sơn Trang cũng trở nên tương đối dễ dàng hơn. Chẳng qua bất cứ lúc nào cũng phải đề phòng những việc phát sinh ngoài ý muốn.
Phong Vân Vô Ngân thấy nhóm người Mộ Dung sư tỷ thúc giục kiếm khí của bản thân, bao phủ bên ngoài cơ thể, chống đối lại dư âm kiếm khi có mặt ở khắp mọi nơi.
Đưa mắt nhìn lại, thành trì có phần trống trải, hơn nữa còn lởm chởm lồi lõm, khắp nơi đều là tàn tích, dường như có một kẻ trộm cao tay đã trắng trợn đào bới ở bên trong thành trì, cho nên rất nhiều kiến trúc ở bên trong thành trì cũng đã bị đào bới lên không ít, chỉ để lộ ra những nền móng sứt mẻ.
Đương nhiên đây chỉ là bên ngoài thành trì, thâm nhập vào khu vực sâu hơn, khắp không gian một mảnh mờ mịt, thỉnh thoảng lại có bảo quang vạn cổ phóng lên cao, biểu thị rằng sâu bên trong thành trì vẫn còn tồn tại một số bí bảo tuyệt thế còn chưa bị phá hoại.
Phong Vân Vô Ngân còn thấy ven đường có vô số xương trắng khô lâu, da người cùng với những vệt máu màu đỏ sậm. Chẳng qua toàn bộ thành trì luôn luôn được kiếm khí tẩy rửa, cho nên cũng không cảm giác được mùi vị chán ghét nào.
- Đi! Thâm nhập bên trong! Phạm vi bên ngoài Vạn Kiếm Sơn Trang sớm đã bị người ta đào bởi vô số lần rồi, còn có thể tìm ra được gì? Chỉ có mạo hiểm tiến sâu vào bên trong mới có khả năng tìm kiếm được thứ gì đó!
Phía trước, một kiếm tu lớn tuổi chân đạo một đạo Đế giai pháp tắc hình thành từ kiếm khí tinh khiết, nhanh chóng phi hành về phía bên trong thành trì.
Những người khác chưa có được kinh nghiệm, liền theo chân sau những người đã có được kinh nghiệm đối với Vạn Kiếm Sơn Trang.
- Mọi người đi theo ta!
Mộ Dung sư tỷ cũng không chần chờ, dẫn đầu mang theo đám người Phong Vân Vô Ngân đi về phía tây bắc thành trì.
Dọc theo đường đi, Phong Vân Vô Ngân cũng đã quan sát kỹ xung quanh, xem xem trên mặt dất có vật phẩm nào sót lại hay không, bên trong linh hồn thì truyền âm với Chúc lão:
- Chúc lão, ngài giúp ta nhìn qua một chút, xem có thứ gì đáng để nhặt hay không.
- Ha ha, nhóc con, khu vực bên ngoài này không biết đã bị bao nhiêu người tìm kiếm qua, có thể nói là đào sâu ba thước đất, ngươi còn muốn nhặt được cái gì? Sợ rằng ngay cả một cọng lông cũng không tìm thấy. Chẳng qua lão đầu tử cảm giác được ở bên trong sơn trang thực sự có bảo bối tốt! Tuy rằng đây không phải là Thần cách của lão đầu tử, cho nên lão đầu tử không thể nào cảm ứng được vị trí cùng với số lượng cụ thể, thế nhưng... có tồn tại thần cách, đây là điều chắc chắn.
Chúc lão vô cùng hứng thú nói.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng vui vẻ, chẳng qua cũng không biểu hiện sự vui sướng này ra ngoài, liền tỏ ra vô cùng trầm ổn thản nhiên, đi theo đằng sau cặp mông kiều diễm của Mộ Dung sư tỷ, thận trọng tiến về phía trước.
Đột nhiên một tòa kiến trúc còn chưa bị phá nát chợt xuất hiện trong tầm mắt Phong Vân Vô Ngân. Kiến trúc này không phải là cửa hàng thợ rèn thì cũng là cửa hàng binh khí.
- Sư tỷ! Nơi này có một cửa hàng! Tốt quá! Chúng ta liền qua đó xem sao!
Một kiếm tu chợt kêu lên, thanh âm vô cùng phấn chấn:
- Nói không chừng đang có đại khí vận chờ chúng ta đó! Đi thôi!
Hắn thi triển thân pháp chuẩn bị lao về phía trước.
- Trở về đi!
Bất chợt ở một bên xuất hiện 2 kiếm tu vóc người thấp bé, quanh thân tuôn ra những vệt kiếm quang thô ráp gồ ghề tựa như da cóc, thoáng có một chút khí tức pháp tắc Thần giai, diện mục âm trầm, trực tiếp quát lớn:
- Mấy tiểu tử kia, may quay lại đi! Nếu ai dám tiến vào cửa hàng kia, chắc chắn sẽ chết!
- Vèo!
Nói xong, hai tên kiếm tu này thân hình chợt lóe, trực tiếp xông vào bên trong cửa hàng.
- Mộ Dung sư tỷ... đây...
Nam tử kiếm tu trên mặt đầy phẫn hận, nghiên răng nghiến lợi, thế nhưng cảnh giới kiếm thuật của đối phương rõ ràng cao hơn hắn một mảng lớn, hắn căn bản không dám phản kháng.
- Không sao, kệ bọn hắn đi. Cửa hàng kia ta đã tìm kiếm không dưới 5 lần, không có gì cả đâu!
Mộ Dung sư tỷ không thèm để ý, nói:
- Đi, chúng ta tiếp tục đi tới!
Đoàn người theo sau Mộ Dung sư tỷ, chân không dừng bước, tiến vào bên trong thành trì.
- Vèo vèo!
Đám người Phong Vân Vô Ngân vừa rời đi, liền có mấy tên kiếm tu diện mục dâm tà bước ra từ trong hư vô, ánh mắt âm trầm, nhìn theo bóng lưng Mộ Dung sư tỷ. Một tên trong số đó khẽ nhíu mày, cười tà ác:
- Chúng ta liền đi theo mấy con dê béo này. Nữ tử kia tư sắc không tầm thường, có thể đủ để mấy huynh đệ chúng ta chơi đùa vài ngày. Còn nữa, thiếu niên Thánh giai kia dường như có mang theo bảo vật trên người, bằng không, không có khả năng dễ dàng giết chết Liễu Diệp công tử như vậy.
- Khặc khặc, chúng ta tuy rằng không có bản lĩnh tìm được bảo vật ở trong Vạn Kiếm Sơn Trang, thế nhưng cướp đoạt của đám người đi tầm bảo, âm thầm xuất thủ, giết người cướp của, cướp sắc, khặc khặc, cũng kiếm được không ít tiền phi nghĩa...
Đám người Phong Vân Vô Ngân đi tới phía trước, đã thâm nhập được vào sâu hơn mười km, đột nhiên Phong Vân Vô Ngân phát hiện, khu vực phía trước không khí ngày càng trầm trọng, dường như mỗi một tấc không khí đều giống với núi cao đè xuống...
- Nhóc con, không khí ở nơi này có ẩn chứa một loại khí thể đặc thù, có lẽ chính là "trọng khí", tên như ý nghĩa, loại khí thể này vô cùng ngưng đọng, vô cùng trầm trọng. Khi trọng khí nồng đậm được tới một mức độ nhất định, có thể dễ dàng đè chết được một Đế giai đỉnh phong. Lão đầu tử đã từng nghe nói qua, ở trên một tinh cầu thuần túy hình thành từ trọng khí, một gã Thần giai cấp thấp muốn đi tới đó để hái linh quả, nhưng cuối cùng lại bị ép nát, thần cách cũng đều vỡ vụn. Ngươi phải cẩn thận đó. Đúng rồi, thử lấy cái bếp lò kia của ngươi ra luyện hóa hấp thu trọng khí này xem sao.
Chúc lão lập tức lên tiếng nhắc nhở.
- Không vội, ta cũng không muốn phóng ra Thánh Lô quá sớm.
Hắn chính là long phượng nhất thể, thân thể lực lượng mạnh mẽ tới mức biến thái, tuy rằng tiến vào trong khu vực tràn ngập trọng khí, thế nhưng cũng không hề cảm nhận thấy áp lực gì.
Trái lại, tốc độ hành động của nhóm người Mộ Dung lại chậm đi rất nhiều. Mộ Dung sư tỷ cũng không phóng ra kiếm khí để xua tan trọng khí quanh thân thể. Nàng nhìn thấy mấy đệ tử nội môn bên cạnh ào ào phát ra kiếm khí để hóa giải trọng khí, liền quát lớn:
- Đây đều là trọng khí, chẳng qua khu vực chúng ta đứng, trọng khí vẫn còn vô cùng loãng, mọi người không nên lãng khí chân nguyên kiếm khí, thuần túy dùng lực lượng thân thể chống đỡ đi. Trọng khí ở phía trước sẽ càng thêm nồng đậm, khi đó mới phong ra kiếm khí trợ giúp. Đi ở trong khu vực này vô cùng tiêu hao chân nguyên, ta dù biết được phải phân phối chân nguyên cho hợp lý, nhưng cuối cùng vẫn chỉ được được mấy nghìn thước ở trong khu vực trọng khí này. Nếu như ta đoán không lầm, khu vực trọng khí này đại khái dài khoảng vạn thước, một khi vượt qua, rất có khả năng chúng ta sẽ tìm được một ít bí bảo!
Dưới sự chỉ huy của Mộ Dung sư tỷ, 5 đệ tử nội môn còn lại đều thu hồi kiếm khí, chậm rãi tiến từng bước về phía trước.
Chung quang cũng có rất nhiều kiếm tu chậm rãi hành tẩu, dường như vô cùng có kinh nghiệm.
Lúc này...
- Mẹ nó! Vì sao tên kia lại chạy vậy?
Chỉ thấy Phong Vân Vô Ngân dường như không thèm quan tâm đến những trọng khí này, sải chân mà bước, ở bên trong không gian nặng nề nhảy nhót chạy đi, tựa như đang đi trên đất bằng...
- A, Mộ Dung sư tỷ... Hắn, hắn thật đúng là biến thái!
...
Vạn Kiếm Sơn Trang này quả nhiên khắp nơi đều là huyền cơ, khắp nơi đều thần bí. Mộ Dung sư tỷ dẫn theo nhóm người Phong Vân Vô Ngân trực tiếp đi vào bên trong một khu vực tràn ngập "trọng khí".
Trọng khí, chính là một loại khí thể hết sức kỳ lạ ở bên trong vũ trụ. Mỗi một luồng đều nặng như núi, hơn nữa còn vô sắc vô vị, vô hình vô trạng. Thế nhưng độ nồng đậm của trọng khí sau khi đạt tới được một mức độ nào đó, liền có thể mạnh mẽ nghiền nát thân thể nhân loại thành bột phấn.
Đây là lần thứ tư Mộ Dung sư tỷ đi tới Vạn Kiếm Sơn Trang, ba lần trước nàng đều dừng lại ở khu vực trọng khí này. Chẳng qua thất bại là mẹ thành công, trải qua một thời gian nghiên cứu, Mộ Dung sư tỷ cũng được nhận được một số kinh nghiệm quý báu. Nàng biết rằng khu vực trọng khí này, độ dài chỉ khoảng mấy vạn thước, hơn nữa trình độ nồng đậm của trọng khí theo khoảng cách dần dần tăng lên. Đại khái là phía trước mấy nghìn thước, phàm là võ giả đạt tới Đế giai, đều có thể dựa vào thân thể mạnh mẽ đi qua, hầu như cam đoan không bị thụ thương. Nhưng khi đi qua phạm vi mấy nghìn thước này, nếu chỉ dựa vào thân thể thì không thể nào chống đỡ, bởi vì độ nồng đậm của trọng khí nơi đó sẽ tăng lên rất nhiều, hầu như đạt tới trình độ đáng sợ có thể ép nát Đế giai. Từ nơi này trở đi, võ giả muốn xuyên qua được thì phải sử dụng chân nguyên, nếu như kiếm tu phải tế ra kiếm khí để ngăn cách trọng khí xung quanh.
Rất nhiều võ giả đều giống với Mộ Dung sư tỷ, toàn thân không vận dụng chút chân nguyên nào, gian nan bước từng bước một về phía trước.
Thế nhưng...
Ánh mắt mọi người đều gần như dại ra! Ở trong khu vực trầm trọng không gì sánh dcd này, Phong Vân Vô Ngân vậy mà lại chạy! Tốc độ rất nhanh!
- Hắc hắc, những khí thể này quả thực có chút đặc sắc, chẳng qua thân thể ta cường hãn không gì sánh được. Mỗi một luồng trọng khí đối với người khác mà nói, có thể so với sơn hà còn nặng hơn, thé nhưng đối với ta thì lại hoàn toàn không đáng kể...
Phong Vân Vô Ngân cảm thấy hành động của hắn dường như không hề bị ràng buộc, căn bản khinh thường tế ra Thánh Lô để thử hấp thu luyện hóa những trọng khí này.
- Ha ha ha! Nhóc con, thể chất của ngươi hôm nay đã là long phượng nhất thể, là sự kết hợp của hai loại thể chất chiến đấu thời kỳ thượng cổ, những trọng khí này quả thực không thể nào ràng buộc được ngươi! Chạy nhanh lên, lão đầu tử cảm nhận được rõ ràng ở phía trước có cự bảo!
Chúc lão cũng yên tâm, ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân không ngừng lên tiếng cổ vũ.
Thấy Phong Vân Vô Ngân chạy đi không chút khó khăn, đám người phía lại cắn răng đẩy nhanh tốc độ, sợ bảo vật ở phía trước sẽ bị đoạt mất. thế nhưng bọn họ cần phải tiết kiệm chân nguyên, thuần túy dựa vào lực lượng thì sao có thể đuổi kịp Phong Vân Vô Ngân được.
Chỉ trong vài chớp mắt, Phong Vân Vô Ngân đã trực tiếp chạy được hơn 3000 thước.
- Tiểu tử! Ngươi đứng lại! Không được chạy nữa! Bản tọa cảnh cáo ngươi! Chạy nữa là ta bóp chết!
Có một số võ giả thô bạo bắt đầu lên tiếng đe dọa.
- Đúng vậy! Tiểu tử, ngươi muốn ăn mảnh một mình hả?
- Ta cảnh cáo lần cuối cùng, đứng lại! Bằng không đừng trách mọi người không khách khí!
Phong Vân Vô Ngân chạy ở phía trước vui vẻ không gì sánh được, sau khi nghe thấy âm thanh quát tháo chửi bới, trong lòng không giận ngược lại còn cười, đột nhiên quay người dựng ngón giữa về phía đám người đang nôn nóng đố kỵ, chật vật đuổi theo ở phía sau.
- Ha ha ha ha!
Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy đám người kia sắc mặt trắng xanh, trong lòng vô cùng sung sướng, lại tiếp tục xoay người tăng tốc chạy đi.
Càng chạy, Phong Vân Vô Ngân càng cảm nhận được độ nồng đậm của trọng khí xung quanh thân thể đang không ngừng tăng lên.
- A...
Tốc độ chạy của Phong Vân Vô Ngân đang không ngừng giảm xuống, hiện tại quả thực hắn đã cảm nhận được sự áp bách, mỗi một luồng trọng khí lúc này đều đã biểu hiện ra được sức nặng của nó, không còn nhẹ như lông hồng như vừa nãy nữa. Hiện tại hắn không thể nào chạy được, chẳng qua sải bước đi nhanh vẫn không thành vấn đề.
quanh thân thể Phong Vân Vô Ngân tỏa ra dị tượng long phượng vờn quanh, xua tan đi đại bộ phận trọng khí xung quanh hắn, phảng phất tựa như lục địa tiên nhân, hành tẩu nhanh như chớp.
- Hỏng bét! Hắn tiến vào khu vực trọng khí nồng đậm, vậy mà cũng không bị trói chân trói tay. Tuy rằng không thể chạy nhanh như lúc trước, thế nhưng bước đi vẫn như trên đất bằng, làm sao bây giờ?
- Thôi, quản hắn làm gì! Bản tọa có được chân nguyên phẩm chất cực cao, kiếm khí nồng đậm, hiện tại phóng ra kiếm khí hoàn toàn phá ta mọi gông xiềng, trực tiếp vượt qua khu vực trọng khí này.
Một tên kiếm thu mặc áo vàng rốt cuộc cũng không kiềm chế được nữa, sợ Phong Vân Vô Ngân sẽ nhanh chân đến trước, đành phải bỏ qua dự tính ban đầu, dựa vào tạo nghệ thâm hậu trên phương diện kiếm thuật cùng cảnh giới, toàn thân bất chợt tỏa sáng!
- Ầm!
Toàn bộ pháp tắc Đế giai, kiếm khí, hoàn toàn được tế ra. Ngay lập tức, toàn bộ trọng khí bao phủ lấy kiếm tu này đều bị lực lượng Đế giai cùng với kiếm khí xua tan không còn một mảnh.
- Ha ha ha! Bản tọa đi trước vậy!
Kiếm tu kia quanh thân tỏa sáng, hóa thành một đao quanug mang lao vút đi.
Thế nhưng trong quá trình hắn lao lên, đế giai pháp tắc cùng với kiếm khí mà hắn bộc phát ra, bằng mắt thường cũng có thể nhận thấy được chúng càng lúc càng ảm đạm.
Trong khu vực trọng khí, tốc độ tiêu hao chân nguyên gấp mười lần so với bình thường!
- kẻ này chết chắc!
Mộ Dung sư tỷ dừng bước lại, khẽ lắc đầu.
- Vèo!!!
Bên tai Phong Vân Vô Ngân vang lên tiếng xé gió, liền thấy một kiếm tu quanh thân bao bọc kiếm khí từ đằng sau lao vút lên, trong nháy mắt đã vượt qua mình!
- A? Tốc độ cũng quá khoa trương đó...
Kiếm tu kia sau khi vượt qua Phong Vân Vô Ngân, chẳng qua mới chỉ đi được 2000 thước trong khu vực trọng khí, Đế giai pháp tắc cùng kiếm khí toàn thân hắn đã tiêu hao hầu như không còn gì, chân nguyên căn bản không kịp bổ sung, hắn đột nhiên kêu thảm một tiếng:
- A!!! Ta... ta muốn quay lại!!!!!
Khoảng khắc sau...
- Bụp!
Thân thể kiếm tu kia trong nháy mắt bị trọng khí vô hình ép nát thành bột mịn! Cặn bã cũng không còn!
- Ài... gấp cái gì chứ? Vội vã đi đầu thai sao?
Phong Vân Vô Ngân lắc đầu thở dài một tiếng. Sau đó hắn lại vững vàng bước tiếp, không nhanh không chậm.
Đám kiếm tu ở phía sau nhìn thấy một màn này, cảm thấy da đầu tê dại.
- Không phải chứ? Phẩm chất chân nguyên của lão Hà vô cùng cao, tạo nghệ phương diện kiếm khí cũng thâm bất khả trắc, không ngờ hắn lại không thể thuận lợi tiến lên được.
- Tiến cái rắm! Ở trong khu vực trọng khí này tuyệt đối không được khinh xuất! Phải phân phối thể lực hợp lý! Nếu như hắn xông về phía trước thì chỉ có nước chết mà thôi! 500 thước cuối cùng của khu vực trọng khí này, được xưng là khu vực tử vong đó.
- A! Thiếu niên Thánh giai kia hiện giờ vẫn chưa bị ảnh hưởng, tốc độ cũng không chậm.. làm sao bây giờ?
- mẹ nó! Chúng ta đều là Đế giai thâm niên, cứ vậy mà trừng mắt nhìn một tên Thánh giai lượn lờ dưới mắt, đạt được bảo vật, điều nay sao có thể chịu nổi? Thôi, thôi, lão tử coi như nghĩ thông suốt rồi, cho dù không đạt được pháp bảo, cũng không thể để cho tiểu tử này có được!
Mấy tên kiếm tu thập phần đê tiện, thứ mà bản thân không chiếm được, cũng không muốn để cho người khác chiếm được.
Thình lình trong lúc dó, mấy tên kiếm tu thiêu đốt chân nguyên, giết thẳng về phía Phong Vân Vô Ngân!
- Tiểu tử! Nạp mạng đi!
Cũng chỉ là mấy hô hấp, đám kiếm tu này đã vọt tới trước mặt Phong Vân Vô Ngân, vây quanh lấy hắn.
- A? Chư vị, các ngươi là...
Phong Vân Vô Ngân sờ sờ mũi, nhìn đám kiếm tu đang điên cuồng đố kỵ, nhe răng trợn mắt vây quanh mình.
- Tiểu tử, chúng ta tự hỏi không có được bản lĩnh xuyên qua khu vực trọng khí này, cũng không cần phải lãng phí thời gian, thế nhưng ngươi cũng đừng mơ tưởng có thể thuận lợi xuyên qua, chúng ta cứ giết ngươi rồi lại nói.
- Ha ha ha ha! Đúng là một đám ngu dốt.
Phong Vân Vô Ngân cao giọng cười to:
- Chỉ số thông minh của các ngươi khiến kẻ khác phải hoài nghi có phải là đã tụt tới mức thấp nhất rồi hay không? Các ngươi tiêu hao đại lượng chân nguyên xông tới muốn giết ta, lúc này phẩm chất chân nguyên của các ngươi hầu như tiêu hao quá nửa, sức chiến đấu cũng chỉ có thể phát huy ra được phân nửa lúc bình thường. Trong khu vực trọng khí này, ta há lại sợ các ngươi? Các ngươi căn bản tiêu hao không chịu nổi, còn lão tử căn bản lại không tổn hao gì, chết đi cho lão tử!
Phong Vân Vô Ngân bộc phát sát khí, căn bản không chút lưu tình, tay phải trực tiếp tung ra một trảo.
Long phượng gia trì!
5000 lực lượng, lại có thêm ảnh Hỏa Phượng Hoàng quấn quanh!
- Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Kiếm chiêu, kiếm khí mà mấy tên kiếm tu kia phát ra đều bị Phong Vân Vô Ngân trực tiếp bóp nát, đồng thời trong nháy mắt lao tới túm lấy thân thể của mấy tên kiếm tu, xiết mạnh...
- Ầm!
Thân thể của đám kiếm tu này đồng thời bị bóp nát, bị Phong Vân Vô Ngân tế ra Thánh Lô luyện hóa.
Phong Vân Vô Ngân cười hắc hắc, quay đầu lại nhìn về phía đám võ giả hành tẩu chậm chạp sau lưng, chủ động khiêu khích:
- Đến đi! Còn có ai muốn chết, trực tiếp tới đây! Ở bên ngoài ta không dám nói có thể dễ dàng giết các ngươi, thế nhưng trong khu vực trọng khí này, các ngươi tới bao nhiêu liền chết bấy nhiêu.
- Ghê tởm!
Đám võ giả kia bị Phong Vân Vô Ngân nói khiến cho giận sôi, chẳng qua bọn họ cũng hiểu rõ, ở trong khu vực này một khi bọn họ bộc phát ra bất kỳ năng lượng nào, đều sẽ bị nhanh chóng tiêu hao can kiệt, mà Phong Vân Vô Ngân căn bản lại không hề tiêu hao.
Muốn ở trong khu vực này giết chết Phong Vân Vô Ngân, chẳng khác nào tự sát.
Phong Vân Vô Ngân chửi thêm một câu:
- Đám ngu ngốc!
Sau đó hắn cũng không để ý tới đám người sau lưng nữa, liền xoay người sải bước mà đi.
Lại đi thêm được 2000 thước, cũng chính là khu vực mà tên kiếm tu vừa rồi bị trọng khí ép chết. Phong Vân Vô Ngân cũng cảm gicas được tứ chi cùng thân thể dường như bị vô số ngọn núi hùng vĩ mạnh mẽ áp chết, bắt đầu hành động có chút khó khăn.
- Phù!
Phong Vân Vô Ngân vất vả bước ra một bước, cũng nhịn không được phải dừng lại, thở từng ngụm hổn hển.
- Nhóc con, còn đi được không?
Chúc lão trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân vừa cười vừa nói:
- Tiểu tử ngươi cũng đừng thể hiện nữa. Ngươi có thể dựa vào thân thể thuần túy đi tới tận đây cũng đã tương đối khá rồi. Hiện tại hãy phóng ra kiếm khí để trợ giúp mở đường... A, chẳng qua cảnh giới chân nguyên của ngươi cũng không cao, phóng ra kiếm khí cũng chỉ đi được thêm một chút, giao long không thể tùy tiện thả ra được, bằng không có lẽ cũng bị ép chết. Hiện tại ngươi có hai biện pháp, một chính là tế ra cái bếp lò kia của ngươi, hấp thu trọng khí nơi này, hai là gia trì Thần Lực Chùy nhập thể, khiến cho lực lượng của ngươi bao tăng gấp đôi.
- Ta hiểu rồi, Chúc lão...
Phong Vân Vô Ngân gật đầu, cũng thuận thế nhìn lại.
Chỉ thấy đám kiếm tu ở phía sau đều đã tế ra kiếm khí mở đường, nỗ lực đi tới, chẳng qua chân nguyên kiếm khí tiêu hao phi thường nhanh.
- Ài, cho dù các ngươi có thể vận dụng chân nguyên toàn thân hợp lý tới đâu chăng nữa, các ngươi đều không thể nào xuyên qua được khu vực này, chờ đến khi các ngươi tới được vị trí của ta, cũng chỉ có một chữ chết mà thôi!
Khu vực Phong Vân Vô Ngân đnag đứng, độ nồng đậm trọng khí đã phi thường đáng sợ, ngay cả chính hắn cũng có phần không chịu nổi.
Lúc này mấy đệ tử nội môn đi bên cạnh Mộ Dung sư tỷ cũng ngước đầu nhìn Phong Vân Vô Ngân.
- Mộ Dung sư tỷ... Phong Vân Vô Ngân dường như đã không kiên trì được nữa rồi!
Mấy tên đệ tử nội môn trải qua một phen quan sát, đều lên tiếng.
- Ai... quá khó khăn! Lần này chúng ta lại tay trắng mà về sao? Ta đã phân phối chân nguyên tới mức hợp lý nhất, vậy mà giờ này chân nguyên trong cơ thể cũng chỉ còn lại hơn phân nửa mà thôi... ta...
Tâm tình Mộ Dung sư tỷ buồn bã, nàng lớn tiếng nói:
- Vô Ngân sư đệ, đừng cậy mạnh nữa, chúng ta trở về học phủ, không nên uổng phí tính mệnh...
Lời còn chưa dứt...
- Rầm!!!
Chỉ thấy trong thân thể Phong Vân Vô Ngân chợt tuôn ra một dải ngân hà rực rỡ khổng lồ.
Hơn mười ức hạt thiên địa đan điền lóng lánh trong suốt ngưng tụ trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, hình thành một dải ngân hà, khoảnh khắc sau, mười ức thiên địa đan điền này hợp lại thành một Thánh Lô khổng lồ không gì sánh được, bắt đầu điên cuồng hấp thu trọng khí bốn phương tám hướng.
Phong Vân Vô Ngân đứng ở dưới thánh, hai tay chắp sau lưng, trên mặt cười tủm tỉm, hướng về phía Mộ Dung sư tỷ kêu lên:
- Sư tỷ, không sao, ta có biện pháp.
khiến Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không ngờ được chính là, lực hấp thu của Thánh Lô mười phần cuồng bạo, tựa như cá voi hút nước, đem trọng khí trong khu vực xung quanh điên cuồng hấp thu, ào ào luyện hóa thành năng lượng bản nguyên.
- A? Sao... sao trọng khí quanh thân thể chúng ta lại loãng đi một ít... khiến cho áp lực chúng ta phải chịu đã giảm bớt đi!
- Ha ha, là thiếu niên kia, đã tế ra một pháp bảo! Tốt! Quá tốt rồi! Chúng ta cùng đi!
...
Một đoàn võ giả đều cảm giác được trọng khí bên cạnh thân thể bị Thánh Lô do Phong Vân Vô Ngân tế ra mạnh mẽ hút đi. tất cả bọn họ đều tươi cười rạng rỡ, nhanh chân chạy về phía Phong Vân Vô Ngân.
Thánh Lô của Phong Vân Vô Ngân không ngừng hấp thu, chỉ trong vài phút đồng hồ, trọng khí ở khu vực xung quanh đã bị hút đi phân nửa!
- A, trọng khí này cũng không tệ, chí ít sau khi Thánh Lô của ta hấp thu chúng, mỗi một hạt thiên địa đan điền đều đề thăng phẩm chất lên được một chút.
Phong Vân Vô Ngân thì thào tự nói.
- Được rồi, nhóc con, trọng khí này chẳng qua chỉ là một loại khí thể đặc thù ở trong vũ trụ, rất ít người dùng nó để tu luyện. Ngươi có thể hấp thu, đồng thời luyện hóa thành năng lượng bản nguyên cũng đã vô cùng không tệ rồi...
Chúc lão nhịn không được chỉ trích Phong Vân Vô Ngân vài câu.
Đúng lúc này, đại khái có khoảng 6,70 võ giả thông qua sự trợ giúp của Thánh lô, vượt qua được một khoảng cách lớn, đi tới bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, vây quanh lấy hắn.
- Thiếu niên, cái lò này của ngươi quả là một cự bảo, vậy ngươi hãy đem nó hiến cho bản tọa, bản tọa cam đoan không giết ngươi.
Đột nhiên, một tiếng nói lanh lảnh vang lên bên tai Phong Vân Vô Ngân.
- A?
Phong Vân Vô Ngân sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy một kiếm tu mặc áo choàng màu trắng, khuôn mặt có ẩn chứa khí tượng đế vương, trên đỉnh đầu kiếm tu này có 6 đạo kiếp số Đế giai đang xoay tròn.
Cùng lúc đó, Phong Vân Vô Ngân cũng thấy 6, 70 võ giả vây quanh mình, ít nhất hơn phân nửa trong mắt đầu tỏa ra quang mang tham lam tà ác.
- Ha ha ha!
Đột nhiên Phong Vân Vô Ngân cười lớn;
- Ta có hảo ý thúc giục pháp bảo hấp thu hết trọng khí bên người các ngươi, để cho các ngươi yên ổn đi qua khu vực này, các ngươi lại lấy oán báo ân, còn muốn cướp đoạt của ta? Ha ha ha ha! Tốt, tốt, hôm nay ta đại khai sát giới! Đều là các ngươi bức ta!!! Vậy thì giết toàn bộ! Không để lại một tên nào!!!