“Nước Mĩ? Nơi này là nước Mĩ sao? thật ra thì tôi cũng không rõ lắm, tháng trước tôi bị cha bắt trở lại làm việc, nơi này rốt cuộc là nơi nào thật sự là tôi không rõ ràng lắm, cậu chờ một chút tôi đi hỏi người nhà...” Thừa Vũ cố ý đùa bỡn hắn.
“Đáng chết, tôi không có thời gian đùa giỡn với cậu, mau nói cho tôi biết cậu có ở nước Mĩ hay không?” Hàn Đông Liệt tức giận rống.
............Bên kia điện thoại im lặng, sau đó lên tiếng lần nữa, “không sai, bây giờ tôi đang ở Mĩ, có việc gấp tìm tôi?”
Nghe được hắn nói những lời này, trong lòng của Hàn Đông Liệt thở phào nhẹ nhõm, sau đó liền vội vội vàng vàng mà nói, “Cậu ở Mĩ là tốt, tôi muốn bây giờ cậu lập tức đi đến giáo đường nước Mĩ, hoặc là bất kỳ nơi nào có thể kết hôn, nhất định phải bắt cô ấy về!”
“cô ấy? Người nào?”
“U Tiểu Thiển, không, U Thiển Thiển! Cậu biết chính là cô ấy, chính là vợ của tôi!” Hàn Đông Liệt không biết làm sao giải thích, mồm miệng cũng có chút không lanh lợi rồi.
“Ai nha? Cậu nói cô U? Cậu tìm được cô ấy? cô ấy đang ở Mĩ?” Thừa Vũ hào hứng bừng bừng hỏi.
“Tạm thời cậu khoan dài dòng, tìm nhanh lên một chút đi!” Nếu như đến trễ một chút ...... Kết hôn? Động phòng?
không -- Tuyệt đối không có khả năng!
“Ừ được, tôi có thể đồng ý với cậu đi tìm cô ấy, chỉ là cậu phải đồng ý với tôi một chuyện!” Thừa Vũ nói ra điều kiện.
“nói!”
“Để cho em gái tôi làm thư ký của cậu!” Sáng sớm hôm nay hắn thiếu chút nữa đã bị cô em gái này làm phiền chết, gọi điện thoại tới đây khóc lóc kể lể, đầu của hắn sắp nổ tung rồi.
“Được!” Hàn Đông Liệt sảng khoái đồng ý.
“Ok, chờ tin tức tốt của tôi đi!”
Hàn Đông Liệt tắt điện thoại, quay đầu lại Giang Minh Húc, nói: “Máy bay chuẩn bị xong chưa?”
Hàn Đông Liệt cũng vừa cúp điện thoại, mặt bất cần đời mà cười cười nói, “đã làm xong, một tiếng đồng hồ sau sẽ có thể cất cánh!”
“Tốt! Lần này tôi tuyệt đối sẽ không để cho cô ấy chạy trốn!” hắn nắm chặt hai quả đấm, tràn đầy lòng tin!
Giang Minh Húc nhìn gương mặt hắn từ trắng bệch thành khí thế phách lối, không khỏi cười một tiếng! Quả nhiên bộ dáng này của hắn hơi đẹp trai!
...
Nước Mĩ, bên trong một biệt thự hào hoa.
“Adam, chúc cậu tân hôn vui vẻ, cô dâu rất đẹp!” một người đàn ông Mĩ cầm sâm banh, cười chúc mừng đối với người mới.
“Cám ơn!” Adam vui vẻ cùng hắn chạm cốc, ở bên cạnh hắn là cô dâu đang xấu hổ cúi đầu.
“Adam, xin lỗi, em có chút không thoải mái muốn đi toilet!” cô dâu thẹn thùng, gương mặt chợt trở nên khó coi, hình như là không thoải mái thật!
Adam đau lòng nhìn cô nói, “Em có sao không?”
“không có việc gì, chỉ cần vào rửa mặt, sau đó nghỉ ngơi một chút là được rồi, xin lỗi không thể cùng anh tiếp bọn họ!”
“không sao, thân thể của em quan trọng hơn, đi nghỉ ngơi đi!”
“Ừ!”
cô dâu cười hạnh phúc, nhón chân hôn lên mặt hắn một cái, mà bởi vì cử chỉ thân mật của cô đã làm mọi người ở đó cười to, nhưng cô dâu lại thẹn thùng xấu hổ che mặt mình lại, lộ ra một nụ cười gian ác.