Nhanh chóng xuống xe, cửa xe cũng không kịp đóng lại, chạy thật nhanh vào bệnh viện, Three thở hổn hển chạy vào phòng bệnh, lúc đó trời đã tối rồi, hai mắt Âu Tiểu Thiển nhìn chăm chú vào màn hình điện thoại di động, ánh mắt ngơ ngác trống rỗng có chút đáng sợ.
Thật ra thì cô cũng sớm đã đoán được sẽ có việc như vây xảy ra, nếu không thì tại sao Three không để cho cô xem ti vi, không để cho cô đọc báo, cô lập cô với tất cả thông tin bên ngoài, chỉ là để cho cô nằm ở trên giường mỗi ngày, không ngừng nghỉ ngơi, mời y tá chăm sóc riêng cho cô, không để cho cô liên lạc với bất kì ai.
Chỉ là không ngờ. . . . . . Lại xảy ra chuyện như vậy.
Kết hôn? Hai người bọn họ đã kết hôn rồi sao? Mặc dù có nghĩ tới sẽ có chuyện như vậy xảy ra, nhưng Thiển Thiển chưa có nói với cô nha?
Đây là. . . . . . Lừa gạt sao?
Three đi tới bên giường bệnh, thấy trên màn hình điện thoại di động là trang tin tức, lo lắng hỏi cô "Tiểu Thiển, cô. . . . . . Không có sao chứ?"
Cô để điện thoại di động xuống, ngẩng đầu nhìn hắn, cố gắng nặn ra nụ cười, nhưng nước mẳ trong hốc mắt đang lóe lên. Nhẹ nhàng lắc đầu một cái, nở nụ cười, ý bảo: tôi không sao!
Three có chút hốt hoảng, cố gắng giải thích "Thật ra thì, Thiển Thiển cô ấy là bị. . . . . . Thật ra thì cô ấy không muốn. . . . . ."
Hắn thở dài một hơi, không biết giải thích như thế nào, khi hắn nói " Thiển Thiển là bị ép " thì hắn chợt nghĩ đến Hàn Đông Liệt, đó là ngườ mà cô thích nhất người, nếu như ở trước mặt cô nói lời như vậy, nhất định cô sẽ đau lòng?
Phải giải thích thế nào đây? Phải giải thích như thế nào mới có thể nói dối được đây?
"Việc này. . . . . . Thật ra là bọn họ kết hôn giả, đó là giả, cho nên Thiển Thiển mới không nói với cô, cô ấy sợ cô sẽ hiểu lầm!" Tìm ra một lý do chẳng ra sao, cố gắng giả bộ nghiêm túc, muốn cho cô tin tưởng.
Nhìn thấu hắn đang nói dối, nhìn thấu hắn đang hốt hoảng, cũng nhìn thấu hắn cố gắng, cô nhếch miệng lần nữa, hướng về phía hắn nhẹ nhàng cười một tiếng.
Three thấy cô cười, đột nhiên cả kinh. Rõ ràng là không tin, muốn hướng về phía cô cười, tại sao muốn nở nụ cười dịu dàng đối với cô?
Bối rối cúi đầu, hắn trầm trầm nói "Thật xin lỗi, tôi không nên nói dối để gạt, tôi sẽ lập tức liên lạc với Thiển Thiển, gọi cô ấy đến giải thích tất cả với cô, chỉ xin cô tin tưởng cô ấy, cô ấy sẽ không cướp đi người mà cô thích nhất!" Cho dù cô ấy thật sự yêu người đàn ông kia, cũng sẽ không cướp hắn đi, bởi vì ở trong lòng của cô ấy, người quan trọng nhất cuả cô ấy vẫm không thay đổi chính là chị của cô ấy.
Âu Tiểu Thiển cười yếu ớt, sau đó mệt mỏi ngửa về phía sau, nằm ở trên gối đầu mềm mại, nhắm hai mắt lại.
Thấy cô nhắm hai mắt lại, nét mặt Three lại lộ ra vẻ hốt hoảng, biểu hiện giống như cô gái này, càng trầm mặc thì càng hỏng bét.
"Tôi. . . . . . Đi về trước, cô nghỉ ngơi tốt, không nên suy nghĩ lung tung!" Hắn nói xong, chần chừ nhìn cô một lúc, sau đó ở xoay người rời đi.
Âu Tiểu Thiển kéo chăn đến đỉnh đầu, che kín mặt của mình, lúc này cô mới lộ ra nét mặt khổ sở, nước mắt đau lòng cũng nhịn không được nữa, từng giọt rồi từng giọt không ngừng rơi xuống.
Tâm trạng cô quá đau khổ, rất buồn bực, thật khó chịu. . . . . .
Đầu càng ngày càng khó chịu. . . . . . Thật khó chịu. . . . . . Giống như sắp chết. . . . . .
Anh Đông Liệt . . . . . .Anh Đông Liệt. . . . . . Em đây. . . . . . Anh Đông Liệt. . . . . .