Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Chương 1795



Con bà nó, anh đẹp trai!

Sau đó Tô Nhan cũng chậm rãi lấy mũ bảo hiểm xuống.

Lúc này đến phiên mấy tên con trai kinh hãi ~— Mẹ ơi, cô gái con lai cực kỳ xinh đẹp!

Hai người họ vừa đến, coi như khiến mọi người xung quanh đều kinh ngạc, mọi người trợn mắt há mồm nhìn một nam một nữ đi từ xe mô tô xuống, vừa cao vừa gầy, nhìn qua chính là con cháu nhà giàu.

Nhìn anh trai đi phía trước mà xem, ánh mắt khí chất đó, chính là cậu chủ nhà giàu lái mô tô đưa bạn gái đi hóng gió!

Lúc đầu mọi người còn tưởng rằng Tô Nhan là người kiêu ngạo lạnh lùng, mất xanh tóc dài, đôi chân dài mềm mại đi đến trước một cái bàn, người ngồi đó bị dọa sợ vội vàng nhường chỗ cho cô, kết quả nghe Tô Nhan nói: “Không cần không cần… Không cần cố ý nhường chỗ cho tôi”

Giọng nói này, thật là dễ nghe!

Bên cạnh có mấy cậu nam sinh đang ăn cá nướng lấy can đảm nói: “Chị xinh đẹp ơi, bọn em có thể ngồi cạnh chị không?”

“Có thể” Tô Nhan không để ý, cô nói: “Chị chỉ đến ăn khuya thôi Nói xong cô ngẩng đầu nhìn về phía Đường Duy, Đường Duy nói: “Không, sao, em gọi thức ăn đi, trước tiên suy nghĩ xem muốn ăn gï?”

Nghe tiếng mà đến ông chủ thành thạo đến võ vai Đường Duy một cái: “Ôi chao! Đường Duy! Sao hôm nay lại đến? Cũng ít nhất là mấy năm rồi chúng ta không gặp nhau!

“Cũng mấy năm tồi” Đường Duy toét miệng cười một tiếng, chỉ Tô Nhan nói “Hôm nay cháu đưa cô ấy đến”

“Yokail” Dường như ông chủ đã quen, nói một câu tiếng Nhật, còn nói: “Là một cô gái đẹp như hoa! Thằng nhóc Đường Duy cậu, cuối cùng cũng đưa một cô gái đến đây rồi, trước kia cậu đều dẫn theo một cậu con trai đến, chú còn tưởng là giới tính của cậu có vấn đề!”

“Giới tính có vấn đê?” Đường Duy theo lời của ông chủ mà nói tiếp: “Đã nói rồi, đấy là anh em tốt của cháu!”

“Ai mà biết được, lúc này cậu dẫn con gái đến, chú mới tin” Ông chủ đi lên nháy mắt mấy cái với Tô Nhan: “Chú cho cháu biết, trước kia thẳng nhóc này ngày nào cũng có dáng vẻ giống như vợ bỏ trốn với người khác, nửa đêm kéo theo một cậu con trai đến chỗ chú ăn khuya, hai đứa nó đều không có sắc mặt tốt, vẻ mặt người này còn xấu hơn người kia, chú còn nghĩ, sao khuôn mặt đẹp.

trai như vậy lại không tìm được bạn gái, tùy tiện khua tay cũng có con gái lao đến”

Tô Nhan ngẩn người, sau đó nói: “Mấy năm trước anh ấy cũng…”

“Đúng vậy, mấy năm trước cậu ấy cứ nhàn rồi không có chuyện gì làm lại chạy đến đây, uống mấy cốc bia, tùy tiện ăn một chứt đồ rồi ngồi nhìn từng chiếc xe chạy qua với anh em tốt của cậu ấy” Ông chủ nói: “Sau đó cậu ấy đột nhiên biến mất, chú còn nghĩ có phải cậu ấy ra nước ngoài không, bây giờ đã quá tốt rồi, có người ở bên cậu ấy. Bữa hôm nay chú mời các cháu, coi như.

chúc mừng thẳng nhóc này tìm được bạn gái!

Đột nhiên biến mất, là mấy năm anh ấy ngồi tù với mình sao.

Nhưng… Năm đó Đường Duy ngồi ăn khuya, rồi nhìn dòng xe ven đường chạy qua chạy lại, thật sự rất cô đơn.

Tô Nhan muốn biết trong mấy năm chờ đợi đó, Đường Duy đang chờ ai “Mau ngồi xuống đi, cô bề xinh đẹp” Ông chủ rất vui vẻ, còn cười nhẹ nói “Đến bao giờ mới ăn được kẹo mừng của cháu và Đường Duy đây?”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv