Bạc Dạ trợn to hai mắt: “Con nói cái gì?”
Đường Duy lặp lại một lần nữa: “Tối nay Tô Nhan uống rượu ở đó, con không cho phép cô ấy được uống một giọt rượu nào cả!”
Bạc Dạ đùng cái lập tức đứng dậy từ trên ghế salon, cả hai ba con này kinh ngạc một trận như vậy, ngược lại khiến cho Đường Thỉ thấy có chút không chịu nổi: “Hai người làm sao vậy! Nhan Nhan đã trưởng thành rồi, cũng có quyền tự do làm chuyện mà con bé muốn làm chứ!”
“Quán bar kia là chỗ như thế nào cơ chứ!” Đường Duy chỉ là tưởng tượng ra cái cảnh Tô Nhan bị một đám đàn ông vây quanh ở trong quán bar, là đã lập tức không có cách nào khống chế được lửa giận của mình: “Tại sao cô ấy lại có thể đi tới cái chỗ như vậy được chứ?”
“Con thì đi ít lầm sao?!” Đường Thi nâng cao giọng nói: ‘Không thấy con ít đi quán bar, thì Nhan Nhan không được đi hay sao? Con làm sao lại có thể tiêu chuẩn kép như vậy… Tô Nhan cũng có quyền làm thế!”
“Có thể” Đường Duy cần răng: “Mẹ nói không sai, Tô Nhan có quyền làm như vậy, nhưng con cũng có quyền mua hết rượu ở quán bar đó!”
*.. Trong khoảng thời gian ngắn Đường Thi lại không thể nói được gì để phản bác lại con trai của mình, cô nhìn thấy được khát vọng kiểm soát từ trong mắt của cậu, là cái loại khát vọng kiểm soát của một người đàn ông với một người phụ nữ.
Cô rõ ràng là ý thức được, Đường Duy đã thật sự động lòng với Tô Nhan, nhưng mà Duy Duy, con có biết hay không… Tình yêu không phải là đi thể hiện như vậy, không phải là mạnh mẽ đoạt lấy Đường Thi không có cách nào nhìn đèn treo ở trên đỉnh đầu, nặng nề thở dài, Bạc Dạ bên cạnh đã bắt đầu thay con trai liên lạc với người ta, kết quả điện thoại vừa mới kết nối được, còn chưa có nói được hai câu, đã khiến anh sợ ngây ngẩn cả người “Cái gì? Rượu đắt tiền nhất… Đã sớm bán sạch rồi?”
Nghe được ba mình nói như vậy, trong mắt Đường Duy lộ ra vẻ khiếp sợ, không thể tin được!
Có ai còn nhanh hơn một bước so với cậu như vậy?
Bạc Dạ biết con trai của mình sốt ruột, lại hỏi thêm một câu: người nào trả tiền vậy?”
Đối phương trả lời là cô chủ nhà họ Lam.
Nghe được cái tên này, Bạc Dạ và Đường Duy nhìn nhau một cái.
Ba con hai người nhìn nhau không nói gì, cuối cùng là vẫn là Bạc.
Dạ lắc đầu một cái trước: “Con trai, cái kia ba thật sự là không có cách nào… Ai biết là Lam Thất Thất nhanh như vậy đã mua hết rồi…”
Ai dám ngăn cản Lam Thất Thất mua cơ chứ, động tác của cô ta đương nhiên là nhanh!
Sắc mặt của Đường Duy cũng thay đổi, cái kế hoạch này không thể thực hiện được thì dứt khoát đi ra ngoài, chậm chút nữa thì chỉ sợ là Tô Nhan đã uống say rồi!
Tất cả đều bán sạch, cái số lượng kia phải là bao nhiêu cơ chứ?
Hơn nữa còn là cái chỗ như thế, nhiều rượu như vậy bọn họ làm sao có thể uống cho hết được?
Uống không hết chắc chản là sẽ gọi người khác đến uống cùng…
Như vậy thì rốt cuộc là còn có bao nhiêu người đàn ông khác có mắt ở đó chứ?!
Tối nay Tô Nhan tính toán muốn cùng Lam Thất Thất không say không về sao?
Trong đầu có đủ loại suy nghĩ điên cuồng xuất hiện, càng nghĩ càng tức giận, vẻ mặt Đường Duy lập tức càng ngày càng đáng sợ, thậm chí cậu con không thèm thay quần áo, đã lấy chìa khóa xe đi ra khỏi cửa.
Gấp đến mức Bạc Dạ đi theo ở phía sau mông nói cũng không thèm nghe: “Con đi đâu vậy? Này, Đường Duy! Dù gì thì cũng phải chỉnh trang lại mình một chút rồi hắn ra cửa chứ!”
Con trai đi vào gara ở dưới đất, cửa gara kéo lên, nhấn chân ga một cái. Đúng lúc để cho ba mình hít khói xe hơi.
… Đứa con trai thối ta trong mắt chỉ có Tô Nhan, ngay cả ba mình cũng mặc kệ!