Đường Thi không chút suy nghĩ nhanh chóng từ chối, hào phòng trà tiền nước cho cả Tô Phi Phi, sau đó nói với cô ta: “Thật đáng tiếc, nói với anh cô đừng hao tâm tồn trí thêm nữa làm gì. Còn nữa, nói với anh ta rằng sau này bớt làm phiền tôi đi!”
Nói xong, cô nhanh chóng rời khỏi đó, chỉ còn lại một mình Tô Phi Phi ngồi ở đó. Mẹ kiếp, cái cô Đường Thi này làm sao có thể lạnh lùng như thế!
Sau khi Tô Phi Phi quay về thì nhanh chóng kể lại mọi chuyện cho Tô Kỳ nghe, lúc đó Tô Kỳ đang chơi game, sau khi nghe nói Tô Phi Phi đã thất bại thì mắng cô ta một trận: “Đúng là vô dụng! Chỉ có việc đi lừa người khác thôi mà cũng không làm được!” “Nếu anh có bản lĩnh thì tự anh đi mà làm đi, tìm em hỗ trợ để làm gì?” Tô Phi Phi giữa ngón giữa với bóng lưng của Tô Kỳ, rồi lại nói: “Rác rưởi! Thật đáng sợ!”
“Ai nói anh muốn theo đuổi cô ấy chứ?” Tô Kỳ vừa nghe thấy em gái mình nói thế thì nhanh chóng xoay người: “Con mắt nào của em thấy anh có tình ý gì với cô ấy?”
“.” Tôn Phi Phi chỉ cảm thấy anh trai mình đúng là vô dụng, thì quyết định ..không nói gì nữa, cất bước lên lầu: “Thôi em đi ngủ, ngủ ngon nhé chàng trai độc thân ế vợ!”
“…” Tô Kỳ đang đánh trận, nghe thấy thế thì suýt nữa đã không thể giữ được điện thoại. Người đàn ông ngồi trong phòng khách nhìn về phía màn hình tivi trầm mặc một hồi lâu, sau đó giống như nghĩ tới điều gì đó, môi từ từ cong lên. Đọc full tại
Khương Thích đã lợi dụng những mối quan hệ của mình đã tránh được việc bị anh ta chặn trên các phương tiện truyền thông.
Ngày đầu tiên hai người phụ nữ đi làm, tinh thần vô cùng nhiệt tình, người phụ trách phòng làm việc đích thân ra đón tiếp hai người họ, khi vừa nhìn thấy Đường Thi là nhanh chóng nhào tới: ‘Nữ thần! Nữ thần à, cuối cùng thì cô cũng tới rồi!”
Đường Thi bật cười: “Tôi không dám nhận cái danh xưng này đâu, cảm ơn cô vì đã địch thân ra đây đón tiếp hai chúng tôi như thế.”