Nhưng đó chưa phải thứ khiến người khác khiếp sợ ...
Bởi vì nấm đấm bằng cát khổng lồ kia bị nấm tay nhỏ bé của người thanh niên bá đạo xuyên thủng, toàn bộ tiêu tán thành đất bụi ...
Càng đánh càng hăng, lần đâu tiên không mượn nhờ Dị thuộc tính đánh với Luyện Hư Kỳ khiến Lạc Nam hưng phấn trong lòng, máu huyết sôi sục ...
Mặc dù không thể áp đảo đối phương, mặc dù không thể làm bị thương đối phương, thậm chí cánh tay đang kịch liệt đau nhứt ... nhưng đây là thành tích đủ để Lạc Nam tự hào.
“Khốn kiếp!"
Trái ngược với Lạc Nam, Ngọc Trần chỉ cảm thấy mặt mũi của mình toàn bộ mất hết ... khi không thể nhẹ nhõm đánh bại một kẻ mà hắn vốn cho là phế vật ...
"Thiên Cấp Vũ Kỹ - Cát Bạo!”
Vẫn không dùng đến Hắc Sa ... bởi vì theo Ngọc Trần thấy, phải sử dụng đến Hắc Sa để đánh bại Lạc Nam là hành vi quá mức mất mặt ...
Nhưng không vì thế mà hắn nương tay, trái ngược lại một lần nữa vận dụng đến tận Thiên Cấp Vũ Kỹ - Cát Bạo ...
Hai tay hóa thành vô số ấn quyết, Sa Mạc rộng mênh mông đột ngột rung lên bần bật, Ngọc Trần nâng hai cánh tay lên đỉnh đầu, vô số hạt cát cấp tốc ngưng tụ giữa đôi tay hắn ...
Tạo thành một quả cầu cát đầy gai góc, ẩn chứa năng lượng khổng lồ ...
"Mau hạ lập kết giới, tránh dân chúng bị thương!" Bạch Liệt quát lên một tiếng ...
Lục Lão nghiêm nghị gat đầu, phi thang lên không trung ... linh lực điều động, tạo thành một màn chắn bao trùm Lạc Nam và Ngọc Trần ...
“Đi chết!"
Người ra tay trước vẫn là Ngọc Trần, Cát Bạo được hắn tung ra, như một quả bom mang tính hủy diệt xuyên phá không gian lao thẳng đến vị trí của Lạc Nam ...
"Một chiêu này vừa ra, chỉ sợ thanh niên kia đã hết đường lui!" Có người lên tiếng cảm thán ..
"Không sai, trước mặt Cát Bạo ... thanh Trọng Kiếm kia không đủ để che chắn bảo vệ hắn!" Không ít kẻ đồng tình tán đồng ...
Từ đầu đến cuối, Lạc Nam đều dùng Trọng Kiếm để phòng ngự và chiến đấu cùng Ngọc Trần ...
Cát Nộ là vũ kỹ nổi danh về phạm vi công kích bá đạo mạnh mẽ, đem mục tiêu bao trùm nơi trung tâm, theo suy nghĩ của người ở đây ... những gì Lạc Nam biểu hiện đã là cực hạn của hắn, làm sao ngăn được một chiêu này?
Chỉ là sắc mặt bình thản của Lạc Nam khiến bọn hắn khó chịu, tên này không có chút sợ hãi nào chẳng khác gì đang chế nhạo bọn hắn phán đoán sai vậy ...
Trong lúc nhất thời, không ít người hy vọng Lạc Nam trúng chiêu trọng thương.
Chỉ là sự thật luôn phũ phàng, khiến bọn hắn thất vọng ...
Lạc Nam hai tay cấp tốc kết ấn pháp huyền ảo, cùng lúc thốt ra:
"Dung Nham Hộ Thân"
"Trấn Áp Hoang Vũ Ấn”
Trên thân thể hắn, một lớp áo giáp được ngưng tụ từ đất và lửa ... tạo thành Dung Nham bảo vệ cơ thể, nhìn qua bất khả xâm phạm ...
Chưa dừng lại ở đó, cuồn cuộn Thổ Linh Lực đang bị điều động, tạo thành một Đại Ấn khủng bồ giữa hai cánh tay Lạc Nam ...
Cùng lúc thi triển hai loại Vũ Kỹ ... nhất công, nhất thủ ...
Đây là hai vũ kỹ của Trọng Vô Danh để lại, thích hợp với thân phận Văn Lang của Lạc Nam lúc này.
Đối diện Cát Bạo, đại ấn trong tay cuồng bạo mà ra, mang theo uy lực có thể trấn áp Hoang Vũ, bình định càn khôn ...
Trấn Áp Hoang Vũ Ấn!
Không chút dây dưa dài dòng, trực tiếp nện vào Cát Bạo.
Bạch Điểu Quân ngơ ngác nhìn nhau, có trời mới biết kẻ vô tình được bọn hắn cứu vớt lại khủng bố như vậy ...
Bầu không khí có phần im ắng ...
Đến khi cát bụi tản đi ...
“Hít"