App Diễn Viên Phim Kinh Dị

Chương 63: Kinh dị liên hoàn (18)



★ Cửa ải thứ ba: Trò chơi trốn tìm (6) ★

“Diện tích mê cung.”

Quỷ yếu nghe thấy tiếng vỗ tay rõ ràng liền chạy về phía bên này, tiếng bước chân lớn dần lên.

Tạ Tinh Lan chạy băng băng qua những chiếc bóng phản chiếu không ngừng biến hóa trên gương.

Cùng lúc này, Nhậm Trạch lén lút chạy tới một nơi cách xa quỷ yếu, còn Du Cảnh thì phá vỡ rất nhiều tấm gương.

Hắn đang đắc ý, lại bị một bàn tay trắng bệch túm chặt mắt cá chân.

Du Cảnh hoảng sợ cúi đầu, phát hiện cánh tay kia vươn ra từ một mẩu thủy tinh.

Cánh tay kia thuận theo bám lên trên mắt cá chân, sau đó một nguồn lực mạnh mẽ kéo Du Cảnh vào trong gương, chỉ trong chớp mắt, nguyên một cái chân của Du Cảnh bị kéo vào trong gương.

Lúc này Du Cảnh vỗ tay, cánh tay kia lập tức rụt vào trong gương.

Du Cảnh quay đầu chạy, lại tuyệt vọng phát hiện thủy tinh rơi ngổn ngang khắp mặt đất, thành môi giới cho quỷ.

Hắn không còn chỗ để trốn.

Chẳng mấy chốc đã sử dụng hết ba cơ hội vỗ tay.

Mười giây sau, Du Cảnh cảm thấy sau vai mình ngưa ngứa.

Hắn trở nên căng thẳng, trong lúc chạy trốn nhanh chóng sờ vào bả vai, nhưng lại sờ thấy một ngón tay lạnh buốt.

Du Cảnh đứng hình tại chỗ, như ngã vào hầm băng.

Lúc đập vỡ gương kính, không tránh khỏi mẩu gương rơi vào vai.

Một bàn tay hoàn chỉnh không biết chui ra từ mẩu gương nào dính trên áo hắn.

Du Cảnh cởi áo ra, sử dụng đạo cụ đeo trên cổ.

Hắn chỉ có vài chục giây…

Trong căn phòng nhỏ của khách mời, người phụ nữ tức giận quát về phía chiếc điện thoại ở đối diện: “Hủy bỏ!! Không khống chế được độ khó! Hủy bỏ!”

Bàn tay bà run bần bật, đứng cũng không vững.

Đó là đứa con trai duy nhất của bà.

“Các người muốn nhóm tân binh chết hết hay sao? Tại sao biết trò chơi có độ khó cao như vậy còn chơi chữ? Đủ chưa hả?!” Người phụ nữ gần như điên lên.

Thẩm Dật chau mày nhìn bà: “Bà bình tĩnh một chút, không phải app cố ý chơi chữ trong phim ngắn này, hình thức chơi chữ ở đây vốn là ám chỉ, ám chỉ tồn tại sự mâu thuẫn.”

Con trai rơi vào thời khắc sống còn, cuối cùng người phụ nữ không còn màng tới sợ sệt và tôn kính nữa, để ngoài tai lời Thẩm Dật nói, chỉ quát về phía chiếc điện thoại: “Con trai tôi không qua được thì không ai qua được cả! Cho nên tôi nói hủy bỏ! Các người không muốn nhóm tân binh chết hết thì lập tức hủy bỏ đi!”

Một khách mời khác lúng túng nhìn, lời bà ấy nói đúng là thật, bộ phim ngắn trước mắt này có vẻ không ai qua được, vả lại chuyện Du Cảnh chọn trúng tín vật này cũng là chuyện ngoài ý muốn, không nằm trong dự tính của ekip chương trình, đúng là độ khó mất cân bằng.

Mật độ tư duy logic cao như vậy, đổi sang bọn họ không có sở trường về mặt này còn chưa chắc đã có thể vượt qua, càng không nói tới nhóm tân binh mới vào được một, hai tháng.

Bầu không khí hết sức gay gắt, điện thoại của ba vị khách mời đột nhiên đổ chuông báo ――

【Quan sát thấy thử thách thực tế của cửa ải thứ ba “Trò chơi trốn tìm” trong chương trình “Kinh dị liên hoàn” có độ khó cao vượt ngoài dự tính, bất lợi cho sự tồn tại của người mới. Hiện tại phát động khách mời bỏ phiếu, không thể bỏ phiếu trắng, nếu có hai người trở lên chọn tiếp tục, bộ phim sẽ tiến hành tiếp, nếu có hai người trở lên chọn dừng, bộ phim sẽ dừng lại, chương trình kết thúc ở đây.】

Mẹ Du Cảnh lập tức chọn dừng lại, bà nhìn về phía nam khách mời bên cạnh, run giọng nói: “Cứu con tôi với, dừng lại đi! Anh muốn gì cũng được, tôi đều có thể cho anh!”

Nam khách mời bị kẹp ở giữa lúng túng tránh né ánh mắt của bà, nhìn về phía Thẩm Dật bình thường ngạo mạn nhất nhưng lại công bằng nhất.

Thẩm Dật trầm mặc mấy giây: “Được rồi, dừng lại, đúng là hơi quá trớn rồi, không cần phải tiếp tục, như vậy không công bằng với họ, chết cũng rất đáng tiếc.”

Người phụ nữ kích động muốn khóc, liên tục nói lời cảm ơn, Thẩm Dật không để tâm.

Thẩm Dật nhìn Tạ Trì chạy nhanh về phía quỷ yếu trong màn ảnh, trong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc.

Hình như Tạ Trì có ý tưởng rồi?

Cậu ta thế mà tình cờ có cùng ý tưởng với hắn. Quy tắc tương phản, chắc hẳn cậu ta đã ý thức được ra, cậu ta muốn đi bắt quỷ yếu.

Có lẽ cậu ta có thể vượt qua cửa ải này, app là sân khấu, nên để người có năng lực được thể hiện, đột nhiên dừng lại như vậy không công bằng với Tạ Trì đã nắm được đầu mối.

Thẩm Dật đột nhiên thay đổi quyết định, chỉ vào màn hình nói: “Như vậy đi, cậu ta tiếp tục, những người khác dừng lại, được không?”

Người phụ nữ giữ được mạng cho con trai mình rồi, tâm trạng quay trở về vị trí cũ, bà ngẩng đầu lên nhìn chàng trai có lẽ còn ưu tú hơn cả con trai mình, trong mắt ánh lên vẻ ghen ghét.

Sau khi tham gia chương trình “Kinh dị liên hoàn”, những ai còn sống trong nhóm tân binh sẽ được mời tham gia đóng cùng một bộ phim, cậu ta còn sống, sớm muộn gì cũng trở thành chướng ngại vật lớn nhất với con trai bà, không bằng chết trong lúc chơi trốn tìm đi. Bấy giờ bà cười bảo: “Đương nhiên là được rồi.”

Bà nhìn Du Cảnh thoát khỏi “Trò chơi trốn tìm”, bình tĩnh trở lại.

Ngón tay thon dài của Thẩm Dật khẽ nhịp lên mặt bàn, cân nhắc tới sự khác biệt nhỏ bé và năng lực giữa hai nhân cách của Tạ Trì, hắn có chủ ý riêng, nói rằng: “Thế này đi, tôi tự ý làm chủ thay cho cậu ta đúng là không công bằng với cậu ấy, cho nên nếu cậu ấy qua cửa ải, chỗ tôi có một đạo cụ thích hợp với cậu ấy, tặng cho cậu ấy để đền bù, độ khó quá cao mà chỉ thưởng điểm tích lũy, ekip chương trình không có tâm gì cả.”

Nam khách mời hỏi: “Là vũ khí ác linh phụ thể tự nhận chủ kia phải không?”

Nam khách mời kia có thể biết được là bởi Thẩm Dật chưa từng che giấu đạo cụ mình nhận được, hắn công khai đoạn nhận đạo cụ với toàn bộ khán giả. Vũ khí kia Thẩm Dật nhận được trong một bộ phim kinh dị phẩm chất “Tì vết không che được ánh ngọc” có tên là “Lưỡi dao ác linh”, tiếc là dường như nó có yêu cầu quá hà khắc với chủ nhân của mình.

Thẩm Dật cũng không che giấu, hơi tiếc nuối nói rằng: “Đúng vậy, sát khí quá nặng, tôi không thể điều khiển được, nhưng có lẽ sẽ phù hợp với cậu ta.”

Khách mời gật đầu.

Anh ta có hiểu biết nhất định về Thẩm Dật, Thẩm Dật hết sức ngạo mạn, trước giờ trong mắt chỉ có bản thân, rõ ràng là một người tư tưởng ích kỷ, thích tiếp xúc với kẻ mạnh, miệt thị kẻ yếu kém. Nhưng bản thân hắn có làm được hay không, suy nghĩ gì đều luôn thẳng thắn thừa nhận, rất ngay thẳng, ghét lòng vòng quanh co, đương nhiên quả thực hắn cũng có vốn liếng để kiêu ngạo. Cho nên anh ta có thể nhìn rõ được Thẩm Dật ghét Du Cảnh dựa vào mẹ, cảm thấy chướng mắt với cậu nhóc không có bản lĩnh này.

Dường như Thẩm Dật rất tán thưởng Tạ Trì. Cũng có thể hiểu được, dù sao nếu người mới này còn sống, ắt sẽ tiền đồ vô lượng.

Thẩm Dật mở rương đồ trong điện thoại ra lật xem một lúc, tìm đạo cụ gửi cho app. Sau khi app nhận được, lập tức thông báo rõ tình huống với khán giả.

Thẩm Dật nhìn Tạ Trì đang chạy băng băng trong màn ảnh, cất giọng nhỏ gần như không thể nghe thấy: “Cậu nhóc, đừng để tôi phải thất vọng, một con pet 1.0 ưu tú sẽ không chết trong phim ngắn rác rưởi này.”

【Trời má, những ai đã vào cửa ải thứ ba đều dừng lại hết rồi, chỉ còn lại Tạ Trì, những người chưa vào thì cửa ải đã đóng lại rồi…】

【Như vậy không công bằng, cái cậu tân binh xếp thứ năm đã chết ở cửa ải thứ ba rồi, sao không ai quản, giờ mới kêu dừng lại, giữ chút thể diện đi chứ.】

【Đâu ra công bằng tuyệt đối, thím trên là trẻ con à? Haizz, không biết Tạ Trì đắc tội vị khách mời nào? Hại cậu ta như vậy, cứ muốn cậu ta phải chết à? Đối xử đặc biệt bỏ lại một mình cậu ta trong đó..】

【Còn ai vào đây nữa, đương nhiên là mẹ Du Cảnh rồi, dù sao sau này nhóm tân binh lại phải đóng cùng một bộ phim nữa, hại cậu ta chết sớm dọn đường cho con trai mình thôi.】

【Mặc dù em không hiểu kịch bản, nhưng em biết Trì nhà em có thể qua được á.】

Lúc này trong phim ngắn, Tạ Tinh Lan vẫn đang mải miết chạy, Tạ Trì hoàn toàn không biết mọi chuyện xảy ra bên ngoài, trong đầu anh đang lóe lên đoạn đối thoại trước đó giữa mình với Tạ Tinh Lan.

Trước đó Tạ Tinh Lan nói, quỷ yếu quá yếu, yếu đến mức không khác con người là bao, vậy nên anh đáp rằng, trong trò chơi trốn tìm này, quỷ yếu giống như một con người có được “thân phận quỷ”.

Trước đó anh thử thăm dò đại gia, hỏi cô ta nếu mình bị quỷ bắt sẽ thế nào, cô ta không đáp, anh cảm thấy nghi ngờ, bấy giờ dường như anh đã có được đáp án.

―― Trong trò chơi trốn tìm theo quy tắc tương phản này, quỷ yếu là người có được “thân phận quỷ”, còn anh là người mang “thân phận người”.

Trong trò chơi trốn tìm ở thế giới hiện thực, phần lớn quy tắc trò chơi là có một người đóng vai quỷ, những người còn lại đóng vai con mồi, sau khi bị quỷ bắt được thì người ấy sẽ trở thành con quỷ mới đi bắt những người khác. Cho nên anh bị quỷ yếu bắt được, kết cục không phải chết, mà là thế chỗ cô ta biến thành quỷ yếu!

Trong đầu Tạ Trì lóe lên suy nghĩ, anh biết vì sao quỷ yếu lại khóc rồi!

Quỷ yếu muốn đi cứu Mập, cô ta muốn thoát khỏi trò chơi vĩnh viễn! Hai điều này không mâu thuẫn với nhau! Quỷ yếu bắt được Mập, Mập biến thành quỷ yếu, quỷ yếu tự khắc sẽ trở lại thành người!

Điều này tương đương với việc anh ta trao đổi thân phận với quỷ yếu. Quỷ yếu muốn thoát khỏi “thân phận quỷ” rời khỏi trò chơi!

Khoảnh khắc ấy, Tạ Trì dường như nghĩ thông tất cả.

Đại gia bỏ tiền ra dụ dỗ anh tới mê cung gương tham gia trò chơi trốn tìm chính là quỷ yếu.

Rất có khả năng trước đó đại gia này là một con người bình thường, bởi vì tò mò nên đã chơi trò chơi trốn tìm chiêu hồn. Cô ta thuận lợi dẫn búp bê ma tới, lại bị búp bê ma bắt trong trò chơi, cô ta chưa chết, mà giống với quy tắc của trò chơi trốn tìm ở hiện thực ―― Cô ta và búp bê ma trao đổi thân phận, cô ta biến thành búp bê ma bắt người, búp bê ma thì hoàn toàn thoát khỏi thân phận ma quỷ, trở thành con người.

Đây là cái giá phải trả của người thua trò chơi trốn tìm.

Trò chơi kết thúc, đại gia thân là búp bê ma bị nhốt trong búp bê, nếu cô ta muốn thoát khỏi thân phận quỷ trở lại làm người, cô ta chỉ có thể dụ dỗ người mới tham gia trò chơi trốn tìm này.

Nếu cô ta bắt được Tạ Trì, cô ta sẽ thoát khỏi thân phận quỷ, rời khỏi trò chơi này, còn Tạ Trì sẽ trở thành quỷ yếu, sau khi trò chơi kết thúc bị nhốt trong búp bê, nếu Tạ Trì muốn thoát khỏi thân phận quỷ quay trở lại làm người, chỉ có thể giống như đại gia trong livestream, dụ dỗ người vô tội tiếp theo tham gia trò chơi trốn tìm này.

Nhưng bởi có sự tồn tại của quỷ mạnh và quy tắc tương phản, quỷ yếu không có khả năng bắt được con mồi.

Trước khi quỷ yếu bắt được con mồi, kiểu gì quỷ mạnh cũng sẽ nhanh chân giết chết con mồi, để quỷ yếu hết lần này tới lần khác thấy hy vọng rồi lại rơi vào tuyệt vọng, nhưng bởi vì không thể thoát ra được mà phải đi dụ dỗ con mồi mới.

Đây là một vòng lặp vô hạn, quỷ mạnh thì ở trong đó tùy ý đồ sát, ngư ông đắc lợi, nó giống như một đế vương độc chưởng chuyên quyền, tùy ý chi phối cuộc đời của quỷ yếu, để quỷ yếu vì mình mà chạy đi lừa lọc khắp nơi, không ngừng cung cấp đồ ăn mới.

Trong vòng lặp này, một ngày nào đó quỷ mạnh tâm tình tốt, bị biểu hiện của quỷ yếu lấy lòng, thậm chí có thể bỏ mặc quỷ yếu bắt con mồi mới, biến thành người rồi rời đi, bởi vì quỷ yếu thoát khỏi trò chơi đồng nghĩa con mồi trở thành quỷ yếu mới.

Luôn có một con quỷ yếu tồn tại trong mê cung gương, đại gia kia có thể là người đầu tiên, cũng có thể là người xếp thứ một ngàn một vạn.

Điều này không quan trọng, quan trọng là trò chơi vẫn luôn kéo dài tới bây giờ, không kết thúc.

Quỷ mạnh cũng mạnh đến độ biến thái, có lẽ sau khi giết chết nhiều con cừu non vô tội như vậy, thực lực đã tăng lên đáng kể.

Nhìn như vậy, dùng từ “thiện” để hình dung quỷ yếu cũng không được thỏa đáng, dù sao cô ta vì bản thân mà dụ dỗ người vô tội tham gia trò chơi, nhưng đổi một cách diễn đạt khác vừa xem đã hiểu ―― Quỷ mạnh thì uy hiếp, còn quỷ yếu thì trợ giúp.

Con mồi và quỷ yếu có quan hệ đôi bên cùng có lợi.

Quỷ yếu bắt được con mồi, quỷ yếu thuận lợi rời khỏi trò chơi, con mồi theo đó cũng thoát khỏi sự truy sát của quỷ mạnh, bởi vì quỷ mạnh là bóng trong gương của quỷ yếu, một khi con mồi đổi thân phận thành quỷ yếu, quỷ mạnh không thể giết được nữa.

Quỷ mạnh chơi trò chơi trốn tìm cùng con mồi, quỷ mạnh bị hạn chế, nó chỉ có thể bắt được con mồi có “thân phận người”, chứ không phải quỷ yếu có “thân phận quỷ”, cho nên một khi con mồi biến thành quỷ yếu, quỷ yếu trước đó thoát khỏi trò chơi, con mồi không còn tồn tại nữa, Tạ Trì cũng mất đi “thân phận người” bị truy đuổi, theo như quy tắc của trò chơi, quỷ mạnh không thể sát hại anh được nữa.

Thông minh quá sẽ bị thông minh hại, trong bộ phim này, ai càng thông minh, năng lực hành động linh hoạt lại càng dễ gặp trở ngại, nếu không cảnh giác như Tạ Trì, rơi vào cái bẫy của quỷ yếu, bại lộ vị trí của mình, có lẽ xác suất sinh tồn sẽ lớn hơn một chút, nếu đi đứng không tốt như Tạ Trì, cảm giác phương hướng kém, đi va phải tường, như vậy quỷ yếu nghe thấy tiếng động dễ dàng tìm tới được.

Nhưng những người bước vào bộ phim ngắn này đều là người tương đối thông minh, tay chân linh hoạt, ngược lại càng dễ mất cơ hội sống hơn so với người bình thường.

Tạ Trì chơi trốn tìm với quỷ mạnh, quỷ mạnh bắt được Tạ Trì, kết cục là Tạ Trì chết, quỷ yếu tiếp tục dụ dỗ người vô tội tiếp theo tham gia trò chơi, bắt đầu vòng lặp vô hạn.

Tạ Trì chơi trốn tìm với quỷ yếu, bất kể là quỷ yếu bắt được Tạ Trì hay Tạ Trì bắt được quỷ yếu, kết cục đều là Tạ Trì biến thành quỷ yếu, quỷ yếu trước đó rời khỏi trò chơi.

Bây giờ tất cả các quy tắc và manh mối đều ám chỉ nhất định anh phải trở thành quỷ yếu mới có thể sống sót trong mê cung.

Mà quá thời hạn trò chơi, nếu Tạ Trì vẫn còn là quỷ yếu, anh sẽ vĩnh viễn không thể thoát khỏi phim ngắn, bởi vì quỷ tương đương với vật đã chết, bất luận các tố chất thân thể giống con người bao nhiêu, cũng không phải vật cùng chiều không gian với con người.

Cho nên Tạ Trì đi bắt quỷ yếu chỉ mới là bước đầu tiên, bắt được quỷ yếu đồng nghĩa anh thoát khỏi nguy hiểm bị quỷ mạnh truy sát, nhưng điều này không đồng nghĩa với việc anh chiến thắng, nếu trong thời gian quy định anh không thể nghĩ cách giết hoàn toàn quỷ mạnh, anh sẽ vĩnh viễn bị nhốt trong mê cung gương, trở thành nô lệ mới của quỷ mạnh.

Chắc chắn là như vậy, nhưng anh không còn lựa chọn nào khác!

Chỉ trong mười mấy giây, Tạ Trì nghĩ thông suốt tất cả, quỷ mạnh cũng bắt đầu vòng truy sát mới.

Không gian chật hẹp gây rất nhiều rắc rối cho Tạ Tinh Lan mỗi khi tránh né.

Quỷ mạnh ở khắp mọi nơi, có thể nhoài mình ra khỏi gương chắn ngang đường đi của hắn bất cứ lúc nào, cũng có thể từ mặt gương bên cạnh duỗi tay ra kéo hắn vào, dưới ánh sáng xanh u tối là tàn ảnh di chuyển của quỷ mạnh.

Tạ Tinh Lan có thể tránh thì tránh, không tránh được chỉ có thể vỗ tay.

Không phải sinh vật cùng một chiều không gian, không có năng lực để chiến đấu.

Trên mặt gương uốn, gương mặt quỷ cũng trở nên méo mó, trên mặt gương mở rộng, gương mặt quỷ cũng được phóng to, nó lảo đảo tới gần, cướp lấy cơ hội sống.

Tạ Tinh Lan giống như một tên đạo chích linh hoạt tránh né những tia hồng ngoại dày đặc. Chỉ có một điểm khác biệt là, trong viện bảo tàng, tia hồng ngoại bắn vào điểm cố định. Còn quỷ sau khi tấn công thì không thể tìm thấy dấu vết của nó.

Tạ Tinh Lan chỉ có thể hết sức tập trung nhìn chòng chọc vào mặt gương, dùng tốc độ nhanh nhất để nhận ra quỷ, sau đó phán đoán hành động tiếp theo của quỷ để linh hoạt tránh né.

Cuối cùng, ở đầu khúc rẽ tiếp theo, họ trông thấy quỷ yếu ở cuối con đường nghe thấy tiếng đuổi tới đây.

Tạ Tinh Lan chạy bứt lên một trăm mét, chân dài như ảnh, quỷ yếu cũng ngạc nhiên mà chạy lại.

Quỷ mạnh gần như nhoài cả người ra chắn ngang Tạ Tinh Lan, duỗi tay ra kéo lấy hắn, dường như muốn hủy diệt hy vọng ngay trước mắt hắn.

Khoảng cách quá gần, quán tính quá mạnh khiến Tạ Tinh Lan không thể dừng lại, hắn lại vỗ tay một lần nữa.

Quỷ mạnh nằm ngang giữa quỷ yếu và Tạ Tinh Lan biến mất.

Tạ Tinh Lan không chút do dự bắt lấy quỷ yếu.

Áo quần hắn tả tơi, những vết thương chồng chéo trên người, mái tóc rối bời, cả người vừa âm trầm vừa hung ác.

Một giây sau, trên mặt gương xanh thẫm, gương mặt Tạ Trì bắt đầu thay đổi.

Làn da của anh trước kia trắng mịn, bây giờ lại trở nên tái nhợt, toát lên vẻ giá buốt lạnh lẽo, mái tóc hơi nâu cũng trở nên đen nhánh, đôi môi đỏ mà khô khốc, đồng tử mắt đen như mực lại toát lên tia sáng quỷ dị, khiến người ta dễ dàng liên tưởng tới bá tước ma cà rồng hút máu người để có được sự trường sinh.

Áo quần trên người anh cũng hóa đen như bóng đêm.

【Chàng trai phép thuật, biến hình!】

【 Biến thành quỷ còn phải xem độ đẹp trai.】

【 Sau này phải đi bắt người ta, dù sao cũng phải có bộ dạng kinh dị một chút ấy mà.】

【Em mà gặp quỷ yếu này trong mê cung, chắc em muốn yêu ảnh luôn quá, khỏi trốn khỏi tránh làm gì.】

Quỷ yếu trước đó truy đuổi hắn cũng biến hóa, nhưng hoàn toàn trái ngược với Tạ Tinh Lan.

Cô đứng yên tại chỗ, tựa như một pho tượng, sắc mặt dần trở nên hồng hào, mái tóc dài che hết khuôn mặt cũng được vuốt ra sau đầu, để lộ gương mặt thiếu nữ thanh tú. Đôi mắt trống rỗng của cô cũng dần khôi phục thần thái, cơ thể lạnh lẽo trở nên ấm áp, dường như để hoàn toàn thoát khỏi “thân phận quỷ” biến trở lại thành người chỉ là vấn đề thời gian, nhưng khoảng thời gian này không ngắn, bởi vì thực tế cô ta đã biến thành quỷ quá lâu rồi.

Tạ Tinh Lan không nói gì nhìn chòng chọc cô, dường như đang suy nghĩ tiếp theo hắn nên làm gì.

Hắn khẽ ngẩng đầu lên, nhìn mình trên vô số mặt gương, trong mắt toát lên vẻ lạnh lùng.

Năng lực của quỷ mạnh là hóa thành chiếc bóng của quỷ yếu, bây giờ hắn đã biến thành quỷ yếu, đương nhiên quỷ mạnh sẽ hóa thành bóng của hắn, trong vô số chiếc bóng của hắn, có một con quỷ mạnh.

App yên lặng quá lâu cuối cùng cũng đổ chuông báo ――

“Bạn tạm thời có được “thân phận quỷ” trở thành quỷ yếu, quỷ yếu trao đổi thân phận với con mồi, quỷ mạnh cần thời gian để khống chế quỷ yếu, trong vòng một giờ tiếp theo, nếu bạn không thể tìm được cách để giết hoàn toàn quỷ mạnh, bạn sẽ bị quỷ mạnh khống chế, trở thành nô lệ của nó, vĩnh viễn không thể rời đi.”

Tạ Trì thầm nói trong lòng một tiếng, quả nhiên là như vậy.

Tạ Tinh Lan dựa vào mặt gương, ánh mắt dần rơi xuống cây kéo đỏ tươi trong tay quỷ yếu trước đó, hắn nhặt chiếc kéo lên, cẩn thận kiểm tra một lúc, chỉ là một cây kéo bình thường, không có gì đặc biệt.

“Tiểu Trì à, làm sao bây giờ?”

Tạ Trì trầm tư mấy giây: “Dùng mũi kéo rạch tay hoặc tự đâm chính mình.”

Tạ Tinh Lan giật mình, bừng hiểu ra bật cười: “Tổn thương đối nghịch với cứu viện đúng không?”

Tạ Tinh Lan ngồi xuống, tách chiếc kéo ra, nhắm mũi kéo sắc nhọn vào lòng bàn tay của mình, mũi kéo chạm vào tay Tạ Tinh Lan, không ngừng đâm sâu vào, nhưng không hề có máu chảy ra, mũi kéo dường như xuyên qua lòng bàn tay trống rỗng của Tạ Tinh Lan.

Tạ Tinh Lan dừng tay lại, hắn chạm được vào tờ giấy ở một nơi nào đó trong mũi kéo.

Tạ Tinh Lan kéo tờ giấy ra.

Tờ giấy được gấp gọn, nhỏ xíu, chỉ lớn chừng móng tay, Tạ Tinh Lan mở tờ giấy ra, trên đó chỉ viết hai chữ xấu xí “Gương kính”.

Đây là manh mối có liên quan để hoàn toàn đánh bại quỷ mạnh.

Tạ Tinh Lan đứng lên, nhướng mày: “Gương kính?”

Chẳng lẽ một chiếc gương nào đó có cơ quan huyền bí?

Tạ Trì cũng nghĩ tới điều này: “Anh à, chúng ta đi tìm nhé?”

“Ừm, vậy cái kéo thì sao? Mang theo chứ?

“Vâng, có thể nó sẽ gây sát thương cho quỷ.” Tạ Trì cũng chưa nghĩ rõ được.

Tạ Tinh Lan mang theo.

Không bị quỷ mạnh uy hiếp, Tạ Tinh Lan bắt đầu sờ lần tìm kiếm mấy chục mặt gương trong mê cung, nhưng không thu hoạch được gì cả.

Mấy phút trôi qua.

Tạ Tinh Lan chau mày lại: “Tiểu Trì à, theo tốc độ bình thường, trong vòng một giờ anh không thể kiểm tra hết toàn bộ gương, dù có kiểm tra xong, cũng không còn lại nhiều thời gian.”

Tạ Tinh Lan trầm tư nói: “Manh mối là thông minh quá sẽ bị thông minh hại, chúng ta đang làm theo tư duy cứng nhắc, cho nên nhất định phương hướng có vấn đề.”

Tạ Tinh Lan nhìn chòng chọc xuống sàn.

Tạ Trì theo ánh mắt của hắn vô thức nhìn xuống sàn, trong đầu đột nhiên hiện ra một suy nghĩ: “Anh à, là sàn nhà! Cái sàn này cũng là kính! Kính mờ! Theo tư duy cứng nhắc, nhất định chúng ta sẽ chú ý tới gương kính trong mê cung, thế nhưng dưới chân chúng ta cũng là kính, còn là kính mờ càng giấu càng lộ.”

Tạ Tinh Lan đột nhiên nheo mắt lại.

“Vì sao các mặt kính khác đều trong suốt, chỉ dưới chân chúng ta là kính mờ? Nếu dưới chân không có gì, tại sao lại phải dùng kính mờ?”

Nghĩ lại từng manh mối, từng chi tiết, Tạ Trì đột nhiên nghĩ thông: “Phạm vi trò chơi trốn tìm là toàn thể diện tích mê cung gương, trước giờ em vẫn cho rằng câu nói này chỉ thế giới tồn tại trong gương, nhưng nếu dưới chân chúng ta cũng có bí mật thì sao?”

Tạ Trì nói: “Thông minh quá sẽ bị thông minh hại! Ban đầu suy nghĩ của chúng ta là đập gương, về sau mạch suy nghĩ là không đập gương. Bây giờ mạch suy nghĩ là không đập gương, nhưng giờ quỷ mạnh không còn gây uy hiếp tới chúng ta nữa, đập nát gương kính cũng không sao! Đây là tư duy cứng nhắc! Trong tư duy cứng nhắc, chúng ta vô thức cảm thấy không đập gương là kết luận chính xác, thế nhưng kết luận có tính thời gian! Trước đó không đập gương là chính xác, nhưng bây giờ lại sai lầm! Bởi vì quỷ mạnh không thể giết chết quỷ yếu! Bây giờ chúng ta an toàn rồi!”

“Cây kéo kia không phải để giết quỷ! Cây kéo sắc nhọn kia là sợ chúng ta không thể đập vỡ kính, để chúng ta lấy nó đập kính dưới sàn!”

Tạ Trì cảm nhận được sự đáng sợ của tư duy máy móc theo công thức. Dưới tình huống bình thường, nếu không đập kính, kết cục của họ là lãng phí một giờ không thu hoạch được gì, sau đó vĩnh viễn không thể rời đi.

Tạ Tinh Lan cởi áo ra, bàn tay siết chặt lại, lấy áo trùm lên bàn tay, nện thật mạnh xuống dưới.

Mặt kính vỡ nứt, tầng hầm nồng mùi máu tươi dưới lớp kính mờ bị lộ ra.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv