CHƯƠNG 46: CHA ĐẺ CỦA PC GAME
Hơn nữa, ngành Truyền thông – Giải trí còn có năng lực dẫn đường dư luận, có ảnh hưởng rất lớn đối với dân chúng. Một minh chứng của nó là thời tiền thế, khi giới tư bản gia ở Phố Wall định dùng tiền khống chế Hollywood (bằng cách đổ xô mua lại cổ phiếu của các công ty lớn ở đó), qua đó mưu đồ chi phối ngành Truyền thông – Giải trí, rồi biến ngành Tài chính – Ngân hàng trở thành ngành kinh tế thứ hai. Các tư bản gia trong giới Truyền thông đã đáp trả bằng cách phơi bày những vết nhơ trong ngành Tài chính – Ngân hàng, nói xấu đối thủ trên các phương tiện truyền thông đại chúng, tạo thành dư luận phẫn nộ, làm bạo phát cuộc vận động ‘Bao vây Phố Wall’ kéo dài và gây nhiều thiệt hại. Do đó, không phải là vô lý khi nhiều người gọi giới truyền thông là những ông vua không ngai. Chọc giận giới truyền thông sẽ khó có kết cục tốt.
Narumi không chỉ là ‘lĩnh tụ đương nhiên’ của ngành Truyền thông – Giải trí, cậu còn là một danh nhân, một người của công chúng, thường xuyên là tâm điểm của dư luận, được toàn thế giới quan tâm theo dõi. Cậu không giống nhiều tư bản gia truyền thống vẫn thường tìm cách che giấu bản thân và các tài sản của họ. Những hoạt động kinh doanh của cậu đều hiện diện rõ ràng dưới sự chú ý của công chúng. Mọi sự phát triển trong sự nghiệp của cậu, mọi người đều nhìn thấy, hoàn toàn minh bạch. Dưới ánh mắt quan tâm của công chúng, ít ai dám sử dụng các âm mưu đen tối để đối phó cậu. Cậu có thể đối diện với các chính phủ mà thẳng thừng nói “không”. Nhờ đó, khoản tài sản khổng lồ của cậu mới có thể an toàn, địa vị của cậu mới được củng cố. Nếu không, việc cậu kiếm được hàng chục tỷ USD mỗi năm sẽ gây ra nhiều nghi ngờ, điều tiếng không hay; thậm chí có thể cả ‘Kho tàng Fujiwara’ cũng khó giữ được.
Hiện giờ, Narumi hoàn toàn có thể phô trương thực lực, làm tăng uy thế địa vị của cậu mà không lo bị kẻ khác ghen ghét hãm hại. Chẳng hạn như, cậu công khai vận chuyển 3.000 tấn ‘vàng nén Fujiwara’ đến Brasil trấn áp cục diện kinh tế, bảo vệ nền tài chính đang điêu đứng của đất nước. Không ai đặt vấn đề về nguồn gốc của số vàng trên. Trước đây, nhiều người còn tỏ ra thắc mắc vì trong ‘Kho tàng Fujiwara’ không thấy có vàng bạc châu báu, một điều thật bất hợp lý. Nhưng giờ đây, mọi người mới ồ lên bảo “Hóa ra nó ở đây !”, và cảm thấy như thế mới hợp lý. Dù gì gia tộc Fujiwara cũng hưng thịnh mấy nghìn năm cơ mà. Bằng số vàng khổng lồ đó, Brasil trở thành quốc gia có dự trữ vàng lớn thứ ba thế giới (sau Mỹ và Đức), đồng thời chính phủ Brasil cũng chuẩn bị phát hành một loại tiền mới thay thế cho loại tiền hiện hành đang mất giá kinh khủng.
Tuy là Hoàng đế của thế giới phương tây, nhưng lối sống của Narumi vẫn theo phong cách phương đông. Đối với cậu, quy củ phải thuận theo Hoàng đế chứ Hoàng đế không cần thuận theo quy củ : “Ý chí của Hoàng đế chính là quy củ”. Do đó, cậu chỉ ở lại Brasil một tháng để chủ trì đại cục, đến khi tình hình ổn định, cậu lại quay về ‘Lĩnh địa Fujiwara’ với những công việc thường ngày.
Thành phố Olive, Tòa nhà Mars Palace.
Trong khu vực thuộc Công ty Phần mềm Mars, Narumi triệu tập những thiết kế sư, lập trình viên giỏi nhất của công ty để bàn về một dự án game mới. ‘Age of Heroes’ là một dự án game rất thành công cả về danh tiếng và tiền bạc, đồng thời còn giúp cho mạng internet thâm nhập nhân tâm, đến được với đông đảo công chúng, từ già đến trẻ. Hiện tại chưa thích hợp phát triển ‘Age of Heroes 2’, nên Narumi quyết định ‘sáng tạo’ ra một thể loại game mới, làm phong phú thêm sự chọn lựa của người chơi.
Narumi không chỉ là một ‘thiết kế sư thiên tài’ (tất cả những game cậu ‘thiết kế’ đều đặc biệt nổi tiếng), cậu còn được tôn vinh là “Cha đẻ của PC game”. Cậu không phải là người đầu tiên tạo ra PC game (game vi tính), trước đó đã có nhiều lập trình viên sáng tạo những game vi tính nhỏ, chỉ để chơi giải trí, lưu hành nội bộ, ít người biết đến; nhưng cậu là người đầu tiên đưa PC game đến với công chúng và thương mại hóa, trong bối cảnh game đường phố (máy chơi game chuyên dụng) và game gia đình (máy chơi game trên tivi) đang chiếm địa vị độc tôn trên thị trường (Nintendo chiếm 85% và Sega chiếm 15%). Nhờ công lao của cậu, số người chơi game trên máy vi tính đã đông hơn nhiều so với số người chơi trên các loại máy chơi game. Hiện tại, Mars’ game studio là nhà cung cấp game lớn nhất thế giới, chiếm thị phần tuyệt đối.
Cả nhóm chế tác(1) gồm 20 người, dưới sự chủ trì của Narumi, thảo luận các phương án của game. Tuy cậu có ý tưởng, nhưng cậu vẫn thích nghe mọi người thảo luận rồi mới ra quyết định cuối cùng. Ý tưởng của cậu rất hay, nhưng cậu cũng cần mọi người thiết kế lại sao cho phù hợp với kỹ thuật hiện thời.
Trên bàn có một đống lớn tranh vẽ được cuộn lại thành ‘quyển trục’ theo phong cách cổ xưa (bức tranh có hai thanh gỗ kẹp ở hai đầu, khi cuộn lại gọi là ‘quyển trục’). Narumi lấy ra một cuộn tranh, mở ra trải lên bàn cho mọi người xem, rồi nói :
- Đây là địa đồ của game. Ân ! Mấy hôm trước bên MGM có phát hành phim về Ngài Nakatomi no Kamatari. Bối cảnh của game là thời kỳ trước khi câu chuyện trong phim diễn ra.
Đó là bản đồ Nhật Bản, được mọi người gọi theo cách gọi của Narumi là “Đông Doanh tứ đảo’ : Eishuu (Doanh Châu, tức đảo Kyushu) màu trắng, Shikoku (Tứ Quốc) màu xanh, Fuchan (Phù Tang, tức đảo Honshu) màu đỏ và Hokkaido (Bắc Hải Đạo) màu vàng. Đương nhiên đây là bản đồ thời cổ đại, được vẽ theo phong cách cổ đại.
- Câu chuyện bắt đầu vào năm Koumyo thứ 1833, khi Soga no Emishi chuyên quyền, giết hại Hoàng tử Yamashiro, đưa Hoàng tử Tamura lên ngôi, khiến triều chính hỗn loạn. Trong triều đình, nhà Soga cầm quyền, Naka no Oe cầm đầu phe đối lập. Các gia tộc Katsuraki, Heguri, Koze, Otomo và Mononobe chia nhau thống trị các khu vực trọng yếu ở Fuchan. Chính lệnh của triều đình không đến được địa phương. Các shoen ở địa phương bắt đầu tự trị, các gozoku tự cai quản trang viên của mình, bỏ qua luật lệ của triều đình và thậm chí không đóng thuế. Thiên hạ đại loạn.
‘Shoen’ (trang viên) là đất đai tư hữu của bình dân, khác với ‘han’ (phiên) là lĩnh địa của quý tộc. Shoen xuất hiện vào thế kỷ thứ 6 do ảnh hưởng của nhà Đường (Trung Hoa) và biến mất trong thế kỷ 16 (thời kỳ Chiến Quốc). Chủ của các shoen được gọi là gozoku (hào tộc), tương tự như ‘trang chủ’ ở Trung Hoa, hay ‘bá hộ’ ở Việt Nam.
- Người chơi là một gozoku với một shoen nhỏ, có nhiệm vụ duy trì và phát triển shoen của mình ngày càng lớn mạnh hơn. Trong quá trình chơi, người chơi phải đối phó với thiên tai, nhân họa và sự cạnh tranh của những người chơi khác để tồn tại và phát triển. Game hoạt động trên nền tảng World Wide Web nên ta tạm gọi là Webgame.
Hiện tại cấu hình máy tính chưa thể hỗ trợ game online hoạt động ổn định nên Narumi quyết định tạo ra webgame trước. World Wide Web là một phần mềm ứng dụng rất quan trọng của internet. Ngày 25 tháng 12 năm 1990, Tim Berners Lee và các cộng sự đã thử nghiệm thành công trang web đầu tiên, và công bố chính thức vào ngày 6 tháng 8 năm 1991. Thời tiền thế, trình duyệt web đầu tiên là Mosaic được công bố dự án vào ngày 23 tháng 1 năm 1993; phát hành thử nghiệm phiên bản alpha vào tháng 6 và phiên bản beta vào tháng 9; phát hành chính thức phiên bản 1.0 vào tháng 11; rồi phát triển thành Internet Explorer vào năm 1995 (khi internet chính thức xuất hiện bằng cách liên kết các mạng nghiên cứu cấp quốc gia như CERNNET, NSFNET, ...). Đương nhiên, khi Tập đoàn Công nghệ Mars của Narumi phát hành các phần mềm mang thương hiệu Mars thì ‘Mars Explorer’ trở thành trình duyệt web đầu tiên của thế giới này.
- Địa đồ của game là hai đảo Shikoku và Fuchan. Còn Eishuu là lĩnh thổ của nhà Nakatomi trung lập và Hokkaido là lĩnh thổ của dân Ainu thù địch. Từ địa đồ lớn ‘World Map’ chia thành nhiều địa đồ nhỏ ‘Country Map’. Mỗi ‘Country Map’ là một server. Người chơi sẽ chinh chiến trong nội bộ server, và qua một đoạn thời gian nhất định sẽ tổ chức các hoạt động chiến tranh liên server, gọi là Quốc chiến.
- Người chơi quản lý Shoen, sản xuất tài nguyên, chiêu mộ lưu dân, huấn luyện binh lính và tham gia chiến đấu. Cách chơi tương tự như ‘Age of Heroes’, nhưng có nhiều người cùng chơi, ta hy vọng sẽ có ít nhất 1.000 người chơi trên mỗi server.
- Đại cương là thế. Ta muốn nghe thêm ý tưởng của mọi người.
Mỗi game thành công, những người tham gia chế tác đều được thưởng lớn, nên mọi người rất nhiệt tình đóng góp ý kiến.
- Sản xuất tài nguyên là yếu tố sống còn của mỗi shoen. Chúng ta nên thiết kế chủng loại tài nguyên thật phong phú.
- Nhưng càng phong phú thì càng phức tạp.
- Ta nghĩ 4 - 5 loại tài nguyên là đủ rồi, không quá đơn giản mà cũng không quá phức tạp.
Trong ‘Age of Heroes’ chỉ có 4 loại tài nguyên là Thức Ăn, Gỗ, Đá và Vàng. Sau khi thảo luận, mọi người quyết định trong game này sẽ có 5 loại tài nguyên : Thức Ăn (thu được từ Ruộng), Gỗ (thu được từ Trại Gỗ), Đá (thu được từ Mỏ Đá), Sắt (mua từ Chợ) và Tiền (có được từ thu thuế và giao dịch). Mỗi shoen đều có một bức tường bằng gỗ bao quanh Khu Dân Cư. Khu khai thác tài nguyên sẽ nằm bên ngoài tường. Bên trong có Chính Đường (nơi gia chủ ở, cũng là trung tâm quản lý shoen), Dân Cư (thu hút lưu dân đến ở), Lò Rèn (chế tạo vũ khí), Luyện Vũ Trường (huấn luyện lính), Kho Tàng (chứa vật tư), Chợ (giao dịch), Cư Tửu Ốc (chiêu mộ Vũ sĩ), Miếu Thờ (tăng sĩ khí, dân tâm). Các công trình đều có thể dùng tài nguyên để thăng cấp, ví dụ Tường Gỗ có thể nâng cấp thành Tường Gạch, Tường Đá; Dân Cư có thể thăng cấp thành Trường Cư, Ốc Phu; ...
Ngoài ra còn có hệ thống các nhiệm vụ chủ tuyến, nhiệm vụ triều đình, nhiệm vụ quốc chủ, nhiệm vụ phụ tuyến, nhiệm vụ hằng ngày. Người chơi hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được các phần thưởng tương ứng. Do webgame có đồ họa đơn giản nên có thể thiết kế nội dung rất phong phú, là một loại game chiến lược đích thực.
Sau khi đã làm việc xong với nhóm chế tác game, Vệ sĩ trưởng Mitchell Bard mới nói :
- Hoàng đế Bệ hạ. Chánh văn phòng Nhà Trắng Macks MacLarty đã đến Cung điện Etou, cầu kiến Hoàng đế Bệ hạ.
Narumi thân phận cao quý, địa vị đặc thù, cho dù các quan chức cao cấp của chính phủ muốn gặp cậu, cũng đều phải tôn trọng thời gian biểu làm việc của cậu. Do đó, khi người của Nhà Trắng đến, gặp lúc cậu đang bận việc thì ông ta phải chờ. Dù gì cậu cũng là người được công chúng Mỹ thừa nhận là ‘Lĩnh tụ của nhân dân Mỹ’.
Narumi cau mày hỏi :
- Có chuyện gì quan trọng ư ?
- Hoàng đế Bệ hạ. Quân đội Mỹ vừa gặp thất bại thảm hại trong trận Mogadishu. Trận đánh đó đã làm quân Mỹ thiệt mạng 19 người, bị thương 84 người và có 1 người bị quân Somalia bắt sống. Đó là thất bại thảm hại nhất của quân Mỹ trong những năm gần đây, và quan trọng hơn, nó diễn ra trong năm đầu tiên cầm quyền của Tổng thống Clinton.
Cung điện Etou. Ngự thư phòng.
Narumi tiếp kiến Macks MacLarty, với sự có mặt của hai trợ thủ thân cận nhất của cậu, Megumi Ishizuka và Ashlee Vance. Mack MacLarty trình bày những gì đang diễn ra ở Somalia, sau đó mới nói :
- Hoàng đế Bệ hạ. Kết quả đó đã làm Tổng thống rất phẫn nộ. Hiện có hai ý kiến đối lập nhau, một số người đề nghị rút hết quân Mỹ khỏi Somalia, trong khi một số người khác mong muốn có các biện pháp cứng rắn để trả đũa. Hiện tại, ý kiến rút quân đang thắng thế.
Do nội chiến tàn phá đất nước, Somalia rơi vào nạn đói nghiêm trọng. Trong khi đó, lương thực cứu trợ của cộng đồng quốc tế lại không thể đến tay người dân Somalia mà bị các phe phái quân sự chiếm giữ. Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc đã phải tiến hành Chiến dịch Liên Hiệp Quốc tại Somalia I (UNOSOM I) để cứu trợ nhân đạo và phân phát lương thực. Chiến dịch đã thất bại. Mỹ phải tổ chức một liên minh quân sự mới gọi là Lực lượng Nhiệm vụ Thống nhất (UNITAF), thành công trong việc tái lập trật tự và làm giảm bớt nạn đói. Tháng 5/1993, hầu hết quân đội Mỹ đã rút đi và UNITAF được thay thế bởi UNOSOM II.
Tuy nhiên, Tướng Mohamed Farrah Aidid, lĩnh đạo quân sự của tổ chức ‘Quốc hội Thống nhất Somalia’ (tên tổ chức, không phải là Quốc hội thật sự), người đang kiểm soát Mogadishu, đã xem UNOSOM II là một mối đe dọa đối với quyền lực của ông ta, nên đã tổ chức một cuộc tấn công vào nhóm binh sĩ Quân đội Pakistan thuộc UNOSOM II, gây ra 80 thương vong cho lính Pakistan vào ngày 5/6/1993. Ngày hôm sau, Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc đã ra Nghị quyết 637, yêu cầu bắt và xét xử những phần tử người Somalia chịu trách nhiệm về sự việc trên. Mỹ đã thành lập một Chiến đoàn đặc biệt (TFR), gồm 160 binh sĩ thuộc các lực lượng đặc nhiệm và biệt kích tinh nhuệ nhất, với nhiệm vụ chính là đột nhập vào Mogadishu bắt giữ tướng Mohamed Farrah Aidid và các thủ hạ thân cận.
Kế hoạch rất hoàn mỹ, nhưng khi tiến hành thì ... thật là tồi tệ.
Trong quá trình đột kích, khi 4 lính biệt kích đu dây từ trực thăng xuống đất để chuẩn bị áp sát mục tiêu, một tai nạn đã xảy ra, binh nhì Todd Blackburn bị tuột tay, rơi từ độ cao 20m xuống đất và bị thương nặng. Kế hoạch bị lộ, quân của Mohamed Farrah Aidid bao vây khu vực. Giao tranh diễn ra ác liệt giữa 160 quân Mỹ và hơn 4.000 quân Somalia. Quân Mỹ thảm bại, thiệt mạng 19 người, bị thương 84 người và có 1 người bị quân Somali bắt sống. Lực lượng cứu viện của Pakistan và Malaysia cũng có 2 người chết và 9 người bị thương.
Trận chiến Mogadishu với hình ảnh lính Mỹ bị bắt, bị trói và xác họ bị kéo lê trên đường phố đã trở thành nỗi ám ảnh kinh hoàng đối với quân đội và người dân Mỹ. Chiến trường Somalia đã được ví như “một chiến trường quỷ ám”. Nguyên bản lịch sử, sau trận đánh này, Tổng thống Clinton đã ra lệnh rút quân khỏi Somalia, kết thúc các chiến dịch cứu trợ ở đó, để mặc cho người Somalia tự sinh tự diệt.
Giờ đây, Chánh văn phòng Nhà Trắng Macks MacLarty đã đến hỏi ý kiến của Narumi về việc này.
(1) Chế tác : chế tạo (lập trình game) và sáng tác (kịch bản, bối cảnh).