Ảo Mộng Nhân Sinh

Chương 25: HỆ THỐNG GIÁO DỤC FUJIWARA



Chương 25 : HỆ THỐNG GIÁO DỤC FUJIWARA

Trường Trung học Fujiwara.

Hệ thống giáo dục ở đây gồm có Trường Mẫu giáo, Trường Tiểu học, Trường Trung học, và sắp tới đây dự kiến sẽ xây dựng cả Trường Đại học, chủ yếu phục vụ cho con em của cư dân trong thành phố và những vùng phụ cận, chủ yếu là con em của những công nhân viên làm việc trong các công ty của Narumi. Tất cả đều mang tên Fujiwara. Giáo trình đều do Narumi biên soạn hoặc tuyển chọn, hướng đến mục tiêu ‘học đi đôi với hành’, tránh lối học lý thuyết khô khan cứng nhắc. Ưu điểm của hệ thống giáo dục ở Mỹ là các trường có thể tự chủ về giáo trình và tự chịu trách nhiệm về chất lượng giảng dạy. Bộ Giáo dục có cũng như không, thậm chí có thời gian bị đề nghị xóa bỏ bộ này để tiết kiệm ngân sách quốc gia.

Trường Trung học Fujiwara chỉ có 10 lớp với 241 học sinh, gồm các khối 6, 7, 8 mỗi khối 2 lớp và các khối 9, 10, 11, 12 mỗi khối 1 lớp. Dù vậy, nó vẫn có đầy đủ những chức năng mà một trường trung học cần có. Nhóm sản xuất phim ‘High School Musical’ đã dọn hẳn đến đây để tiến hành quay phim. Nơi đây có đầy đủ các cảnh mà kịch bản cần đến, và quan trọng hơn, nhóm sản xuất chỉ phải trả tượng trưng 1 USD cho chi phí thuê địa điểm quay phim. Đổi lại, tên trường học trong phim sẽ được sử dụng nguyên danh.

Đạo diễn được chọn là Kenneth John Ortega, một nhà sản xuất phim truyền hình, đạo diễn và biên đạo múa người California, 42 tuổi. Ortega bắt đầu tham gia ngành giải trí trên cương vị một vũ công, sau đó là biên đạo múa, đặc biệt là ông đã từng biên đạo cho các video âm nhạc của Madonna và Michael Jackson. Tuy nhiên, ông cũng từng biên đạo cho video nhạc rock của Billy Squier, và bị đánh giá là “các clip quảng cáo âm nhạc tồi tệ nhất từng được thực hiện”. Narumi vừa là diễn viên nam chính, kiêm luôn biên tập và giám chế. Diễn viên nữ chính được tuyển từ những diễn viên nữ xinh đẹp mới vào nghề, có rất nhiều ở Hollywood, chỉ với yêu cầu xinh đẹp và múa giỏi. Đặc biệt, Ronald Shore cũng xuất hiện trong một đoạn ngắn, biểu diễn chính bản thân mình, một cậu sinh viên yêu ca hát, nhưng vì ngoại hình mà đi thi cả trăm lần vẫn không qua được vòng sơ tuyển. Khi cậu ta cất giọng hát, cả nhóm làm phim đều bật cười ồ, thậm chí khiến việc quay phim phải tạm dừng. Đạo diễn Ortega cảm thấy giọng hát của cậu ta có hiệu quả gây hài rất tốt, nên đã tăng thêm cảnh quay và thời gian diễn xuất của cậu ta.

Narumi biết biểu diễn hay không ? Khỏi cần phải nói, cậu rất giỏi biểu diễn. Nếu không làm sao có thể giữ kín thân phận suốt thời gian sinh sống trên đảo Tsugikage ? Thậm chỉ cả Conan, thám tử Mori và thanh tra Megure cũng không thể phát hiện ra. Cậu rất tuấn tú, chuyên gia hóa trang có thể hóa trang cậu thành học sinh trung học mà không gặp vấn đề gì. Cậu không biết múa, Ortega có thể dạy cậu. Còn việc chơi bóng rổ, chuyện nhỏ. Dù sao cũng chỉ là quay phim chứ không phải thi đấu thật sự. Tóm lại, quá trình quay phim diễn ra hoàn toàn thuận lợi, mặc dù mỗi ngày đều phải làm việc đến 12 giờ, nhưng xong sớm nghỉ sớm, chẳng ai phàn nàn gì. Tổng thời gian quay phim mất hết sáu ngày. Sau đó mọi người giải tán, phần hậu kỳ giao cho đạo diễn phụ trách.

Narumi quay về trụ sở mới của tập đoàn MGM là một tòa nhà sáu tầng nằm ở trung tâm thành phố. Cậu phải chủ trì việc tuyên truyền phim, trong khi John Nicholas Calley trực tiếp thực hiện. Đây là bộ phim đầu tiên của quá trình phục hưng MGM, nên toàn thể nhân viên trong tập đoàn đều rất xem trọng. Ngay sau đó, tại các trung tâm giải trí của Tập đoàn Công nghệ Mars đều xuất hiện các áp phích quảng cáo phim. Trên một số tờ báo lớn, ở những nơi công cộng có đông người qua lại cũng đều xuất hiện áp phích quảng cáo. Các phương tiện truyền thông cũng đua nhau xuất hiện những bài bình luận về việc “đại tác gia” Fujiwara, đồng thời cũng là Chủ tịch Tập đoàn Giải trí MGM, Chủ tịch Tập đoàn Truyền thông La Paz, Chủ tịch Tập đoàn Công nghệ Mars, Chủ tịch Tập đoàn Thủy sản Pelew, chủ nhân của Lãnh địa tư nhân Fujiwara, lần đầu tham gia đóng phim, không chỉ thế mà còn tự biên tự diễn kiêm luôn giám chế. Dư luận xôn xao bàn tán, có khen có chê, nhưng cũng nhờ đó mà bộ phim gây được sự chú ý đặc biệt từ công chúng. Các phương tiện truyền thông cũng đua nhau đưa tin về việc này để thu hút độc giả. Tờ báo nào mà không đưa tin, sẽ có rất ít người mua. Đặc biệt, các tờ báo lá cải chuyên đưa tin hậu trường đột nhiên bán đắt như tôm tươi. Hàng triệu độc giả của truyện ‘The Light’s Son’ tuyên bố sẽ đến rạp xem phim để ủng hộ tác gia mà họ yêu thích. Tập đoàn MGM chỉ tốn có vài trăm nghìn USD cho việc tuyên truyền, nhưng nhờ sức ảnh hưởng của Narumi mà bộ phim trở nên cực kỳ nổi tiếng, hiệu quả vượt xa sự mong đợi. Việc này cũng đã trở thành một sự kiện nổi bật, được mong đợi nhất trong tháng 10.

Hiệu quả rõ nhất của việc tuyên truyền là quá trình thỏa thuận với các rạp chiếu phim diễn ra rất thuận lợi. Có đến 3.261 rạp chiếu phim trên toàn nước Mỹ chấp nhận lên lịch chiếu. Ngoài ra bộ phim cũng phát hành đồng thời ở 27 quốc gia, trong đó có các thị trường lớn như Anh, Pháp, Ấn Độ, Nhật Bản, Canada, Úc, New Zealand, ... Không phải bọn họ đánh giá cao chất lượng của bộ phim, mà cho rằng có Narumi tham gia, tất nhiên sẽ gây ra hiếu kỳ, rồi sẽ bán được nhiều vé. Sự thực hoàn toàn như thế. Thậm chí một số nơi còn bán hết sạch vé của ba ngày đầu. Theo sự thống kê chưa đầy đủ, tổng số vé bán được ngay trong ngày đầu phát hành lên đến gần 5 triệu, tức là sẽ có gần 5 triệu lượt khán giả đến rạp xem phim, tổng doanh thu lên đến hơn 30 triệu USD, chỉ ngay ngày đầu phát hành mà hãng phim đã có lợi nhuận rất lớn rồi. Khi thông tin được một số báo chí tiết lộ, mọi người càng hiếu kỳ chờ đón bộ phim. Đây hiển nhiên là một hiện tượng lớn.

...

Arizona, Lĩnh địa Fujiwara, Thành phố Olive, Tòa nhà Mars Palace.

Từ Los Angeles đi xe dọc theo Xa lộ liên bang số 10 (I-10) về hướng đông gần 2 giờ là đến thành phố nhỏ Ehrennberg. Đến đó rẽ lên phía bắc là đi vào đại lộ Fujiwara. Cách Ehrennberg khoảng 1km về phía bắc, cách La Paz khoảng 3km về phía tây nam là thành phố công nghệ Olive. Trụ sở Tập đoàn Công nghệ Mars, các công ty thành viên, các nhà máy sản xuất đều nằm ở đấy.

Tập đoàn Công nghệ Mars là sự tổ hợp của nhiều công ty con cùng mang thương hiệu Mars. Công ty Công nghệ Mars chủ doanh sản xuất thiết bị điện tử, máy vi tính. Công ty Phần mềm Mars kinh doanh hệ điều hành Mars 92, các loại phần mềm ứng dụng, kể cả bộ phận ‘game studio’. Công ty Giải trí Mars kinh doanh các Trung tâm Giải trí. Công ty Dịch vụ Mạng Mars phụ trách các dịch vụ kết nối mạng truyền thông Mars (Mars’ internet). Công ty Đồ chơi Mars chuyên doanh các mặt hàng đồ chơi dành cho cả trẻ em và người lớn. Công ty Thực phẩm Mars và Công ty Đồ uống Mars chuyên sản xuất các loại đồ ăn thức uống cung cấp chủ yếu cho các Trung tâm Giải trí Mars trên khắp thế giới.

Thương hiệu Mars tuy chỉ mới xuất hiện vài tháng nay, nhưng đã rất nổi tiếng, đặc biệt khi hệ điều hành Mars 92 xuất hiện thì Mars đã trở thành thương hiệu hàng đầu trên phạm vi toàn thế giới. Giao diện rất thân thiện, có thể tùy ý thay đổi phông nền theo ý thích của người sử dụng, chỉ cần di động con trỏ chuột, click một cái, đã có thể mở ra các loại phần mềm ứng dụng khác nhau. Một người chưa từng sử dụng máy tính, chỉ cần đầu óc không có vấn đề, tối đa một giờ học tập là đã có thể sử dụng các ứng dụng cơ bản. Do đó, hệ điều hành Mars 92 đã trở nên rất phổ biến, hơn 90% số người sử dụng máy tính trên thế giới thường sử dụng nó, giúp bọn họ thoát khỏi những dòng lệnh khô khan trước đây. Chỉ có các lập trình viên và chuyên viên kỹ thuật, những người làm các công tác chuyên ngành mới không thích sử dụng. Nói đúng hơn, DOS, Linux và kể cả Windows NT không thích hợp với người bình thường, những người chỉ cần đến những ứng dụng cơ bản của máy tính.

Công ty Phần mềm Mars bao gồm những bộ phận đầu tiên và cũng là nòng cốt của cả Tập đoàn, chủ yếu hoạt động nghiên cứu nên trụ sở công ty cũng nằm chung trong Tòa nhà Mars Palace. Hiện tại công ty có đến hơn 200 nhân viên, chia làm ba bộ phận chính : hệ điều hành, phần mềm ứng dụng và game studio. Và giờ đây, Narumi giá lâm bộ phận game studio sau khi nhận được tin báo hỉ. Carolyn Bacon, giám đốc điều hành của công ty, hớn hở nói :

- Chủ tịch. Game ‘Age of Heroes’ đã hoàn thành rồi ạ. Ngài có thể chơi thử, kiểm tra thành quả của mọi người.

- Ân ! Để ta thử xem sao ?

Narumi đến trước một máy tính, khởi động game. So với game ‘Age of Empire’ hồi tiền thế, game này có phần đơn giản hơn và cấu hình yêu cầu cũng thấp hơn, chỉ cần máy tính có chip xử lý tốc độ 40 MHz là được. Đối với Narumi mà nói, xuất hiện trước 5 năm, được như thế là tốt lắm rồi. Trong khi đó, đối với người thời bấy giờ, đây là một kiệt tác, là một tiến bộ của khoa học kỹ thuật. Không thấy các kỹ thuật viên của công ty đều rất tự hào hay sao ?

Sau một đoạn âm nhạc du dương, trên màn hình xuất hiện các lựa chọn. Đầu tiên là phần hướng dẫn chơi, giúp người chơi làm quen với các quy tắc, kiến trúc và binh chủng trong game. Trong phần này, người chơi sẽ đóng vai thủ lĩnh của một bộ tộc thuộc Shinnou-shi (Thần Nông thị), dẫn theo một nhóm tộc dân, thuận theo dòng sông Kou(1) tiến về phía hạ lưu, tìm nơi định cư và phát triển bộ tộc. Tiếp theo là phần chơi chiến dịch. Game có ba chiến dịch độc lập, mỗi màn chơi yêu cầu người chơi phải hoàn thành các mục tiêu khác nhau. Đó là các chiến dịch có trong lịch sử, với các nền văn minh La Mã (Caesar chinh phục xứ Gaul), Nhật Bản (Tenno Kan Yamato Iwarebiko thu phục xứ Yamato) và Arabi (Saladin chinh phục Jerusalem). Sau đó là phần chơi đơn, với các bản đồ ngẫu nhiên (random map), người chơi có thể lựa chọn một trong số chín nền văn minh : La Mã (Roma), Hy Lạp (Greek), Viking, Arabi, Babylon, Ấn Độ (India), Trung Hoa (Shinnou-shi), Nhật Bản (Yamato), Triều Tiên (Goryeo). Cuối cùng, game còn hỗ trợ phần chơi mạng, tối đa có thể cho 4 người chơi cùng một lúc.

Mới xem qua thì thấy nội dung đồ sộ như thế, nhưng thật ra để đơn giản hóa, trong game thật sự chỉ có ba nền văn minh : châu Âu, Đông Á và Lưỡng Hà. Mỗi nền văn minh có ba dân tộc, đều có kiến trúc và binh chủng cơ bản giống nhau, chỉ tên gọi hơi khác nhau. Riêng đặc thù binh chủng ‘tu sĩ’, ở văn minh châu Âu gọi là Clergy, mặc đồ đen; ở văn minh Đông Á gọi là Monk, mặc đồ vàng; còn ở văn minh Lưỡng Hà gọi là Priest, mặc đồ trắng. Tuy nhiên, mỗi dân tộc cũng có binh chủng đặc trưng, như La Mã có Legion (Quân đoàn Bộ binh), Hy Lạp có Scythe Chariot (chiến xa đôi), Arabi có Camel Rider (Kỵ sĩ lạc đà), Nhật Bản có Bushi (Vũ sĩ), Trung Hoa có Minpei (Dân binh, là một loại quân cực yếu, nhưng có giá chiêu mộ cực rẻ), ...

Narumi chọn phần chơi đơn, chọn nền văn minh Nhật Bản, sau đó random. Máy tính tự động chọn đối thủ là Trung Hoa. Narumi cao hứng, trực tiếp sử dụng mã cheatcodes tăng lượng vàng, đá, gỗ và thực phẩm lên thật cao. Kark Mark đã từng nói vật chất càng phong phú thì xã hội phát triển càng nhanh. Quả nhiên, phía Nhật Bản nhanh chóng phát triển từ Stone Age lên Tool Age, rồi Bronze Age và cuối cùng là Iron Age, trong khi đối thủ vẫn còn đang trong quá trình tích lũy lương thực vật tư, chuẩn bị thăng cấp thời đại. Sau đó, Narumi tạo ra một đám kỵ binh, tràn sang tiêu diệt đối thủ. Chiến thắng !

Những người xung quanh thấy cậu chơi kiểu đó, nhao nhao nói :

- Chủ tịch. Chơi kiểu đó có gì thú vị đâu.

- Chủ tịch. Không chơi cheatcodes mới thấy hay đấy ạ.

- Chủ tịch. Chơi phần chiến dịch có nhiều điều thú vị lắm đó.

...

Narumi mỉm cười bảo :

- Nhưng ta thấy sảng khoái. Được rồi. Kiểm tra lần cuối, sau đó lên kế hoạch phát hành.

Game Age of Heroes là một điểm nhấn quan trọng trong chiến lược kinh doanh của Narumi. Cậu rất mãn ý ! Sau đó, giao lại công việc cho thủ hạ, cậu không để ý đến sự náo nhiệt bên ngoài, chủ yếu tập trung tinh lực vào việc thành lập Trường Đại Học Fujiwara, cùng với khóa học đầu tiên của Học Viện Văn Hóa do cậu đích thân chủ giảng.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv