Chương 13 : RA MẮT " THE LIGHT'S SON"
Truyện “The Light’s Son” là một bộ tiểu thuyết trường thiên rất đồ sộ, được chia thành 12 tập, mỗi tập khoảng 30 – 40 chương, tổng cộng 422 chương, hơn 1 triệu chữ. Narumi đã mất đến gần ba tháng để hoàn thành nó, cho dù cốt truyện chính đã có sẵn, chỉ cần bổ sung chi tiết, viết thành tác phẩm. Cậu không lấy bối cảnh trong truyện Tàu, vì nó thường mang đậm phong cách Tàu. Cậu tự thiết kế một bối cảnh mới, sẽ tiếp tục làm nền tảng cho các tác phẩm sau này.
Bối cảnh câu chuyện kể về các cuộc xung đột ở thế giới ‘Azeroth’, tại đại lục ‘Jeweloth’. Đại lục có hình viên kim cương cân đối, bao bọc xung quanh là ‘Infinite Occean’ (Đại dương Vô Tận), chính giữa đại lục có một vùng biển nhỏ gọi là ‘Mediterranean’ (Địa Trung Hải) thông với ‘Infinite Occean’ qua hai eo biển nhỏ ở phía tây và phía đông nam. Hai phần phía bắc và phía nam, cách nhau bởi ‘Mediterranean’ đôi khi còn được xem là hai đại lục riêng biệt : đại lục mát mẻ phương bắc Moonglade và đại lục nóng bức phương nam Sunremar.
Trên đại lục Moonglade, cây cối xanh tươi, khí hậu ôn hòa, dân cư đông đúc, là thế giới của Nhân loại (Human), với ba cường quốc chính :
Vương quốc Lordaeron ở phía tây, lớn nhất, chiếm đến 40% diện tích đại lục Moonglade, tài nguyên hùng hậu, nước mạnh dân giàu, quân đội lấy chiến sĩ làm nòng cốt, pháp sư hỗ trợ, do tài lực hùng hậu nên quân lực mạnh nhất, thực lực đệ nhất. Tuy nhiên, các vị quân chủ của Lordaeron không có dã tâm khuếch trương, chỉ lo phát triển kỹ thuật và nghệ thuật, nên được mọi người trong đại lục tôn xưng là ‘Vương quốc Yên bình’. Quốc vương đương nhiệm của Lordaeron là Jean II de Lordaeron.
Đế quốc Arathor ở phía đông, chiếm 30% diện tích đại lục Moonglade, là một quốc gia thượng võ, sùng bái tinh thần Hiệp sĩ, kỵ binh cực kỳ hùng mạnh, tại vùng đồng bằng thì hiếm có đội quân nào có thể ngăn cản được bước tiến của họ. Đế quốc đang được trị vì bởi Hoàng đế Kark von Arathor.
Liên hiệp Quel’Thalas ở phía bắc, nằm gọn trên bán đảo Thalas, chiếm 15% diện tích đại lục Moonglade, là đất nước của ma pháp (magic), mỗi người dân ở đây, cho dù là người nghèo khổ nhất, đều được dạy cho các ma pháp cơ bản. Các đội quân pháp sư của Quel’Thalas là sự kiêu hãnh của đất nước và cũng là sự kinh hoàng của kẻ thù. Đất nước đang được trị vì bởi Nữ vương Victoria of Thalas.
Ngoài ra, nằm xen giữa ba cường quốc trên còn có một số công quốc nhỏ hoặc thành thị độc lập, là lãnh địa của thương nhân hay thợ thủ công, nổi tiếng nhất là : thành phố của thương nhân Armani, đất nước của thợ rèn Alterax, xứ sở của những xưởng dệt Dalaran, lãnh địa của rượu vang Tiristal, ...
Thấy quen không ? Đại lục châu Âu và đại lục châu Phi nằm chồng lên nhau có hình dạng gần giống viên kim cương, ở giữa có Địa Trung Hải. Ở phía bắc Địa Trung Hải, Vương quốc Pháp ở phía tây, Đế quốc Đức ở phía đông và Liên hiệp Anh ở phía bắc. Người Đức nổi tiếng với chiến tranh và Hiệp sĩ. Người Anh có pháp sư và ma pháp. Còn người Pháp thì lãng mạn và phù hoa. Giữa ba cường quốc này là nhiều quốc gia nhỏ hơn.
Các quốc gia trên đại lục Moonglade luôn có xung đột với nhau vì nhiều lý do, chủ yếu là lãnh thổ và thể diện, hai điều quan trọng nhất của giới quý tộc ở đây. Tuy nhiên, họ cũng luôn sẵn sàng đoàn kết khi phải đối phó với mối nguy cơ từ các thế lực ở đại lục phương nam Sunremar.
Đại lục Sunremar khí hậu khắc nghiệt, địa hình gồm chủ yếu là sa mạc và thảo nguyên, chỉ có hai quốc gia, phân biệt do Ma tộc thống trị - Đế quốc Uldaman ở phía đông, và do thú nhân thống trị - Đế quốc Khaz Modan ở phía tây. Ma tộc (Mazoku) thực ra là một nhánh của nhân loại, chỉ khác ở màu mắt tím, và thờ phụng các quyền năng bóng tối, nên còn được gọi là ‘Hắc Ám Nhân loại’ (Dark Human), để phân biệt với ‘Quang Minh Nhân loại’ (Light Human) ở MoonGlade. Ma tộc bẩm sinh thích chiến tranh, đầy dã tâm, thiên sinh giỏi về ma pháp hắc ám. Thú nhân (Orc) không thể sử dụng ma pháp, nhưng có thân thể cường hãn, khả năng kháng ma pháp cao, lực lượng chiến đấu cực kỳ đáng sợ.
Ngoài ra, ở rìa phía đông của đại lục còn có các thế lực trung lập. Ở Vast Forest (Rừng Rậm Bạt Ngàn) vùng đông bắc có Vương quốc Gilneas của tộc Elves (Tinh linh), một giống loài tương tự nhân loại, nhưng có đôi tai nhọn, rất xinh đẹp, khéo léo và thân thiện với tự nhiên. Trên Dooms Praitie (Thảo nguyên Dooms) ở phía đông nam, các tộc người Barbarians (Man tộc) hiếu chiến luôn uy hiếp biên giới của Nhân loại và Ma tộc. Giữa ‘Rừng Rậm Bạt Ngàn’ và ‘Thảo nguyên Dooms’ có một vùng đồi núi, là lãnh địa của tộc Dwarves (Người lùn) - vương quốc Grims.
Ma pháp được chia thành sáu hệ chính : light (quang), dark (ám), earth (địa), water (thủy), fire (hỏa), wind (phong). Ngoài ra còn có một số hệ đặc thù như : ice (băng), lightning (lôi), summoning (triệu hồi), nature (tự nhiên), lemur (vong linh), ... Còn võ thuật thì thiên hình vạn trạng.
Nhân vật chính của truyện, Harry Lothar, một thiếu niên sinh ra ở một làng quê nhỏ bé tại Quel’Thalas, bản tính lười biếng, chỉ thích ăn và ngủ. Cũng vì tính cách này mà cậu quyết định chọn học tập Quang hệ ma pháp (Light Magic) rất ít người học, do Quang hệ ma pháp đặc thù, chỉ có ma pháp cao cấp mới có khả năng chiến đấu, còn bình thường thì chỉ được dùng để phòng thủ và cứu thương mà thôi. Nhưng không ngờ, do bản tính thích ngủ, đầu óc đơn giản và tính tình thiện lương mà cậu lại được các Quang nguyên tố thân cận. Và cũng từ đó, cậu có cách tu luyện không giống ai, đó là vừa ngủ vừa tu luyện, và có tốc độ tu luyện rất nhanh so với người bình thường. Thấy được năng lực của cậu mà giáo viên dạy ma pháp cơ bản đã giới thiệu cậu đến Học Viện Ma Pháp Hoàng Gia để học tập những tri thức cao cấp hơn.
Đến Học Viện, Harry Lothar làm quen được với nhiều người bạn mới, và cũng có không ít kẻ thù. Cuộc sống đầy náo nhiệt và cũng lắm quyền mưu ở Học Viện đã dần làm thay đổi tính cách của cậu. Trải qua nhiều phen sóng gió, vượt qua nhiều âm mưu của những kẻ ganh ghét thù hận, cậu dần dần chững chạc hơn, biết suy nghĩ nhiều hơn, không còn ‘đầu óc giản đơn, tứ chi phát đạt’ như trước đây nữa. Tuy nhiên, dù có thay đổi thế nào thì cậu vẫn là một cậu bé thiện lương và ham ăn ham ngủ.
Trong một lần về thăm quê nhà, Harry Lothar vô tình gặp được nhóm người của Ma tộc cải trang thành nhân loại để do thám tình hình, chuẩn bị cho cuộc tấn công sắp tới. Ma tộc luôn bất mãn với vùng đất khắc nghiệt của họ và luôn mong muốn có thể chiếm lấy vùng đất phì nhiêu, khí hậu ôn hòa ở phương bắc. May mắn thay, nhờ tài ăn nói và Quang hệ ma pháp đã học, cậu đã lừa được bọn họ, giúp nhân loại thoát khỏi nguy cơ chiến tranh. Nhưng cậu cũng không ngờ, trong đám người đó có công chúa Ma tộc mà sau này sẽ trở thành hôn thê của cậu ...
Sau đó là một loạt biến cố xảy ra, tình tiết đặc biệt kinh hiểm. Rồi trong lúc ra bên ngoài để thu thập thêm kiến thức và kinh nghiệm, cậu cùng những người bạn đã gặp Thần, được Thần ban cho thần khí và trở thành những sứ giả của Thần với nhiệm vụ tiêu diệt đám Ác Quỷ đang hồi sinh và muốn làm bá chủ thế giới - Quân đoàn Hỗn Độn đến từ thế giới khác.
Tiếp đó, tại Học Viện Ma Pháp Hoàng Gia, vì cứu người mình yêu cậu đã bị xem là tội nhân của nhân loại, bị các nước truy nã. Trong quá trình chạy trốn, cậu lại vô tình phát hiện ra âm mưu của Quân đoàn Hỗn Độn, muốn thâu tóm cả nhân loại và Ma tộc. Rồi bằng vào chính sức lực của bản thân và những người bạn cùng đồng cam cộng khổ mà cậu đã thuyết phục được hai kẻ thù không đội trời chung là nhân loại và Ma tộc cùng liên minh chống lại kẻ thù chung là Quân đoàn Hỗn Độn. Thế là một cuộc chiến kinh thiên động địa đã xảy ra…. Tất nhiên tà bất thắng chính, kết thúc rất có hậu. Narumi không thích bi kịch, cậu cũng không muốn tác phẩm của cậu có một cái kết bi kịch.
Thấy cả hai mải mê đọc, Narumi rất hài lòng. Tuy nhiên, cũng không thể để như vậy được. Tác phẩm rất dài, muốn đọc hết không thể ngày một ngày hai được. Cậu gõ nhẹ lên bàn. Cả hai giật mình, ánh mắt rời khỏi những trang giấy. Bob Wayne nói :
- Chủ tịch. Truyện hấp dẫn lắm đấy ạ !
Narumi mỉm cười bảo :
- Nhìn phản ứng của anh như vậy, ta đã yên tâm rồi. Cốt truyện không có vấn đề. Còn về văn phong ... Ân ! Ta là người Nhật, chỉ miễn cưỡng viết được như thế, chắc chắn sẽ bị các nhà phê bình văn học chê là thiếu tính nghệ thuật.
Bob Wayne lắc đầu nói :
- Quan trọng nhất là truyện phải hấp dẫn, thu hút độc giả. Còn đám phê bình văn học ... bọn họ luôn xa rời thị hiếu của công chúng. Chúng ta không cần quan tâm đến bọn họ. Miễn sao độc gia yêu thích là được rồi.
Bernard Jefferson cũng nói :
- Phải đó. Đối với chúng ta, khách hàng là thượng đế.
Narumi bảo :
- Đối với báo La Paz, ta không cần lợi nhuận mà chỉ quan tâm đến lượng phát hành. Có thể ký gửi báo, khi nào bán được mới thu tiền. Mở rộng phạm vi phát hành đến các vùng miền đông, ân ... tạm thời chỉ các thành phố lớn kiểu như New York, Boston, Chicago, ... là được.
Bob Wayne nói :
- Chủ tịch. Đăng tiểu thuyết có thể thu hút độc giả, nhưng báo của chúng ta không có tiếng tăm gì, thời gian đầu sẽ rất khó khăn. Có cần quảng cáo không ạ ?
Narumi cau mày nói :
- Không nên quảng cáo rộng rãi. Dán tờ rơi ở các tiệm bán báo là được rồi. Có thể tăng chiết khấu cao một chút để người bán báo chủ động giới thiệu với độc giả.
Bob Wayne ngẫm nghĩ một lúc, rồi gật đầu nói :
- Chủ tịch yên tâm. Tôi đã gắn bó với báo mười năm nay rồi, luôn xem nó như người thân của mình.
Bernard Jefferson lại nói :
- Chủ tịch. Trên đài cũng có thể mở chương trình ‘Đọc truyện đêm khuya’. Có nhiều người không thích đọc truyện nhưng có thể nghe truyện.
Narumi mỉm cười nói :
- Được rồi. Cứ mạnh dạn mà làm. Ta tin tưởng hai anh.
Kết thúc công việc với hai vị lãnh đạo của báo đài, Narumi bước sang khu vực phía sau, cũng thuộc tầng hai của tòa nhà. Ở đó có một phòng họp lớn và năm phòng nhỏ, là trụ sở tạm thời của Công ty Công nghệ Mars, một công ty mới được thành lập, chỉ có 11 nhân viên, gồm 10 lập trình viên và 1 chuyên viên đồ họa. Narumi đã tuyển mộ bọn họ từ Los Angeles, đều là những nhân viên bình thường, năng lực sáng tạo không cao, nhưng kỹ thuật rất chuyên nghiệp, lại có lòng cầu tiến và không ngại khó khăn. Những điểm sau cùng được cậu xem trọng nhất. Bởi vì không có năng lực đặc biệt, cũng không có chút tiếng tăm nào, đối diện với sự cạnh tranh khốc liệt ở Los Angeles, bọn họ mới chịu theo cậu về đây. Hy vọng tương lai bọn họ sẽ cảm thấy hãnh diện vì sự chọn lựa này. Tạm thời, cậu chỉ hy vọng bọn họ có thể hoàn thành tốt những nhiệm vụ mà cậu giao cho.
Nguyên nhân thành lập của Công ty Công nghệ Mars ?
Rất đơn giản, có tiền rồi, yên ổn rồi, Narumi bắt đầu quan tâm đến chuyện hưởng thụ nhân sinh. Cậu không phải là khổ tu sĩ, đương nhiên thích hưởng thụ, chỉ cần mức độ hưởng thụ hợp lý, không xa xỉ phô trương là tốt rồi. Chỉ có điều, vào năm 1992 có gì để cậu hưởng thụ. Cậu không thích uống rượu, không hút thuốc, không thích đến hộp đêm hay đua xe trên xa lộ. Cậu cũng không thích phô trương bằng các thứ hàng hiệu đắt tiền hay những bữa tiệc bikini nóng bỏng. Những trò của thanh niên thời này không thích hợp với cậu. Vậy chỉ còn xem phim, nghe nhạc, chơi game. Thực sự mà nói, cậu cũng có thể xem là một otaku.
Xem phim cũng được, có thể miễn cưỡng giết thời gian. Tuy nhiên, đa phần phim Mỹ hiện giờ không hợp với sở thích của cậu. Vì vậy, cậu chợt nảy ra ý tưởng mua một hãng phim, tự mình làm phim chơi. Ân ! Ý tưởng rất hấp dẫn, nhưng có nhiều vấn đề không thể giải quyết trong thời gian ngắn được, cứ xem như là một mục tiêu trung hạn.
Âm nhạc của Mỹ có nhiều thể loại, nói chung đa phần phù hợp sở thích của cậu. Vì thế cậu mới đề nghị phía đài truyền hình tổ chức cuộc thi tìm kiếm tài năng, hy vọng qua đó phát hiện được một số tài năng âm nhạc. Đến lúc đó cậu có thể thành lập công ty âm nhạc. Cậu không giỏi nhạc lý, nhưng viết lời không thành vấn đề, sau đó cậu có thể thuê người phổ thành nhạc khúc. Thời tiền thế cậu đã từng bị oanh tạc bởi đủ loại âm nhạc, nên biết được những loại nhạc nào hấp dẫn người nghe..