Hiệp hội ma pháp kỵ sĩ - The Guild of Magic Knight,
Một trong ba thế lực xuyên quốc gia hùng mạnh nhất trên thế giới, bao gồm phần lớn các nước thuộc khu vực Trung Đông, Nga, Nhật Bản cùng nhiều nước Châu Á, Nam Mỹ, Đông Âu.
Được thành lập bởi Alan Vermillion, nhị hoàng tử đế quốc Vermillion.
Chiến công của hắn đối với thế giới thật sự đáng để thế nhân ghi nhớ.
Tiêu diệt kẻ độc tài nguy hiểm nhất trong lịch sử nhân loại, bạo quân Adam Goetia và những tên khủng bố tự xưng tông đồ như Khôi Lỗi Vương Orleus Gaule.
Vị 'anh hùng' đã dẫn đầu một đám kỵ sĩ 'khát vọng hòa bình' chống lại chiến tranh vô nghĩa do Liên Minh và Đồng Minh khởi xướng.
Đặc biệt là thất bại của quân đội siêu tự nhiên Hoa Kỳ, đặc nhiệm PSYON và đội trưởng Abraham Carter hy sinh, đánh dấu cho sự thật rằng địa vị bá chủ của Mỹ Quốc đã bị lung lay.
Thế giới tương lai lại phân thành ba cực.
Hòa bình, trong vòng mấy thập kỷ tới vẫn tiếp tục được duy trì.
…
Đế quốc Vermillion,
Kể từ lễ khánh công, cả quốc gia còn đang vui mừng vì xung đột truyền kiếp với Cradleland chấm dứt.
Nhưng giờ phút này đây, niềm hân hoan đó càng được lan tỏa rực rỡ hơn.
Lý do không gì khác ngoài thế chiến III chính thức kết thúc, vẫn là do công sức của người lãnh đạo luôn được dân chúng kính yêu lẫn tự hào, hoàng tộc Vermillion.
Ca vũ, những bữa tiệc chúc mừng liên tiếp diễn ra.
Trong một khu công viên gần cung điện hoàng gia,
Cũng giống với bao người khác, Stella nghĩ mình đáng lẽ phải vui sướng mới đúng. Nhưng nàng chẳng hiểu sao trong lòng mình lại nhói lên như bị kim đâm.
"Ta… ta vậy mà không tin tưởng Alan ca ca. Thật quá… quá đáng lắm rồi!! "
Thiếu nữ xấu hổ đến mức, đầu nhỏ bất tri bất giác thấp xuống.
Ngay lúc này,
"Tiểu công chúa của chúng ta, làm gì lại một mình ngồi ở đây, có ai ăn hiếp ngươi sao?"
Thời điểm bất đồng, nhưng câu nói tương tự lại khiến thiếu nữ đang trầm tư bừng tỉnh.
"A! Alan ca ca !!" Stella cuống quýt ngồi bật dậy.
Len lén liếc mắt nhìn nam tử anh tuấn vẫn luôn mỉm cười, nội tâm nàng có chút xoắn xuýt.
Ca ca đại nhân, không tức giận? Stella theo bản năng tự hỏi.
Liếc mắt là hiểu ngay được suy nghĩ của cô em gái, Alan cười khẽ.
"Em gái ngốc, ngươi nghĩ ta sẽ giận ngươi vì chút chuyện nhỏ đó sao? "
"Lý tưởng vốn không phân đúng sai."
Nam tử tóc đen tự nhiên trần thuật.
"Hơn nữa, kỵ sĩ dùng hết tín niệm vung ra thanh kiếm, dù lý tưởng bất đồng, nhưng luôn xứng đáng được kính trọng. "
Tuy vào giờ phút then chốt, Stella lựa chọn đối đầu với bản thân, có điều hắn thật sự chưa từng cảm giác được tức giận.
Lập trường khác biệt mà thôi.
"Ca ca đại nhân… " Cảm giác thư thích thường ngày khi ở bên cạnh người huynh trưởng bắt đầu quay lại.
— QUẢNG CÁO —
Vẫn luôn chín chắn đáng tin như vậy, làm người an tâm a… Thân thể thiếu nữ đột nhiên thả lỏng.
Nam tử tiếp tục thấp giọng cảm thán.
"Stella, ngươi đã có thể tự lo cho mình, ta thật rất vui mừng."
Thực lực của Đỏ Thẫm Hoàng Nữ, một Desperado đạt tới cấp độ thức tỉnh, cơ sở vững chắc và lượng ma lực vô cùng khổng lồ, tương lai sẽ chẳng hề thua kém Edelweiss.
Trưởng thành tới mức này, Alan thật sự đã không còn gì để dạy cho nàng.
Mặc dù lý tưởng của Stella, muốn đạt được kết cục tốt đẹp mà hy vọng tránh khỏi hy sinh số lượng lớn nhân mạng, ở Alan nhận thấy vẫn có vẻ khá ngây thơ. Nhưng đây cũng là mị lực thuộc về thiếu nữ, còn rất đáng yêu, không phải sao?
Hắn quyết định dứt khoát thông báo.
"Đế quốc Vermillion, từ nay sẽ giao cho ngươi. "
"Ca ca ngươi đang nói về ngôi vị kế thừa? Ta thật sự… không thích hợp đâu. " Thiếu nữ bối rối xua tay.
Alan hơi lắc đầu, giọng nói bắt đầu mang theo mấy phần nghiêm túc.
"Luna đã từ bỏ quyền thừa kế, vị trí này chỉ có ngươi là thích hợp nhất. Hoàng muội của ta, ngươi tất nhiên không dự tính để cho mẫu hậu tiếp tục vất vả mỗi ngày đi? "
Luna tuy là trưởng công chúa thừa kế thuận vị thứ nhất, nhưng với thân phận người bình thường, chiến công chưa từng đạt được, lên ngôi nữ vương thật sự chưa đủ để phục chúng. Còn rất dễ bị nhằm vào trong nhiều trường hợp, tỷ như… ám sát.
Alan không quên rằng lúc chiến tranh, mình đã trắng trợn đánh mặt hai thế lực lớn và rất nhiều quốc gia đâu, vẫn là đè xuống đất cọ sát hết sức hung ác.
Lấy khả năng một người, lừa gạt cả thế giới!
Hơn nữa, bản thân hắn vốn nắm giữ chức vụ hội trưởng của hiệp hội ma pháp kỵ sĩ, thế nên Stella mới xem như lựa chọn tốt nhất.
Và quan trọng nhất, Alan thật sự cũng không thể nào… vĩnh viễn ở lại nơi đây được.
Chỉ thất thần giây lát, đôi mắt xinh đẹp mở ra hiện tại đã tràn ngập kiên định.
"Chuyện này… Được rồi! "
"Ta nhất định sẽ không làm cho ngươi thất vọng, hoàng huynh! "
Trải qua nhiều sự kiện khốc liệt và chiến tranh rửa tội, thiếu nữ thật sự đã lớn lên.
Có điều chẳng hiểu sao, trong lòng Stella lại dâng lên một cảm giác hết sức kỳ quái.
Trực giác nói cho thiếu nữ, huynh trưởng của mình… sắp phải rời đi?
"Tốt lắm!" Lời nói xen lẫn vui vẻ vang lên.
Dưới trời chiều, hoàn cảnh đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Gió nhẹ thoảng qua, khuấy động lên mái tóc rực rỡ như ngọn lửa.
"Alan ca ca… "
Ngắm nhìn khuôn mặt quen thuộc vẫn luôn vương vấn trong tâm trí, thiếu nữ lấy hết can đảm lắp bắp lên tiếng.
"Ca ca đại nhân, thật ra ta từ lâu vẫn luôn rất thích ng…. Aaa! "
Đau đớn ập đến trên đầu lưỡi, Stella không nhịn được dùng một tay bụm miệng.
Nói quá vội vàng, Cắn trúng lưỡi?
Cặp mắt đã bắt đầu có hơi nước, cơ thể đau đớn xen lẫn ngượng ngùng làm gương mặt tuyệt mỹ đỏ bừng.
Alan thật sự dở khóc dở cười.
— QUẢNG CÁO —
"Ha ha ha!! Không hổ là ngươi, muội muội của ta."
"Ca.. Ca.. Đại nhân!!!"
Kết quả,
Hoàng nữ điện hạ, lần đầu tỏ tình… xui xẻo thất bại.
…
Bắc cực,
Khung cảnh trắng xóa che đậy toàn bộ tầm mắt, làm cho hàng chục thân ảnh nhỏ bé trở nên vô cùng nổi bật.
"Xác định ở chỗ này sao?" Nam tử tóc đen dẫn đầu lên tiếng.
"Tuyệt đối không sai!!" Tsukikage Bakuga dùng âm thanh hùng hậu hồi đáp. Đứng phía sau hắn, mười mấy thân ảnh cũng yên lặng gật đầu tỏ vẻ khẳng định.
Alan hơi nhíu mày, lập tức nhắm lại hai mắt.
Tinh thần lực kích động, tầm mắt hắn vô hạn cất cao.
Những hạt bụi nhỏ bé li ti trong không khí, cho tới quỹ tích của nguyên tử chuyển động bỗng chốc trở nên cực kỳ rõ ràng.
Dựa vào cảm giác còn chưa tìm được thứ mình muốn, nhưng tâm nhãn được trui rèn đến tột cùng trong minh minh vẫn nhạy bén bắt được vài dấu vết để lại.
Ánh mắt nam tử biến thành sắc bén, thoáng nhìn về phía bầu trời.
"Carl Islands, thật sự làm ta bất ngờ đó." Khóe miệng Alan khẽ nhếch.
Chứng kiến thái độ của nam tử, một người đi theo tỏ ra hoang mang.
"Đại nhân?"
Tuy nhiên trong nhóm khẳng định vẫn tồn tại cá nhân sáng suốt.
"Ý ngài muốn nói… là vệ tinh đi?" Thủ tướng Nhật Bản thở dài.
Carl Islands, kẻ đang bị truy nã bởi cả ba thế lực lớn.
Tội phạm chiến tranh từng lén lút thực hiện thí nghiệm tàn ác đếm không hết, chịu tòa án quốc tế kết án tử hình với tội danh 'phản nhân loại' sau khi thế chiến III kết thúc.
Alan vận dụng vô số nhân lực, thiết bị và khoa học kỹ thuật, đồng thời tụ tập hơn chục Blazer sở hữu năng lực tiên đoán hiếm hoi trên toàn thế giới, chỉ để tìm ra tung tích một người.
Thủ bút như thế, không thể gọi là nhỏ.
Được vinh dự lên sổ đen của hoàng tử điện hạ, Carl Islands tính ra vẫn có cái tư cách này.
Nhưng kết quả thật sự quá nằm ngoài ý muốn.
Ai mà ngờ rằng, đối phương lại cách quá xa, ở trong tận vũ trụ.
Với trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại của Hoa Kỳ, đúng là có khả năng xây dựng được một trạm không gian như thế.
"Vậy còn thế nào bắt a?" Bakuga cười khổ.
"Chúng ta nên làm gì bây giờ, Alan? " Vẫn luôn giữ yên lặng bên cạnh, Edelweiss nhỏ giọng hỏi thăm.
"Chơi xấu quá rồi!" Hồ Hiểu Lỵ tức tối giậm chân, thay cho Alan tỏ vẻ bức xúc.
Nàng còn từng hy vọng sảng khoái đánh mấy kẻ ác ôn một trận bán thân bất toại đây.
Đáp trả lại,
— QUẢNG CÁO —
Ma lực bùng nổ, hình thành bão táp!
Những tòa núi băng cao chọc trời xung quanh run rẩy liên tục.
"A… " Chịu áp lực đập vào mặt, nhiều người tại chỗ không nhịn được rên rỉ, tất cả theo phản xạ đều mau chóng rời đi xa.
Vệ tinh hay trạm vũ trụ, theo dự tính ít nhất phải cách trái đất hơn 30, 000 cây số.
Khoảng cách to lớn như thế, quả thật đủ để vô hiệu hóa mọi uy hiếp.
Thân hình lần nữa được Ám Nguyên Ma Lực bao phủ, áp lực trầm trọng tỏa ra khiến đại khí rên rỉ.
Cường giả được thế nhân công nhận chiếm cứ bảo tọa đệ nhất thế giới, Hội Trưởng đầu tiên của Hiệp Hội Ma Pháp Kỵ Sĩ, đồng thời cũng là…
Hắc Ám Đế Vương, Alan Vermillion.
Ánh mắt vẫn nhìn chăm chú vào thiên không, nụ cười của Alan dần trở nên lạnh lẽo.
“Còn treo cao như vậy thỏa thích ngắm nhìn xuống dưới? Thật sự… "
"Nghĩ trái đất là sân thí nghiệm của mình rồi, xem bản thân chẳng khác nào… thần linh? ”
Một chút phẫn nộ không tự chủ được dâng lên trong lòng.
Đại lục Europia, thần tích hiện thế, bán thần đi lại trên đại địa, đại quý tộc cầm quyền giữ vững trật tự. Lúc thực lực còn nhỏ yếu, đành khiêm tốn làm người thuận theo thời thế, tham gia cuộc chiến mà bản thân chưa từng mong muốn.
Thế giới Goblin Slayer, chư thần với vĩ lực áp đảo tất cả, xem vạn vật như trò chơi. Chịu đùa bỡn vận mệnh cũng phải bất đắc dĩ nhẫn nhịn.
Nhưng tại thế giới này...
Carl Islands ngươi, chỉ là một người phàm, lấy tư cách gì cao cao tại thượng mà quan sát chúng sinh!!!
"Tưởng trốn trên đó thì ta không làm gì được ?!"
Vũ khí linh hồn trên tay như hắc động thôn phệ cả ánh sáng.
Ma lực hắc ám liên tục chịu đè nén, đến năng lượng tản mát xung quanh không khí trong phạm vi hàng trăm cây số bị cưỡng ép rút cạn.
Ma sát, trở về zero, không có một tia năng lượng tiết ra.
Nổ tung, vỡ nát, xuyên thấu, phá hư liên tiếp thêm vào.
Gia tốc thời gian, khóa chặt tọa độ.
Và điều khiển vận mệnh, tất trúng!
Ma lực khổng lồ cao hơn Desperado mạnh mẽ nhất ở trạng thái thức tỉnh gấp hàng chục lần, lấy một tốc độ khủng khiếp tiêu hao.
Cảm giác tay cầm kiếm ngày càng trở nên trầm trọng, hắn cuối cùng mở miệng nói ra tuyệt kỹ chân chính cường đại nhất của mình.
“Đem lại cho ta thắng lợi đi! Ám Nguyên chi Quang!”
Trảm kích phóng xuất, cột sáng đen nhánh nối liền trời đất được hình thành.
Tầng khí quyển dứt khoát bị xuyên thủng, đại địa rung động.
Không gian mà công kích lướt qua, tạo nên từng vết rạn có thể thấy rõ bằng mắt thường.
Toàn bộ thiết bị truyền thông ở khu vực xung quanh bắc bán cầu lập tức lâm vào nhiễu loạn.