Vài ngày kế tiếp, sự kiện học viện Hagun bị phá hủy mau chóng lên men. Dư luận xôn xao đòi hỏi chính quyền phải có một biện pháp đối phó với đám khủng bổ tự xưng làm ‘Akatsuki’, tuy nhiên, tình thế đúng là chuyển biến tới mức độ ít ai ngờ tới.
Trong cuộc họp báo,
“Năm này qua năm khác, biết bao nhiêu kỵ sĩ thuộc về quốc gia đã thiệt mạng vì những cuộc chiến vô nghĩa từ phía Liên Minh rồi. ”
Giọng nói hùng hồn, thủ tướng Tsukikage Bakuga với bộ dáng hết sức tự tin diễn thuyết.
“Hỡi dân chúng Nhật Bản, đất nước chúng ta là một cường quốc. Hoàn toàn đủ khả năng huấn luyện Blazer cho riêng mình. ”
“Hệ Thống đào tạo và chế độ tuyển bạt Kiếm Vương Thất Tinh của Liên Minh đã quá lỗi thời. ”
“Nếu được tự do phát triển, Nhật Bản khẳng định sẽ không thua kém gì những nước lớn tại khối Đồng Minh. ”
“Chư vị, tương lai chính là nằm trong tay của chính chúng ta!”
Khán đài sôi trào.
“Này... Đúng vậy!”
“Độc lập!!”
“Ủng hộ thủ tướng đại nhân!!!”
...
“Ngươi làm vậy, đã là hoàn toàn đoạn tuyệt đường lui của quốc gia, cũng như của chính mình rồi, Bakuga. ” Chủ tịch Kazamatsuri bất đắc dĩ nhìn về phía bạn tốt.
Từ giờ trở đi, bất kể thành công hay thất bại, Nhật Bản cùng với Liên Minh chắc chắn đã sinh ra khe nứt.
Bakuga thành công kéo toàn bộ thế lực tại Nhật Bản xuống nước. Chắc bây giờ hẳn có vô số chính trị gia cũng như Blazer nghiến răng nghiến lợi rồi đi.
“Ha ha, chuyện sau này ai biết trước được. ”
Tuy sở hữu tuyệt kỹ dự đoán tương lai, nhưng nói cho cùng tiên đoán vẫn chỉ cho ra được khả năng, yếu tố không xác định quá nhiều, còn rất dễ bị ảnh hưởng bởi Desperado, những tồn tại không chịu vận mệnh quấy nhiễu.
Vì thế hắn chưa bao giờ mù quáng tin tưởng vào năng lực của bản thân.
“Ta hy vọng ngươi không nên hối hận. ” Kazamatsuri Kouzou khẽ lắc đầu.
Quyết định cuối cùng, rốt cuộc cũng là do Bakuga làm ra.
Nụ cười trên môi dần thu diễm, Tsukikage mới chậm rãi lên tiếng.
“Ta tin tưởng lựa chọn này... là tốt nhất đối với hiện trạng của Nhật Bản. ”
Tình hình thế giới ngày càng bất ổn, gần đây Liên Hiệp Trung Đông và Ả rập Saudi đánh mau rớt hết đầu óc, bạo loạn tại Châu Âu lẫn Nam Mỹ liên tiếp xảy ra.
Nga và Hoa Kỳ cứ mượn cớ can thiệp hòa bình để đóng quân khắp nơi, thi nhau nghiên cứu sức mạnh khoa học kết hợp dị năng từ Blazer tạo ra hàng loạt vũ khí tối tân. Trung Hoa tuy trước giờ khiêm tốn, nhưng sở hữu số lượng Blazer đông đảo nhất, luôn sâu không lường được. — QUẢNG CÁO —
Khi chiến tranh toàn diện lần nữa nổ ra, Liên Minh tuyệt đối sẽ phải bại trận. Và Nhật Bản... e rằng cũng chẳng may mắn thoát khỏi.
Thế nên.. không đánh lại thì trước rút ra, trường hợp tệ nhất chỉ là hướng về phía Đồng Minh đầu hàng, ký một loạt các hiệp ước bất bình đẳng mà thôi, vẫn đỡ hơn nhiều nếu trong chiến tranh bị hủy diệt .
Về phần Phản Loạn Quân...
Bakuga không tự chủ cau mày.
Những năm gần đây, hắn ngày càng khó hiểu Tyrant rốt cuộc muốn làm gì, chạy đi gây sự khắp nơi khiến cho lực lượng Phản Loạn Quân ngày một yếu đi, tuy vẫn rất đáng sợ nhưng so cùng hai thế lực lớn thì cũng chỉ như châu chấu đá xe.
“Có lẽ hắn thật sự điên rồi đi. ”
Và còn là một tên điên sở hữu sức mạnh kinh thế hãi tục.
Bakuga cười khổ. Ryouma hy sinh phân nửa linh hồn phong ấn, xem ra vẫn ảnh hưởng rất lớn tới vị bá chủ kia rồi. Không biết đối với thế giới rốt cuộc là may mắn hay bất hạnh.
Phản Loạn Quân, lợi dụng thì có thể, con thuyền nát như thế hắn thực chất không dự định lên.
“Lựa chọn... ?” Nhìn bóng lưng của Bakuga, Kouzou âm thầm thở dài.
Bản thân vị chủ tịch này đã sớm chẳng còn lựa chọn nào khác.
...
Khu rừng ở ngoài học viện Hagun,
Thiếu niên trẻ tuổi dựa lưng vào một thân cây, con ngươi màu tím thoáng qua nét u buồn.
“Ta biết ngươi nhất định sẽ tới, thầy Wallenstein. ”
Hắn vừa dứt lời, thân ảnh cao lớn chậm rãi bước ra từ trong bóng đêm. Như cũ là bộ áo bào sẫm màu, ống tay áo trái trống rỗng khẽ đung đưa khi di chuyển.
Đồng thời, sát ý bắt đầu bốc lên, tiếng côn trùng và động vật nhỏ xung quanh nhanh chóng im bặt.
“Chuyện này... rốt cuộc là sao, Alice?”
Đối với tên học trò xuất sắc nhất do chính tay mình tỉ mỉ đào tạo ra, Wallenstein vẫn cố ngăn cản cuồng bạo trong nội tâm mà cho đối phương một cơ hội giải thích.
Đối diện chất vấn, Alice cũng không trả lời.
“Darkness Hermit!”
Cầm thật chặt Device hình đoản kiếm, ánh mắt lộ ra quyết liệt.
Kêu gọi trợ giúp? Alice đúng là đã từng nghĩ đến, nhưng một sát thủ như mình cầu xin sự nhân từ... chẳng phải thật buồn cười ư? — QUẢNG CÁO —
Và cho dù may mắn tụ tập sức mạnh mọi người ngăn cản được lần này thì sao chứ?
Độc thủ kiếm sĩ Wallenstein, một trong 12 tông đồ cũng không là người cô đơn một mình, sau lưng đối phương là lực lượng vũ trang tinh nhuệ lên tới hàng trăm ngàn Blazer và cả... thủ lĩnh Tyrant bất khả chiến bại!
Phục vụ nhiều năm cho Phản Loạn Quân, Alice hiểu rất rõ thế lực hắc ám trải rộng khắp các nơi trên thế giới đó đáng sợ cỡ nào. Ít ra chắc chắn không phải là một ngôi trường học đủ sức chống lại.
Cho nên thay vì liên lụy bằng hữu hy sinh vô ích, chi bằng chính mình tự giác đứng ra. Sống trong lừa gạt và giết chóc, hắn thật sự đã bắt đầu mệt mỏi.
Người lớn mà bản thân dự định trở thành, lẽ ra... không nên là như thế.
“Vậy ra đây là lựa chọn của ngươi. ”
Thân ảnh cao lớn trong nháy mắt đã đi tới trước mặt thiếu niên trẻ tuổi.
Alice thật sự cảm thấy tim mình như ngừng đập, sợ hãi từ quá khứ làm cơ thể cứng ngắc, phản ứng né tránh chậm đi một nhịp.
“Khục!” Huyết dịch bật ra khỏi cuống họng, đến cả Device đều bị thô bạo đập nát.
“Tại sao! Tại sao hết lần này tới lần khác... ngươi lại là người phản bội ?! Tên học trò mà ta tin tưởng nhất.”
Wallenstein phẫn nộ, không những bởi vì mối quan hệ giữa sư đồ bao nhiêu năm còn không bằng ngôi trường và mấy tên bằng hữu mới quen biết vài tháng. Mà còn là vì...
Tên học trò này vẫn quá ngây thơ!
“Ta bây giờ đã hiểu tại sao thủ lĩnh không lựa chọn ngươi, Alice! ”
Thu hồi nắm đấm, Wallenstein tiếp đó lại xuất ra một trận chà đạp thô bạo.
“Aaaaa!” Thiếu niên cuối cùng không nhịn được đau đớn rên rỉ, nhưng đối mặt chỉ là đôi mắt càng thêm hờ hững.
Thế giới này, sức mạnh mới là tất cả.
Thực lực yếu ớt mà cứ cố phản kháng kẻ mạnh, vì cái ảo tưởng gọi là tình bạn, tình yêu? Trước vũ lực áp đảo thật sự mỏng manh không chịu nổi, chạm tới tức nát.
“Tự chui đầu vào chỗ chết, hết thuốc cứu chữa!”
Và nhất là...
100 triệu của lão tử! 100 triệu a!! Wallenstein gào thét trong lòng.
Nhớ về thời kỳ cai rượu khi phải nợ nần, hắn lại muốn nổi điên. Thêm việc chuyện này chắc chắn sẽ truyền vào tai tên hoàng tử nào đó thì kết quả... không còn kết quả nào khác ngoài việc một trong 12 tông đồ, độc thủ kiếm sĩ Wallenstein, khẳng định lại có tiếp một hắc lịch sử lưu truyền hậu thế.
Chỉ đơn giản dùng kiếm chặt chết tên ôn con trước mặt thì làm sao đủ hả giận cho được.
Wallenstein gằn từng chữ lên tiếng.
“Nói! Rốt cuộc là ai?!” — QUẢNG CÁO —
Hắn vô cùng muốn biết kẻ nào đã dụ dỗ tên học trò luôn trung thành phản bội, để xé xác đối phương ra làm trăm mảnh.
Cảm thụ được xương cốt dường như muốn vỡ vụn, Alice vẫn cố gắng run giọng đáp lại.
“Khục... ta chỉ là... muốn đổi cái công tác khác mà thôi... ”
“Nga, không muốn nói?” Wallenstein nhướng mày, tiếp đó đột nhiên cười lạnh.
“Vậy thì ta đành phải đi hỏi một chút đương sự rồi. ”
Thanh đại kiếm trên tay rất tự nhiên rạch ra một đường cong.
“Trước mặt ta... mấy trò ẩn thân vớ vẩn cũng đừng lấy ra tự chuốc lấy nhục nhã!”
Ma lực trảm kích hình thành xé rách không khí, vô số đại thụ đứt gãy, thân hình nhỏ nhắn vừa lộ dạng đã bị cắt làm đôi.
“Không!!” Thiếu niên khàn giọng kêu rên.
“Đừng lớn tiếng vậy, Alice tỷ tỷ, ta còn chưa có chết!”
Nước chảy mất trọng lực trôi lơ lửng, thiếu nữ tóc bạc bất ngờ lại hiện ra.
Thủy phân thân!
Mặc dù thần sắc như thường, nhưng trong lòng Shizuku hết sức trầm trọng. Nếu không phải lúc nãy cẩn thận, nàng đã bị một đòn thuấn sát.
“Shizuku, ta... ”
“Hừ, người nào đó đến đêm khuya vẫn chưa về ký túc xá, hại ta lo lắng cả tiếng đồng hồ. ”
Nghe được lời quan tâm xen lẫn vài phần giận dỗi, Alice giờ phút này ngoài cảm thụ trái tim lần nữa có lại sự ấm áp, thì thật sự không biết nên nói những gì.
Tuy ở phút cuối hồi tâm chuyển ý, nhưng mục đích ban đầu của hắn khi trà trộn vào học viện Hagun và tiếp xúc Shizuku... thật sự là không có ý tốt, thậm chí thiếu niên đã sẵn sàng diệt khẩu bất cứ ai nếu bí mật về Akatsuki bị phát hiện.
Một kẻ với bàn tay dính đầy máu tanh như thế, thật sự đáng để cho người cứu vớt sao?
“Mặc kệ quá khứ thế nào. Alice, Ngươi vẫn luôn là người trọng yếu không thể thay thế của ta a. ”
Nụ cười nhu hòa thoáng qua trong giây lát, nét mặt thiếu nữ biến trở về lạnh lùng.
“Vì thế vị tiên sinh này, có thể hay không làm phiền ngươi rời khỏi, lập tức!”
Nhiệt độ xung quanh thẳng tắp giảm xuống.