Gần trong gang tấc giơ lên vũ khí, Kurogane Ikki khó khăn lắm mới đỡ được đòn tấn công bất ngờ, nhưng đây chỉ là khởi đầu mà thôi.
So với phong bạo càng thêm nhanh chóng, so với sấm chớp còn phải trầm trọng.
Thiếu niên chỉ miễn cưỡng bắt kịp được vài vệt sáng lóe lên, thì từng cơn đau vô hình đã ập đến.
“Hình thái ảo tưởng?” Mặc cho đau đớn, Ikki cũng khó mà át đi sự kinh ngạc.
Đối phương trong khoảnh khắc trước khi vũ khí chạm tới cơ thể, đã kịp thời chuyển đổi trạng thái của Device, chỉ tạo nên sát thương trên tinh thần. Đây là tốc độ phản ứng nhạy bén tới mức độ nào mới có thể làm được?
Cắn chặt răng, hắn biết mình cần phải càng thêm tập trung.
Bí kiếm, Lôi Quang!
Âm thanh liên tục phát ra do va chạm, lúc nhanh lúc chậm, giai điệu trong chiến đấu luôn là đặc sắc như thế.
Sau khi đón đỡ một đợt công kích từ đối thủ, Alan bất chợt lùi lại lần đầu, trên gương mặt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
“Bắt chước được cả chiêu thức của ta?”
Vacuum Slash, Alan rất dễ dàng nhận ra được mùi khét thoang thoảng do lưỡi kiếm ma sát với vật chất trong không khí lưu lại, chân không được hình thành trong phút chốc. Tuy chưa hoàn chỉnh, nhưng quả thật là đã đạt được 3 phần tương tự.
“Thứ lỗi, từ nhỏ đã không có ai dạy cho ta bất kỳ thứ gì, nên đã quen thuộc với việc bắt chước kỹ thuật của người khác. ”
Cố bình ổn hô hấp rối loạn, thiếu niên mỉm cười thừa nhận.
“Với lại... ngay trước mặt học tập không thể gọi học trộm đi?”
Ikki hiểu rằng nam tử trước mặt thật sự không phải kẻ xấu mang ác ý tới gây chuyện, nói chính xác hơn, chẳng cần thiết phải có ác ý.
Thực lực áp đảo chính là minh chứng tốt nhất, sức mạnh lẫn kỹ thuật đều đứng ở đỉnh núi mà hắn chỉ lờ mờ thấy được bóng lưng.
Tới thời điểm này, Kurogane Ikki đã nhận ra một sự thật đáng sợ, đối phương từ đầu tới giờ... còn chưa dùng ra ma lực, vậy mà vẫn dễ dàng vượt qua mình về mặt lực bộc phát.
Thân thể cường đại như thế, thật sự là nhân loại? Người này rốt cuộc là ai... ?
“A ha, vậy chiêu này thì thế nào, ngươi có thể học được sao?” Giơ lên thanh trường kiếm, Alan lại lần nữa tiến công.
Thừa dịp tình cờ gặp gỡ, hắn rất hứng thú muốn biết cực hạn của thiếu niên với mô bản nhân vật chính này là ở nơi nào.
...
“Hộc... hộc. ” Quần áo đã ướt đẫm, thiếu niên kỵ sĩ thoải mái nằm la liệt trên mặt đất.
Thể lực lẫn ma lực đều đã đến cực hạn, nhưng nội tâm lại chưa từng vui sướng tràn trề đến thế này.
Trái ngược với Ikki, trên người Alan chưa từng đổ lấy một giọt mồ hôi. Thể chất siêu phàm đem lại cho hắn độ bền và khả năng hồi phục vô cùng kinh người.
“Ngươi... khá lắm!” Alan hướng về kỵ sĩ treo đuôi xe tại học viện Hagun đưa ra tán dương.
Chỉ riêng về thiên phú võ thuật cũng như trực giác chiến đấu, Ikki còn phải vượt xa Yuudai. Đó là chưa kể tới tuyệt kỹ Ittou Shura.
Bí pháp giải phóng giới hạn cơ thể, chỉ riêng trên thế giới này tuy hiếm thấy nhưng không phải không tồn tại. Ít nhất theo Alan được biết, một trong ‘Tứ Tượng Tuyệt Kỹ’ của Thần Long Tự, Kỳ Lân Công cũng có khả năng thực hiện được.
Nhưng người ta là nơi chốn truyền thừa ngàn năm, Ikki có thể lấy tự thân nghị lực và trí tuệ, sáng tạo ra được chiêu thức bộc phát với hiệu quả tương tự dành riêng cho bản thân, theo hắn nhận thấy đã rất không tệ.
Tiếc rằng ma lực lại ít ỏi tới mức đáng thương. Tuy nhiên, trên thế giới này không phải còn có nghề nghiệp gọi là Desperado sao?
Blazer hạng F trở thành Desperado? Hắc, chuyện này... dường như rất đáng mong đợi rồi.
“Tạm thời tới đây thôi. Gặp lại sau, Ikki-kun. ” Liếc mắt nhìn mặt trời đã hoàn toàn ló dạng, Alan dứt khoát tạm biệt.
“Khoan, khoan đã... ” Vội vàng ngồi bật dậy. Tiếc là đập vào mắt là mảnh đất đã trống rỗng không có một bóng người, Ikki trầm mặc một hồi.
Tiền bối, ta còn chưa biết tên của ngươi a!
Lời nói rất dễ khiến cho người hiểu lầm vang lên trong lòng thiếu niên.
...
Học viện Hagun,
“Cũng may bắt kịp. ” Cơ bắp vẫn còn đau nhức, Ikki thầm thở phào nhẹ nhõm vì không tới trễ giờ, nhất là trong bữa khai giảng chính thức như hôm nay.
Trận đấu khi nãy quả thật đã vắt kiệt hắn một tia khí lực cuối cùng, khó khăn lắm mới hồi phục được.
Tách!!
Ánh sáng chớp động khiến Ikki theo bản năng chớp mắt.
“Đúng đúng! Cái gương mặt mệt mỏi nhưng kiên nghị tràn đầy như vậy, rất thích hợp với ngươi! ”
Xuất hiện trước mặt Ikki, thiếu nữ tóc ngắn sôi nổi bắt chuyện, liên tục di chuyển quanh người hắn chụp ảnh. Đèn Flash nháy lên tiên tục.
“Ngươi là?” Ikki bắt đầu hoang mang.
“Kusakabe Kagami, gọi ta Kagami là được. Ikki tiền bối, ta đối với ngươi... ”
“Rất là tò mò!” Gương mặt thiếu nữ ửng đỏ, giọng nói ngọt nị lại chẳng có chút ngại ngùng.
Nhưng mà lời thoại không khác nào tán tỉnh này rơi vào tai Ikki, thì chỉ khiến hắn bất chợt rùng mình, mới đây nghe xong câu tương tự còn không phải bị người ngược một trận sao.
“Ách, Kagami, ta thật sự chưa hiểu ý của ngươi lắm... ”
“Là phỏng vấn, phỏng vấn a!” Thiếu nữ vội vàng giải thích.
Làm người vừa mới đăng ký thành lập câu lạc bộ báo chí tại học viện Hagun, Kagami rất cần một bài báo nổi bật để khai trương hoạt động.
Viết về đỏ thẫm hoàng nữ đúng là một lựa chọn không thể bắt bẻ? Bề ngoài xinh đẹp, xuất thân hiển hách, thiên phú cường đại... Tiếc rằng mấy tin tức đại loại vậy báo chí thông thường cũng đã sớm đăng rầm rộ, chẳng có gì đáng nhắc đến nữa.
Nhưng vị tiền bối bị xui xẻo lưu ban một năm trước mặt, đối với Kagami mà nói thì lại khác biệt.
“Khu khu, kịch bản kỵ sĩ trẻ tuổi bị hoàng nữ cao quý đánh bại, quyết tâm luyện tập chăm chỉ báo thù, tuyên cáo cho thế nhân biết ‘chớ khinh thiếu niên nghèo’... thật đặc sắc nữa rồi!” Nụ cười ranh mãnh khiến người khác rợn cả tóc gáy.
“Xin đừng, ta... chỉ là một kỵ sĩ hạng F mà thôi. ” Ikki có chút xấu hổ gãi đầu.
Kagami vội vàng xua tay.
“Không không, tiền bối. Ta thấy ngươi rất mạnh đó. ”
Từ hồi cấp hai đã tiếp xúc công tác truyền thông, ánh mắt Kagami cỡ nào độc đáo, thông qua trận đấu, nàng rất dễ nhận ra được sức mạnh của Ikki ở vào đẳng cấp gì.
“Này... ” Hiếm khi được bạn học ca ngợi, thiếu niên hoàn toàn không biết đáp trả thế nào.
“Nhất là câu cuối cùng, cái gì lấy mạnh nhất của ta đánh vào chỗ yếu nhất của ngươi. Rất rất Cool! Ta may mắn còn thu lại video. ”
Nghe tới đó, gương mặt tuấn tú chợt trở nên cứng ngắc.
Và chưa kịp để hắn hồi phục tinh thần, một âm thanh trong trẻo vang lên.
“Phải là... lấy yếu nhất của ta, chiến thắng mạnh nhất của ngươi mới đúng! ”
“Công chúa Stella Vermillion! ” Đôi mắt sáng lên, Kagami theo bản năng tính giơ lên máy chụp ảnh, tuy nhiên khi chứng kiến cái nhìn tràn đầy cảnh cáo từ một vị hầu gái gần đó, nàng mới không cam lòng mà từ bỏ.
Vẫn như cũ là một mái tóc đỏ lóa mắt, Stella dẫn đầu chào hỏi.
“Lại gặp mặt, Kurogane Ikki tiền bối. Xem ra ngươi đã hồi phục hoàn toàn.”
Ikki có chút kinh ngạc trước thái độ có phần thân thiện của thiếu nữ, quả thật không thẹn với thân phận hoàng tộc Vermillion.
Còn thực tế, suy nghĩ trong đầu Stella bây giờ sao.
Lấy yếu nhất thắng mạnh nhất... Câu nói này quá tuyệt vời! Sử dụng tại tương lai khi đánh bại ca ca đại nhân thì không còn gì thích hợp hơn. Thiếu nữ vui vẻ nghĩ thầm.
“Công chúa điện hạ, về cuộc thi đấu ngày hôm qua, ta thật sự rất cảm kích vì đã nhận lời. ” Ikki thành khẩn nói.
Một Blazer hạng A chấp nhận quyết đấu với một kỵ sĩ treo đuôi xe hạng F, nói thế nào cũng rất khó được. Dù thất bại, ít nhất qua việc toàn lực chiến đấu với Stella, đã giúp hắn nhận ra mục tiêu của mình càng thêm rõ ràng.
“Nga, không có vấn đề, trận đấu cũng làm cho ta khá vui vẻ. ”
Nói tới đây, Stella hơi ngừng một chút, khuôn mặt xinh xắn chợt lộ ra tức giận.
“Tiền bối, ta có nghe qua chuyện của ngươi từ hiệu trưởng Shinguuji, đám người gia tộc Kurogane đúng là quá đáng!” Vung nhẹ nắm tay, tiểu công chúa vì bạn học bất bình.
Đối với người nhà, Stella vô cùng quý trọng nên nàng mới cảm thấy bức xúc trước tình cảnh của Ikki, chịu thân nhân họ hàng đối xử tệ bạc, trăm phương ngàn kế để ép buộc nghỉ học.
“Cảm tạ... ” Thiếu niên lần nữa cười khổ, trong nội tâm như dâng lên dòng nước ấm.
Tính ra, đây vẫn là lần thứ ba trong ngày được người công nhận lẫn quan tâm đi. Đã bao lâu, hắn chỉ biết lẻ loi một mình mà cố gắng.