Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Chương 81: Cậu cho hai người một cơ hội cũng được mà



Buổi chiều đấu với đội đứng thứ hai từ dưới lên của bảng B là NTG, do quy chế tích điểm, nếu trận này NTG mà thua thì chắc chắn sẽ bị loại.

Mà các trận trước đó của họ là với Linh Hồ LH và HSS, hai đội này hiện đang xếp cuối mỗi bảng, xem như đã hết hy vọng với play-off.

Sau khi kết thúc ngày thi đấu hôm nay, giải đấu sẽ chính thức bước vào vòng loại trực tiếp, nếu TS giành chiến thắng trong trận đấu chiều nay thì họ sẽ bước vào vòng trong với thành tích đội nhì bảng A.

Trận đầu tiên của vòng play-off sẽ bắt đầu từ cuộc đụng độ giữa đội xếp thứ ba, thứ tư của hai bảng. TS sẽ nghênh chiến đội giành chiến thắng của lượt đấu đầu tiên, thắng được thì mới có thể khiêu chiến với hai đội đứng đầu hai bảng là MA và UB.

Trên đường đến nơi thi đấu, Mục Vãn Vãn phát hiện, biểu cảm của các đồng đội có hơi kì kì.

Nhất là tiểu Bánh Bao, cứ ngoái đầu lại nhìn suốt.

Khi anh ta ngoái đầu đến lần thứ tư, Mục Vãn Vãn không nhịn nổi nữa: "Bánh Bao, hôm nay em trang điểm đẹp không?"

Tiểu Bánh Bao: "Với cái lớp son đánh chưa tới hai phút này của em mà cũng dám hỏi anh câu này?"

"......" Mục Vãn Vãn ngoài cười nhưng trong không cười, "vậy sao anh cứ ngoái lại nhìn suốt thế?"

Tiểu Bánh Bao vẻ mặt đầy nghiêm chỉnh: "Anh nhìn tiểu Lộ, tiểu Lộ đôi giày của cậu trông ngầu ghê, mua ở đâu đấy? Bao nhiêu tiền?"

"Quên rồi, mười nghìn hai mươi nghìn tệ gì đấy." Bùi Lộ nói. (≈33 triệu ~ 66 triệu)

Lần này cả Hổ ca cũng quay đầu lại: "tiểu Lộ cậu mua giày mà cũng đắt vậy á?? Đôi đắt nhất của tôi cũng chỉ hơn ba nghìn tệ thôi đấy......"

"Của tôi cũng cỡ đó," tiểu Bánh Bao nhìn chằm chằm đôi giày của Bùi Lộ, càng nhìn càng thấy ngầu, "tiểu Lộ, tôi nguyện hiến dâng tấm thân này, cậu mua cho tôi một đôi đi."

Mục Vãn Vãn xua tay như đuổi ruồi: "Dẹp dẹp dẹp, anh ấy không cần đâu, anh đi chơi gei với Hổ ca đi, đừng có ve vãn tiểu Lộ thần."

Bùi Lộ bật cười, anh tìm trong điện thoại rồi đưa ra một cái mã QR: "Các cậu kết bạn với tài khoản WeChat này đi. Là...một người chuyên nhận order (mua hàng hộ) mà tôi quen, muốn mua giày gì cứ tìm anh ấy là được, giá sẽ rẻ hơn nhiều."

Tiểu Bánh Bao vội vàng quét mã: "Nói gì vậy, ai thèm chơi gei với cậu ta chứ? Ầy nhắc đến nhận order, tôi lại nhớ đến chuyện MA dừng bước ở tứ kết hồi trước, lúc về bị cười nhạo là nhận order hàng Hàn Quốc, dân mạng bây giờ mồm miệng ác thật sự, không thèm nể nang gì hết..."

Anh Dương nói: "Còn ở đó nói người khác, cậu có muốn nhận order cũng không được đấy."

".......Em có ý gì đâu, em chỉ thấy tội cho đồng nghiệp thôi mà."

Đến phòng chờ, Mục Vãn Vãn xem danh sách bình luận viên tối nay, hai mắt trợn tròn—— dạo này chả biết làm sao mà xui thế, lần nào cũng gặp Miêu Miêu bình luận hết.

Một lúc sau thì cô đã biết được nguyên nhân rồi.


Bọn cô vừa đến nơi chưa được bao lâu, Miêu Miêu đã lại mò vào phòng chờ của TS.

Lần này rõ ràng là cô ta có chuẩn bị rồi mới tới, trong tay còn cầm theo hai hộp lớn bằng thiếc, không biết để thứ gì ở bên trong.

Nhìn thấy cô ta, tiểu Bánh Bao không nhịn được mà hỏi: "Hôm nay lại là cô bình luận à?"

Mọi người đều biết lời này của anh ta không có ác ý gì, nhưng nghe thì vẫn thấy có một chút không thích trong đó, Miêu Miêu nhếch miệng cười: "Bình luận viên B thấy không được khỏe, nên em xung phong đến làm thay."

Tiểu Bánh Bao "ồ" một tiếng: "Chịu khó quá nhỉ."

"Bởi vì em muốn bình luận trận của các anh mà," Miêu Miêu lén liếc nhìn Bùi Lộ, anh đang ngồi trên sô-pha, tay chống cằm, đang cùng Mục Vãn Vãn chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, tư thế rất thân mật.

Giác quan thứ sáu của phụ nữ tốt hơn đàn ông nhiều, hồi đầu cô đã thấy hai người này có gì đó không bình thường, hôm nay thì cực kì rõ ràng.

Cô nghĩ nghĩ rồi tiến lại gần, ngồi xuống cạnh Bùi Lộ.

Sô-pha trong phòng chờ không lớn, hai người họ ngồi thôi đã chiếm gần hết chỗ, giờ Miêu Miêu ngồi vào, cánh tay gần như dán lên người Bùi Lộ.

Bùi Lộ vội vàng đứng dậy.

"À...xin lỗi, Lu thần," Miêu Miêu hơi cúi người, xoa xoa chân, mắt rũ xuống, "gót giày cao quá, em không cẩn thận bị trật chân."

Cổ áo của cô ta theo đó mà trễ xuống, Mục Vãn Vãn nhìn nghiêng qua thấy được cả miếng lót ngực màu đen của cô ta.

Trò mèo gì đây???

Bùi Lộ không nhìn cô ta dù chỉ một cái: "Không sao."

Miêu Miêu ngồi thẳng người dậy, đưa hộp thiếc trong tay cho anh: "Lu thần, đây là bánh quy em tự làm, em làm thử nhiều lần lắm rồi, mùi vị không đến nỗi nào đâu...anh ăn thử xem?"

"Không cần đâu, tôi không thích ăn bánh quy." Bùi Lộ từ chối thẳng.

Miêu Miêu đang định nói gì đó, hai tiếng gõ cửa vang lên, mọi người đều nhìn về phía cửa, người tới là Shark.

Trận đấu của MA diễn ra sau trận của bọn họ, nhưng mà mới giờ này...MA đến cũng sớm quá chứ.

"Bùi Lộ," giọng Shark lạnh nhạt, "ra đây, chúng ta nói chuyện."

Anh Dương hỏi: "Có chuyện gì sao?"

Shark cười xùy một tiếng: "Yên tâm, không đào góc tường đâu."

Bùi Lộ nhìn Mục Vãn Vãn, nói: "Anh ra ngoài một lát."

Sau khi Bùi Lộ đi rồi, bầu không khí giữa hai cô gái trên chiếc sô-pha có hơi vi diệu.

Những người khác hận không thể ngồi cách xa họ thêm vài mét, đáng tiếc diện tích phòng chờ cũng chỉ có vậy, trốn kiểu gì cũng không trốn khỏi chiến trường được, nhưng mà vậy cũng có chỗ tốt, đó là hai người họ nói gì thì bên này đều nghe thấy được.

"Wan thần," Miêu Miêu là người lên tiếng trước, "lần này mình lại được bình luận trận của bạn rồi."

Mục Vãn Vãn vẫn đang xem video, hờ hững đáp lại: "Ờ."

"Thật ra...kinh nghiệm làm bình luận của mình không nhiều lắm, nên mấy lần trước không chú ý đến cách dùng từ, vô tình rước thêm anti về cho bạn, xin lỗi nhé," giọng cô ta thành khẩn, dựa lại gần Mục Vãn Vãn, "chắc bạn không tức giận đâu nhỉ?"

Đa số con gái đều dễ mềm lòng, người khác đã cúi đầu trước thì sẽ tha thứ thôi.

Nhưng hiển nhiên, Mục Vãn Vãn thuộc về thiểu số.

Mục Vãn Vãn: "Tức chứ sao không."

"......"

Không ngờ câu trả lời của đối phương đi ngược với dự kiến, vẻ tươi cười của Miêu Miêu trở nên gượng gạo trong hai giây, "thật ra chỗ bánh quy này, một hộp là tặng Lu thần, một hộp còn lại là để tạ lỗi với bạn."

"Thôi, tạ lỗi thì miễn," rốt cuộc Mục Vãn Vãn cũng ngẩng đầu lên, nụ cười trên mặt mang đậm tính xã giao, "có thời gian làm bánh quy, chẳng thà cô để đó mà đi nghe cách tường thuật của những bình luận viên khác, học hỏi nhiều vào, tránh xảy ra chuyện tương tự là được rồi."

Miêu Miêu này co được duỗi được, mặt mũi thì trong sáng thánh thiện, xem ra cũng là một người không từ thủ đoạn.

Chẳng trách cấp độ như Lâm Cửu mà còn bị cô ta đào chân tường.

"Ừ, mình về cũng có xem video của các bình luận viên khác, sau này sẽ cố gắng hết sức tránh để xảy ra chuyện tương tự," nói xong, Miêu Miêu cười càng thêm tươi, "vậy mình vào bình luận trước đây, lát nữa cố lên nhé."

Miêu Miêu đi rồi, nụ cười trên miệng Mục Vãn Vãn lập tức biến mất cùng với tiếng đóng cửa, còn phát phiền mà "chậc" một tiếng.

Tiểu Bánh Bao chỉ còn biết chép miệng với tốc độ thay đổi sắc mặt này.

Ngoài hành lang.

Bùi Lộ nhìn bầu trời âm u bên ngoài, hỏi người trước mặt: "Có chuyện gì."

"Không phải chuyện gì lớn, chỉ muốn hỏi cậu, rốt cuộc đội các cậu đã xử lý chuyện của Trần Hòa ra sao vậy?"

"Trần Hòa?" Bùi Lộ nhướng mày, "không tiện tiết lộ."

"Gần đây tôi có nghe nói, Trần Hòa bị chủ nợ truy đuổi gắt gao, đang đi vào đường cụt..." giọng Shark chậm rãi, "cậu cũng biết mà, con người một khi đã hết đường để đi, không biết sẽ làm ra chuyện gì đâu."

Bùi Lộ hơi bất ngờ: "Cậu muốn nhắc nhở tôi sao?"

"Tiện thể thôi."

Bùi Lộ gật đầu, chuyện này anh đã nghe từ bên chỗ Bùi Hải từ sớm rồi: "Cảm ơn."

"......Khỏi," Shark nhét hai tay vào túi, hỏi Bùi Lộ một câu như thường lệ: "Muốn qua MA không?"

"Không muốn."

Kiểu đối thoại này không biết đã diễn ra bao nhiêu lần rồi, hai người đã chẳng còn lạ lẫm gì nữa, Shark cười khẽ hai tiếng: "Vậy hẹn gặp trên sàn đấu, hy vọng lần sau các cậu dốc hết sức ra mà đấu, đừng có khiến tôi thất vọng."

Bùi Lộ cười: "Cậu cứ chờ đi."

Trò chuyện đến đây xem như kết thúc, Shark xoay người định đi, chợt nhớ ra gì đó, quay đầu lại hỏi Bùi Lộ: "Thế AD của bọn cậu có muốn qua MA không?"

"Không muốn," Bùi Lộ vẫn cười, nhấn mạnh, "giờ cô ấy không những là của TS, mà còn là của tôi."

"......"

Shark cảm thấy nụ cười này của Bùi Lộ trông chẳng có tí thân thiện nào.

Anh ta nhún vai, không nói thêm gì nữa, xoay người bước đi.

Bùi Lộ giờ mới đi về phía phòng chờ, kết quả chưa đi được hai bước đã gặp Miêu Miêu.

Đối phương nhìn thấy anh cũng rất bất ngờ, nhưng phản ứng lại rất nhanh: "Lu thần... anh với Shark nói chuyện xong rồi sao?"

Bùi Lộ gật đầu, bước chân không dừng lại.

"Đợi đã!" Miêu Miêu nắm lấy gấu áo của anh.

Bùi Lộ dừng bước, khéo léo tránh thoát khỏi tay cô ta: "Còn chuyện gì nữa sao?"

"Lu thần, anh có thể giúp em một chuyện được không..." Miêu Miêu vân vê ngón tay, hạ thấp giọng, cũng không bận tâm xem Bùi Lộ có đồng ý hay là không, chỉ lo nói những gì mình muốn nói, "lúc trước em bình luận, có lẽ là đã dùng một số từ ngữ không thích hợp, khiến Wan thần tức giận, em vừa đi xin lỗi bạn ấy, mà hình như bạn ấy không mặn mà với lời xin lỗi của em cho lắm... anh có cách gì không, em...... em không muốn bị bạn ấy ghét đâu."

Bùi Lộ nói: "Cô ấy rất tốt tính, sẽ không tính toán chuyện này với cô đâu."

......

Tốt tính???

Miêu Miêu liên tục phỉ nhổ trong lòng, nhưng hình tượng đáng thương tội nghiệp vẫn không hề lung lay: "Thật ra bạn ấy giận cũng còn đỡ, mâu thuẫn giữa hai người ấy mà, rất dễ giải quyết...chỉ là fan của bạn ấy, cứ vào Weibo của em chửi mắng nhục mạ em, làm em vừa buồn vừa tủi. Em thật sự không biết nên làm thế nào mới được nữa."

"Cô không có fan sao?"

"...Gì cơ?"

"Chắc cô cũng biết, lượng fan đông, thì chắc chắn sẽ có một vài người tương đối tiêu cực, cho dù cô và cô ấy có giải quyết cá nhân đi nữa cũng không ích gì, người muốn chửi cô, thì vẫn sẽ chửi cô thôi." Bùi Lộ nói xong, lấy điện thoại ra nhìn giờ, "tôi đi trước đây, tạm biệt."

Miêu Miêu nhìn theo bóng lưng của Bùi Lộ, bỗng có cảm giác toàn bộ những tin tình báo thu thập được đều là giả——

Là ai nói với mình, Bùi Lộ là người thân thiện dễ gần nhất LPL vậy chứ??

Bùi Lộ vừa vào đến phòng chờ, Mục Vãn Vãn đã ngoắc tay gọi anh, sắc mặt không tốt lắm.

Anh tiến lại rồi ngồi xuống, cô lập tức sáp tới, ngửi ngửi vai anh.

Cô cực kì bất mãn: "Mùi nước hoa của cô ta dính hết lên người anh rồi."

"Cái cô Miêu Miêu đó, chắc phải xịt hết nửa chai nước hoa đấy, đừng nói tiểu Lộ, đến cả người anh giờ cũng toàn cái mùi đó." Tiểu Bánh Bao dồn sức hít hít tay áo của mình, "mọi người nói xem cô ta cứ đến phòng chờ của chúng ta để làm gì thế?"

Mục Vãn Vãn đang tập trung cọ cọ tay áo của Bùi Lộ, cố gắng truyền mùi trên áo của mình sang đó, một lúc sau, không có tác dụng. Cô chép miệng, đáp qua loa: "Chắc là chấm anh rồi đấy."

Tiểu Bánh Bao trợn tròn mắt, kinh ngạc một hồi, tay đập một phát thật mạnh vào lưng Hổ ca.

"Ấy! Nói vậy, hình như đúng thật! Bảo sao lúc nãy cô ta cứ nhìn trộm anh suốt!" tiểu Bánh Bao ngạc nhiên xen lẫn hoảng sợ xong, bình tĩnh lại, "nhưng anh không thích kiểu người như cô ta, sao giờ? Nếu anh mà từ chối, có khi nào lúc bình luận cô ta sẽ lấy việc công trả thù riêng không? Dù sao ngày trước cô ta cũng thường hay làm vậy với tiểu Vãn mà!"

"Có thể," Bùi Lộ hưởng thụ cảm giác được người bên cạnh nhẹ nhàng cọ cọ, nghiêm túc đáp, "không sao, cậu cho hai người một cơ hội cũng được mà."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv