Nhìn số điểm của Diệp Tâm Linh, người khác đều có một trận cảm thán.
Tuy rằng sân bắn so với nơi thi đấu chính thức thực khác biệt, nhưng thành tích này cũng quá đỉnh rồi!
Không có gì bất ngờ khi nói hẳn sẽ không có điểm cao hơn.
Diệp Lâm Linh hai má ửng đỏ, đi tới bên cạnh Cố Hoài, mở miệng cười nói: " Bạn học Cố, chính cậu đã hứa, sẽ không thất hứa đi?"
Cố Hoài: " Đương nhiên không."
Diệp Lâm Linh ánh mắt sáng lên: " Vậy cậu đồng ý cùng tớ hẹn hò? Ba lần a!"
Cố Hoài không chút để ý xoay xoay đồng hồ trên tay: " Không phải còn chưa thi xong sao?"
Diệp Lâm Linh hừ hừ không vui: " Tớ tin không ai có thể cao điểm hơn tớ!"
Quả nhiên, những người còn lại tuy rằng điểm cũng rất cao, nhưng đều không vượt qua Diệp Lâm Linh.
" Ha Ha Ha Lâm Linh cậu quá liều mạng rồi! Điểm thế này chúng tớ chơi thế nào nữa?"
" Chính là, phần thưởng này cậu trực tiếp lấy đi!"
..............
Mọi người đều mở miệng trêu đùa, Diệp Lâm Linh cũng tự tin cô nhất định chiến thắng.
Cố Hoài thần sắc trước sau như một, dù bận vẫn ung dung không quan tâm, người cuối cùng cũng đã thi xong, bước chân dài, chậm rãi đi tới một góc.
Kỳ Nguyệt vừa thấy Cố Hoài đi đến, cả người lập tức tỉnh táo: " Xong rồi sao?"
Cố Hoài thần sắc tựa hồ có chút bất đắc dĩ: " Xem ra hôm nay bọn họ không dễ dàng thả cho tôi đi, cậu cũng thấy rồi, trừ khi người thắng là người của mình, nếu không, tớ có khả năng phải hẹn hò đến tận ba lần..."
" Cái gì? Còn phải đợi lâu như vậy?" Kỳ Nguyệt tức khắc đen mặt.
" Ân, cho nên, cậu giúp tôi được không?"
Cố Hoài thật sự cương trực, mặt mày thanh tuyển như tranh vẽ, đáy mắt ý cười như hoa đào nở rộ.
Kỳ Nguyệt hồi thần: " A? Giúp gì?"
" Chờ lát nữa cậu giúp tôi bắn." Cố Hoài nói.
Kỳ Nguyệt nghe vậy ngẩn ra: " Tôi? Nhưng tôi còn chưa cầm súng bao giờ đâu....."
Nghe được Kỳ Nguyệt nói, Cố Hoài trầm mặc: ".........."
Một lát sau, Cố Hoài mới ho nhẹ một tiếng, tiếp tục nói: " Không sao, nói không chừng cậu cũng có thể thắng. Nhưng nếu tôi tự mình đi, chỉ sợ khả năng thắng cũng không có. Nếu tôi thua, tôi phải thực hiện ba lần hẹn hò, chuyện của cậu cũng phải kéo dài...."
Kỳ Nguyệt nghe vậy, trong khoảng thời gian ngắn, lâm vào các suy nghĩ.
Cố Hoài xác thật là đồ cùi bắp, đến bắn cũng không trúng bia, dựa vào hắn nhất định sẽ thua....
Nhưng vừa rồi xem tư thế của hắn, quả thật rất chuyên nghiệp, như thế nào lại không trúng bia vậy?
Chính cô cũng không hiểu được........
Kỳ Nguyệt suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng vẫn lắc đầu: " Thôi bỏ đi, tôi không được đâu, bắn cũng không bắn được."
Lúc này, Tống Thu Thu lăn lại, điên cuồng lắc bả vai Kỳ Nguyệt: " Nguyệt bảo bối! Thử đi! Cậu giúp Cố Hoài một chút! Vạn nhất cậu gặp may thì sao? Vậy có thể cùng Cố Hoài hẹn hò ba lần a! Vạn nhất cậu thắng thì sao?"
Kỳ Nguyệt nghe vậy sửng sốt một chút, vừa rồi nàng căn bản không quan tâm bọn họ chơi gì, tự nhiên cũng không biết phần thưởng ra sao?"
" Từ từ, phần thưởng là gì?" Kỳ Nguyệt hỏi.
Cố Hoài mở miệng: " Tùy ý chọn một người ở đây hẹn hò, ba lần."
Kỳ Nguyệt: " Nếu tôi thắng, tôi cũng có thể nhận phần thưởng?"
Lông mày Cố Hoài hơi nhếch: " Đương nhiên."
Kỳ Nguyệt: "......."
Kỳ Nguyệt tự động đem những lời này lí giải thành——
Ở đây tùy ý chọn người: chọn Cố Hoài!
Hẹn hò: Nói về Khoai tây!
Ba lần: Nói ba lần!
Kỳ Nguyệt: " Chơi....."
Qua loa a!
________________________________________________________________________________________________
Cố Hoài: Tớ thật sự chơi không được, bắn không trúng bia.
Kỳ Nguyệt: Tớ không chơi, cả súng tớ cũng chưa cầm qua.