*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngồi học thật chán, thầy giáo thao thao bất tuyệt giảng bài trong khi hơn nửa lớp ngáp ngáp cố nén cơn buồn ngủ. Cố Hoàn nguyên mãn nhìn bài thi vật lý, đột nhiên trở nên có chút làm ra vẻ khác thường. Rõ ràng là chính nàng làm ra vẻ nghĩ nhiều, không nghĩ để ý đến hắn, không nghĩ tới lời hắn nói... Nhưng bất chợt ánh mắt đang nhìn trộm nhau của của bọn đột ngột chạm nhau.
Cố Hoàn cùng vẫn luôn hướng về hướng Nghi Thường, nhìn nàng rồi nhìn lại chính mình, hắn nhếch miệng cười đến thực ngốc, biểu tình phảng phất đang nói:
" Bảo bảo em rốt cuộc xem anh là không khí sao?! Hay em còn giận anh"
Hắn bao dung nàng mạc danh tiểu tính tình, còn lấy lòng mà đón ý nói hùa, biết nàng ở trong lòng còn thành kiến với mình, hắn cũng không vội vàng hy vọng được Nghi Thường tha thứ, hắn yên lặng chờ chờ tới khi nàng chịu nói chuyện với hắn.
khi ánh mắt nhìn trộm bị nàng tóm đươc. Cố Hoàn giật mình dời tầm mắt làm ra vẻ không có gì. Giò tan học, Nghi Thường cùng bạn học Lâm Tiểu Vũ đi lướt qua Cố Hoàn, khi lướt qua không quên nói nhỏ:
" Đi lên WC đi?"
Lâm Tiểu Vũ nhận thấy được cảm xúc không cao, suy đoán hỏi một câu,
"Cậu cùng Cố Hoàn đang giận nhau?" trong giờ học nàng liền nhận thấy được có gì đó không đúng, ngày thường trong giờ Lý, một bên thầy giáo giảng bài còn Cố Hoàn triển khai lại theo cách dễ hiểu nhất. Nói chung không bao giờ chán ngán như hôm nay.
Nghi Thường lắc đầu, không dám nói kỳ thật là chính mình tưởng tượng quá nhiều, cảm giác khi mình thật thích 1 người nhưng tại thời điểm ấy ngta lại ko đáp lại cảm giác ấy rất phức tạp.
Cố Hoàn đối với nàng, có lẽ chỉ là thú tình cảm thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên mà thôi.
Trở lại phòng học, tinh thần vẫn không phấn chấn, cuối cùng đánh lùi úp mặt xuống bàn ngủ. Mi mắt nặng trĩu như đeo đá làm Nghi Thường muốn thức cũng ko mở mắt nổi. Trong lúc ấy.. Nàng mơ hồ cảm thấy bụng nhỏ có điểm đau, trước ngực cũng đau không chịu được.
Nội y hiện tại nàng mặc là do Cố Hoàn mua, ngày thường là 34C, hắn lại mua thành 32, hiện tại nàng chỉ cảm thấy nàng đã ép sắp ngạt thở.
" Nghi Thường, em làm sao vậy?"
Cố Hoàn lo lắng mà nhìn nàng biến thành sắc mặt tái nhợt, nàng cau mày, cái miệng nhỏ nhỏ giọng mà ko rõ nói cái gì, hắn cúi lại gần,
"Đau......"
Hắn không quan tâm, bế lên nàng liền đi ra ngoài, thầy giáo dạy toán dừng lại giảng bài, hỏi:
" Em ấy bị sao thế?!"
" Bạn ấy bị bệnh, em đưa bạn ấy đến phòng y tế"
Hắn sau khi ném lại một câu, bế Nghi Thường thẳng bước ra ngoài. Đám nữ sinh ở dưới nhỏ giọng kinh hô:
" Cậu ấy đúng là quá soái đi!"
- -
Nghi Thường ở phòng y tế tỉnh lại. Mở to mắt, Cố Hoàn vẻ mặt đầy lo cho xuất trước mặt nàng. Nàng theo bản năng kêu một tiếng,
"Hoàn ca ca......"
Đi theo mới cảm giác được chính mình bụng nhỏ trụy đau. Hiểu được, hôm nay nàng đến sinh lý kỳ.
"Bảo bảo, em rốt cuộc cũng tỉnh?" Hắn vừa mừng vừa sợ, tuy rằng nhân viên y tế chỉ là do ảnh hưởng của kỳ sinh lý nhưng Cố Hoàn vẫn ko thể ko lo lắng.
Giờ phút này thấy nàng tỉnh lại, trong lòng thở dài nhẹ nhõm đồng thời nắm chặt tay nàng, đặt ở bên miệng nhẹ nhàng hôn, cuối cùng như trừng phạt khẽ cắn một ngụm.
Vốn dĩ hôm nay buổi sáng hắn nấu cho nàng táo đỏ long nhãn đường đỏ thủy, bởi vì biết nàng sắp đến kỳ rồi, cho nên hắn cũng học cẩn thận chiếu cố nàng, ai biết, nàng buổi sáng sắc mặt âm trầm, giống tối hôm qua một câu không nói với hắn, trừ bỏ ăn xong nửa cái bánh mì, cả sữa bò đều cự tuyệt uống liền tới trường học, càng đừng nói đến chén đường phèn táo đỏ. Hắn biết nàng ở kỳ sinh lý, tuy rằng không biết nàng ở khí cái gì, nghĩ đến cũng có thể có thể là bởi vì sinh lý kỳ duyên cớ, hắn đành phải vội vã mang thêm mấy cái bánh mì đuổi theo đến trường.
Vốn. Cảm xúc không tốt, bị hắn trừng, nàng chỉ cảm thấy ủy khuất, đau bụng đến nổi nàng không dậy nổi eo, trước ngực cũng từng cái trướng đau, mặc kệ là nguyên nhân gì, nàng đều đem cảm xúc cổ não mà phát tiết ở trên người hắn.
"Đều là bởi vì anh..... Ô ô ô......"
Nàng nước mắt lập tức liền trào ra tới, cái mũi ửng đỏ, ủy khuất đến không được.
"Đều là bởi vì anh, được được được bảo bảo đừng khóc."
Hắn lại một lần dỗ dành, lòng bàn tay lượn quá nàng gò má, nhẹ nhàng lau xuống nước mắt,
"Em đánh anh xả xả giận được không, đừng tức giận hạn chính mình."
Hắn một bàn tay duỗi ở nàng trên bụng nhỏ nhẹ nhàng đánh vòng masaas. Nhẹ giọng hống nàng,
"Đừng quá dùng sức, đợi lát nữa lại bắt tay cấp để đùa."
Hắn bàn tay ấm áp, cách quần áo ở trên bụng nhỏ massage. nàng dần dần cảm giác được sự ấm áp, nắm lên một bàn tay của hắn đặt ở trước ngực mình, nhỏ giọng nói,
"Nơi này cũng rất đau."
Cố Hoàn đầu tiên là ngây ra một lúc, lại phản ứng lại đây khi, tay hắn ở trên bộ ngực bắt đầu một chút, nàng kêu lên đau đớn, hắn tay vòng đến nàng phía sau có chút vụng về mà đem móc khóa bra cởi bỏ. Ôn nhu mà xoa xoa tiểu nhũ hoa...
Đáp ở nàng trên bụng nhỏ tay cũng dần dần không cam lòng với an ổn, hướng nàng phía dưới dịch chuyển. vòng quanh quần xoa vòng vòng, lòng bàn tay ở trên làn da mài giũa.
Nghi Thường nổi da gà, khiển trách mà trừng mắt liếc nhìn Cố Hoàn một cái,
" ngày hôm qua anh mua nội y quá nhỏ......"
"Không có đâu?"
Hắn nắm ngực mềm mại, bàn tay to dừng lại, lại lại một lần nhéo nhéo xác nhận ý nghĩ của mình, nâng nộn nhũ hệ rễ run rẩy vài cái.
"Không phải C sao?" Chẳng lẽ là D
Nàng thực sự đuối lý trước độ vô sỉ của hắn.
Hắn thấy nàng không đáp, vòng quanh quầng vú nắm một chút đầu v*, nàng tức giật mình nâng eo.
"Đau a!"
"Anh biết."
Hắn thần sắc nghiêm túc, phía trước băn khoăn ở bên cạnh quần lót, bàn tay to khe hở thật nhỏ chui vào, mặc kệ cách 1 lớp bvs mà chà xát.. Sự tinh tế vuốt ve, như gần như xa của hắn làm nàng dần dần cảm giác khó chịu, cái mông nhỏ nhịn không được hướng trên tay hắn cọ cọ.
Không đành lòng lại tra tấn nàng, một bàn tay tìm được hoa viên đang lẩn trốn trong bụi cỏ thưa thớt, dùng sức một chút ấn, xoay tròn, một cổ lại một cỗ làm nàng tiết ra.....