Anh Thanh Niên Số Hưởng

Chương 36: Trò Đùa Của Ông Trời?



Để xác định chúng tôi có phải là trai tân hay không, mẹ Tô Tuyết còn đưa tay về phía dưới, chẳng mấy chốc, tay bà ta đã đặt lên đũng quần của tôi.

Bàn tay bà ta mềm mại như không có xương, thoáng chốc đã làm tôi có phản ứng.

“Hửm? Phản ứng mãnh liệt vậy à?”, ánh mắt của mẹ Tô Tuyết sáng lên, bà ta phấn khích nói.

Bà ta vừa nói vậy, bốn người phụ nữ khác cùng quay đầu lại nhìn, vẻ mặt ngưỡng mộ.

Nói thật, bốn tên trai bao khác làm nghề này khá lâu nên đã quen với phụ nữ, tất nhiên không có phản ứng mạnh như tôi. Thế nên những người phụ nữ từng trải này rất dễ phân biệt được.

Giám đốc Mã đẩy cậu trai bao ngồi cạnh bà ta ra, đi đến bên cạnh mẹ Tôi Tuyết cười nói: “Tiểu Loan, cô may mắn thật! Lần này mới là lần thứ hai ra ngoài chơi nhỉ, thế mà lại gặp được một trai tân, hay là cô nhường cậu ta cho tôi nhé?”

Tôi thầm hy vọng mẹ Tô Tuyết chịu đồng ý, dù sao tôi thật sự không biết nên làm thế nào khi đối mặt với mẹ của Tô Tuyết.

Thế nhưng mẹ Tô Tuyết từ chối thẳng thừng: “Phương Phương, chuyện khác có thể thương lượng nhưng chuyện này thì không được!”

Giám đốc Mã nhếch miệng, bà ta không nhìn mẹ Tô Tuyết nữa mà nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt rực lửa. Bà ta không cam lòng vươn tay nhéo tôi một cái: “Đáng tiếc, cậu không thể phục vụ chị rồi!”

Sau đó, mấy người phụ nữ này đều bắt đầu nói về chuyện tôi là trai tần.

Giám đốc Lý nói: “Tiểu Loan, hay là cô cởi mặt nạ của cậu ta xuống cho bọn tôi nhìn chút đi! Chắc chắn cậu ta rất xấu, bằng không thì sao lớn vậy rồi mà còn là trai tân được!”

Mẹ Tô Tuyết nói: “Hay là thôi đi, mang mặt nạ mới thần bí”.

Giám đốc Mã nũng nịu cười: “Ngộ nhỡ cậu ta xấu xí, dù là trai tân, cô cũng chịu nổi sao?”

“Đúng vậy đúng vậy, tôi sẽ cảm thấy buồn nôn nếu có một tên đàn ông xấu xí nằm trên người mình!”

“Chị Loan, chị mau tháo mặt nạ của cậu ta ra để bọn tôi xem xét giúp cho, nếu xấu quá thì đổi người nhân lúc còn sớm”.

Nghe mấy người này nói vậy, mẹ của Tô Tuyết cũng hơi do dự. Sau đó, bà ta giơ tay lên, tháo mặt nạ của tôi xuống, tôi khiếp sợ vội nói: “Chị Loan, đừng tháo mặt nạ của tôi xuống trước mặt nhiều người như vậy, tôi... xấu hổ! Tôi đảm bảo với chị, tôi chắc chắn không xấu, nếu chị không tin, lát nữa hai chúng ta ở riêng, tôi sẽ tháo xuống”.

Mẹ nó, tôi đang trong tình trạng cực kì nguy hiểm! Giờ chỉ còn cách cố gắng câu giờ, hy vọng may mắn có thể vượt qua tối nay.

Nghe vậy, mẹ Tô Tuyết không tiếp tục làm khó tôi nói: “Được!”

Bà ta chưa nhận ra giọng nói của tôi, dù sao thì thằng con rể hờ này và bà ta chỉ mới gặp nhau một lần, nói chuyện với nhau không quá ba câu, bà mẹ vợ này không nhận ra giọng của tôi cũng không có gì lạ.

Nghe mẹ Tô Tuyết nói vậy, bốn người phụ nữ kia hơi thất vọng.

Sau đó, bên giám đốc Mã đã hoàn toàn buông tha, bắt đầu quẩy điên cuồng.



Giám đốc Mã thò tay vào đũng quần chàng trai bao, tay anh chàng trai bao kia lại mò vào trong váy của giám đốc Mã.

Anh chàng trai bao kia không hổ là “đàn anh” lão luyện trong ngành, chẳng mấy chốc đã làm cho giám đốc Mã rên rỉ, sắc mặt đỏ hồng, hai mắt ngân ngấn nước.

Cuối cùng, bà ta đã hoàn toàn bị kích thích, kéo anh trai bao đứng dậy, đi vào một căn phòng nhỏ riêng biệt.

Thiết kế căn phòng rất nhân tính hóa, bên trong có rất nhiều phòng nhỏ, thuận tiện cho khách “làm việc”.

Tất nhiên, với vài người khách thích chơi kiểu tập thể, căn phòng nhỏ đó không dùng được.

Mấy phụ nữ khác không gấp gáp như giám đốc Mã, lúc này họ ve vãn các trai bao khác.

Mẹ Tô Tuyết đặt bàn tay mảnh khảnh lên đùi tôi, vuốt nhẹ nói: “Cậu rất ngại sao?”

Tôi khẽ ừ một tiếng, thầm nghĩ: Chết tiệt, tôi có thể không ngượng sao? Sau này bà có thể sẽ trở thành mẹ vợ của tôi đấy!

Mẹ Tô Tuyết cười nói: “Chúng ta uống rượu đi”.

Tôi gật đầu rồi bưng ly rượu vang đã rót sẵn trên bàn lên.

Thong thả uống xong một ly rượu vang với mẹ Tô Tuyết, bà ta bắt đầu kéo tôi đứng dậy, dường như chuẩn bị đi về phía phòng nhỏ.

Cùng lúc đó, người phụ nữ mặc váy tím cũng kéo chàng trai bao của mình đến phòng nhỏ.

Trong sảnh khách chỉ còn lại giám đốc Lý và người phụ nữ mặc váy xanh, hai người này và trai bao của họ rất bạo dạn không định đi vào phòng nhỏ.

Tôi thầm mắng: Mẹ nó, khẩu vị nặng thật! Tôi không hiểu thế giới biến thái của mấy quý bà nhà giàu!

Sau khi bước vào căn phòng nhỏ, tôi phát hiện phòng nhỏ tuy không gian hơi hẹp nhưng trang trí lại rất xa hoa, hơn nữa giường rất lớn, ba bốn người trưởng thành nằm lên cũng không có vấn đề gì.

Có một dãy móc treo ở cạnh giường, trên đó có rất nhiều đồ của nam. Kiểu dáng đồ nam rất phong phú, có vest, có quần áo thường ngày, có cả sơ mi.

Mẹ kiếp, hình như phụ nữ cũng thích đồng phục, quần áo tình thú này nọ như đàn ông.

Mẹ Tô Tuyết ngồi trên giường, tôi ngây người đứng đơ ở đó, thầm nghĩ tối nay nguy hiểm rồi, e là không giữ được trình tiết nữa rồi!

Lúc này, đến cả ý muốn chết cũng có. Tôi chỉ muốn ngủ với Tô Tuyết nhưng không ngờ lại đụng phải mẹ của cô ấy trong tình huống quái đản thế này. Má nó, chuyện này là sao đây? Ông trời đang cố ý đùa mình sao?

“Nào, ngồi đây đi!”, mẹ Tô Tuyết khẽ vỗ chỗ bên cạnh mình.



Tôi “ồ” một tiếng, chậm rãi đi đến rồi ngồi xuống. Bàn tay cứng nhắc đặt lên đùi, lo lắng đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh.

Mẹ Tô Tuyết mạnh dạn hơn tôi, bà ta kéo tay tôi lại, bàn tay người đàn bà này rất mịn, rất mềm, tôi có cảm giác mình đang cầm một miếng thịt dê.

Mẹ Tô Tuyết nói: “Đừng sợ, tôi cũng không ăn thịt cậu, xem bộ dạng căng thẳng của cậu kìa!”

Nói rồi bà ta kéo tay tôi đặt lên đùi mình.

Đùi mẹ Tô Tuyết không thô cũng không thon, cảm giác khá đã. Hơn nữa, mặc dù đã lớn tuổi nhưng không biết làm sao mà cơ đều rất săn chắc, không có cảm giác bị chùng.

Lúc này, tôi sờ đùi bà ta mà cứ có cảm giác như đang sờ đùi một cô thiếu nữ.

“Hôn tôi đi!”, mẹ Tô Tuyết nói rồi vươn tay muốn kéo mặt nạ của tôi xuống.

Tôi vội ngăn tay người đàn bà này lại và nói: “Chị Loan, đừng vội, để tôi từ từ tháo ra!”

Lúc mặt nạ bị kéo lên một nửa, để lộ ra nửa phần mũi và miệng của tôi, phần mặt phía trên vẫn được mặt nạ che lại.

Tôi rất căng thẳng, không biết mẹ Tôi Tuyết có nhận ra mình trong trạng thái này không.

Cũng may, mẹ Tô tuyết vẫn chưa nhận ra tôi, ánh mắt nhìn nửa mặt dưới của tôi, khen ngợi nói: “Cậu không gạt tôi, từ nửa gương mặt này, tôi có thể nhìn ra, cậu là một anh chàng đẹp trai".

Tôi không nói gì, đúng là có cảm giác buồn bực, tôi quay đầu lại hôn lên cổ bà.

Mẹ Tô Tuyết nhanh chóng nằm xuống giường, ôm lấy cổ tôi, tôi và mẹ vợ “hờ” cùng ngã xuống giường.

Bà ta nói: “Đừng dừng lại, tiếp tục hôn tôi!”

Tôi tiếp tục hôn lên cổ đối phương.

Khoảnh khắc tiếp theo, điều khiến tôi kinh hãi là mẹ Tô Tuyết thế mà lại vươn tay cởi cúc áo của mình. Chẳng mấy chốc, áo bra màu xanh ngọc bích lộ ra, cùng lúc xuất hiện một mảng trắng tuyết trước ngực.

Cởi áo xong, bà ta lại bắt đầu cởi váy và quần tất.

Lát sau, trên người chỉ còn lại áo bra và quần trong, làn da mịn màng trơn bóng lộ ra ngoài như ngọc ấm áp.

Tôi không dám tin một người phụ nữ lớn tuổi còn có thể có được một dáng người đẹp như vậy, hoàn hảo hơn những người phụ nữ bình thường khác.

“Nhanh nào, cục cưng!”, mẹ Tô Tuyết nũng nịu nói, lúc tôi còn đang thất thần, bà ta bỗng đưa tay lên kéo mặt nạ của tôi xuống.

“Tiêu rồi!”, tôi thầm nói, không có thời gian để ngăn bà lại nữa!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv